Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1246: Chuẩn Bị Trước Lúc Rời ĐiI _

Chương 1246: Chuẩn Bị Trước Lúc Rời ĐiI _Chương 1246: Chuẩn Bị Trước Lúc Rời ĐiI _
Linh chủng thất phẩm hiếm thấy khiến không ít tu sĩ nổi lên hứng thú, tiếng hô giá cứ dồn dập vang lên không dứt bên tai.
“Lục sư điệt, ta còn nhớ hình như tư chất của ngươi là trung thượng?”
“Không sai, đã khiến sư thúc chê cười rồi.” Lục Huyền gật đầu nói, nếu không phải có bảo vật Lưu Ly Xích Phượng Cốt cải thiện thì tư chất căn cốt của hắn nên dừng lại ở cấp bậc thấp nhất mới đúng. “Vô Lậu Linh Mộc này vừa hay có tác dụng với ngươi, sư điệt lại thích bồi dưỡng các loại linh thực đặc biệt hiếm thấy, vậy để ta mua cho ngươi.” Kiếm Hoàn Chân hùng hồn nói, như thể trăm vạn linh thạch với ông ta cũng tương đương với bụi đất vậy.
“Hai trăm mười sáu vạn linh thạch hạ phẩm.” Chờ giá đấu tăng lên tới hai trăm lẻ sáu vạn, ông ta trực tiếp tăng giá thêm mười vạn, tỏ rõ thái độ bắt buộc phải có được thứ này.
Sau đó, mỗi lần đều tăng lên mười vạn, mãi cho đến khi con số này dừng lại ở mức hai trăm bốn mươi vạn linh thạch hạ phẩm, mới thuận lợi mua được linh chủng Vô Lậu Linh Mộc. “Đa tạ Hoàn Chân sư thúc!!” Trong mắt Lục Huyền tràn đầy vẻ cảm kích, thoáng cái lòng trung thành với Hoàn Chân Kiếm Phong vốn chưa từng đi tới đã tăng lên vô số lần.
“Ta chưa bao giờ nghĩ mình lại có thể dễ dàng đạt được một hạt linh chủng thất phẩm hiếm thấy như thất” Trong lòng hắn cảm khái không thôi, đã dứt khoát ghi tạc phần tâm ý này của Kiếm Hoàn Chân vào đáy lòng.
Có lẽ với một người là Kiếm Chủ của Kiếm Tông lại có tu vi Nguyên Anh hậu kỳ như ông ta, hạt linh chủng này vốn không được tính là bảo vật quý hiếm, nhưng với Lục Huyền, nó lại có ý nghĩa không tầm thường. Tính cả phần thưởng từ quầng sáng sau khi linh mộc trưởng thành, thứ này tuyệt đối đạt đến tầm báu vật vô giá trong lòng hắn rồi.
Sau khi lấy được linh chủng Vô Lậu Linh Mộc thất phẩm, trên hội đấu giá không còn xuất hiện linh chủng cao giai nào nữa.
Tiếp theo, Lục Huyền chỉ mua thêm được một món bảo vật là Hoàng Sa Kỳ lục phẩm, có thể khống chế vô số linh sa bên trong đi tới công kích địch nhân, đồng thời còn có thể nhét đất cát bên ngoài vào trong để chúng nó chuyển hóa thành linh sa. Thứ này vừa hay có thể dùng để tẩm bổ cho tầng thứ hai của Bát Trọng Cung là Hậu Thổ Cung.
“Uổng công ta mang theo nhiều linh thạch như vậy mà chỉ tiêu tốn có một ít.” Sau khi hội đấu giá kết thúc, Lục Huyền vẫn chưa thỏa mã, lại nghĩ thầm.
Nhằm mục tiêu nhất định phải mua được linh chủng cao giai ở Vạn Linh đại hội lần này mà gần như hắn đã mang theo toàn bộ tài sản của mình đến, nhưng không ngờ, tuy đã nhận được hai hạt linh chủng thất phẩm, nhưng một viên hắn dùng phần thưởng từ quầng sáng để đổi lấy, một viên lại do Kiếm Hoàn Chân mua tặng, khiến cho bản thân hắn hầu như không tốn kém gì. Đương nhiên là nếu tính tổng thể, thì trong Vạn Linh đại hội lần này hắn đã có được thu hoạch tràn đầy rồi. Linh thực Phật môn Hương Hỏa Diệu Thụ và Vô Lậu Linh Mộc thất phẩm, Hắc Yểm Liễu lục phẩm cùng loại linh nhưỡng Chính Dương Sa đặc biệt, còn có Hoàng Sa Kỳ hắn vừa mua được được, mỗi món bảo vật trong danh sách này đầu cực kỳ quý hiếm. “Lục sư điệt, mấy người chúng ta còn có vài việc cần xử lý, nhân tiện ngươi có thể trở về động phủ an bài một số việc vặt sau khi trở về Kiếm Tông. Ba ngày sau, ta sẽ tới Trích Tinh Lẫu tìm ngươi.” Kiếm Hoàn Chân ôn hoà nói với Lục Huyền.
“Cần tuân mệnh lệnh của sư thúc.” Lục Huyền kính cẩn thi lễ, sau đó ngự sử kiếm quang, nhanh chóng đi tới Trích Tỉnh Lâu.
Đầu tiên, hắn đến Hải Lâu thương hội, mượn truyền tống trận của thương hội để báo cho khí linh tiền bối biết mình sắp sửa rời khỏi nơi này một đoạn thời gian.
Sau đó, hắn đi vào cửa hàng tạp hóa.
“Mãy ngày nữa ta sẽ tới Động Huyền Kiếm Tông một chuyến, ngắn thì một năm, lâu thì hai - ba năm sau nhất định sẽ trở về Thiên Tinh Động. Ở đây có một ít linh nhưỡng, đan dược, kiếm phù các loại, lúc trước ta vẫn luôn cất giữ, chúng có thể tạm thời duy trì việc làm ăn của cửa hàng một đoạn thời gian.”
Lục Huyền lẫy ra một đống lớn linh nhưỡng, kiếm phù và các loại bảo vật giao cho hai người Hồng Khinh Hải. Nét mặt hai người đầy vẻ ngưng trọng, trong mắt tràn đầy luyến tiếc.
“Yên tâm đi, lần này ta đến Động Huyền Kiếm Tông sau đó sẽ nhanh chóng quay trở lại, sẽ không bỏ rơi hai người các ngươi đâu. Nếu hai người các ngươi đã lựa chọn đi theo ta thì tất nhiên là Lục mỗ cũng sẽ an bài thích đáng cho kiếp sống tu hành của các ngươi sau này.” Lục Huyền lên tiếng trấn an bọn họ. “Chưa biết chừng về sau cửa hàng của chúng ta lại được mở rộng tới Động Huyền giới, thậm chí là các giới vực khác nữa, hai người các ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng tâm lý nghe chưa?” Hắn còn nhân tiện vẽ cho hai người một cái bánh lớn.
“Xin Lục tiền bối cứ yên tâm, chúng ta nhất định sẽ trông coi cửa hàng thật tốt!” Hai người Văn Càn hứa hẹn. “Vấn đề an toàn trong Trích Tỉnh Lâu hẳn là không thành vấn đề, nhưng rất khó đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Nếu có vấn đề gì không giải quyết được, các ngươi có thể xin Mộc đạo nhân trong phân lâu của Hải Lầu thương hội giúp đỡ.” Lục Huyền lại dặn dò.
Giao tình giữa hắn và Mộc đạo nhân không tệ, cả hai từng cùng nhau uống linh nhưỡng không biết bao nhiêu lần, trước khi rời đi, hắn còn cố ý dặn dò đối phương, nhờ ông ta hỗ trợ trông nom cửa hàng tạp hóa bên này.
Sau đó, hắn lại ngựa không dừng vó, nhanh chóng trở lại Lôi Hỏa Tinh Động. Trước khi trở về động phủ, điểm đến đầu tiên của Lục Huyền lại là chỗ ở của Tề Vô Hành.
“Lục đạo hữu, Vạn Linh đại hội kết thúc rồi à? Lần này thu hoạch của ngươi thế nào?” Vừa nhìn thấy Lục Huyền xuất hiện, Tề Vô Hành lập tức chạy ra bên ngoài, mừng rỡ cười nói, tựa như hoàn toàn không ngờ hắn sẽ tới thăm mình.
“Lần này ta đã được lợi rất nhiều.” Lục Huyền trả lời đơn giản một câu.
“Tề đạo hữu, lần này ta tới đây là có chút chuyện muốn nhờ đạo hữu giúp đỡ.” Hắn trịnh trọng nói.
“Mời Lục đạo hữu cứ nói, Tề mỗ nhất định sẽ dốc hết sức trợ giúp.” Tầ Vô Hành nghiêm mặt đáp.
“Chuyện là thế này, Lục mỗ sẽ rời khỏi Lôi Hỏa Tinh Động một đoạn thời gian nên có phần không yên tâm về đám linh thực trong linh điền của mình. Dù động phủ kia vốn nằm trong khu vực an toàn, còn có trận pháp phòng hộ, nhưng khó mà đảm bảo sẽ không có kẻ nào nảy sinh ý xấu với đám linh thực bên trong, bởi vậy ta muốn phiền Tê đạo hữu chiếu cố giúp.” Tê Vô Hành vốn là Tỉnh Sứ của Lôi Hỏa Tỉnh Động, nên ở nơi này gã có quyền lực cực cao, ít nhất là điều động nhóm hộ vệ Thiên Tinh Động tuần tra trọng điểm xung quanh động phủ của Lục Huyền tuyệt đối không thành vấn đầ.
“Lục đạo hữu muốn tới Động Huyền Kiếm Tông phải không?” Tề Vô Hành trầm ngâm một lát mới thử thăm dò.
“Đúng là có việc này, xem như trở về một chuyến.” Lục Huyền thản nhiên nói.
“Đạo hữu cứ yên tâm rời đi, nếu động phủ xuất hiện bất cứ vấn đề gì Tề mỗ sẽ chịu trách nhiệm.” Vừa nghe câu trả lời của Lục Huyền, Tề Vô Hành đã khẳng khái hứa hẹn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận