Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 600: Chẳng Lẽ … Đan Đạo Đại Sư Chính Là Ta?

Chương 600: Chẳng Lẽ … Đan Đạo Đại Sư Chính Là Ta?
"Thì ra là Lục sư đệ, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Sau này, nếu có cơ hội cần sư đệ hỗ trợ bồi dưỡng linh thực, còn xin sư đệ ngươi đừng chối từ." Có người khách khí cười nói.
"Tất nhiên sẽ không, chỉ cần sư huynh sư tỷ tới tìm ta, ta nhất định sẽ tận tâm tận lực, bồi dưỡng linh thực thay các vị." Lục Huyền vẫn luôn chờ đợi những lời này, vừa nghe đã vội vàng đáp.
"Lục sư đệ vốn là một linh thực sư, làm sao lại tới tham gia hội giao lưu của Đan Điện ta?" Một vị trung niên khuôn mặt đỏ thẫm, đầu trọc không lông mày lên tiếng hỏi.
"Lục sư đệ đã gia nhập Đan Điện, cũng tập được nhiều loại đan phương, thiên phú biểu hiện ra cực kỳ không tệ, bởi vậy ta đã tự tiện chủ trương, dẫn hắn tới học tập một hai với các vị sư huynh sư tỷ." Quan Uyển mỉm cười giải thích.
"Thì ra là thế!"
"Ha ha ha, tuy sư đệ ngươi tinh thông linh thực, nhưng nếu luận về luyện đan, ngươi vẫn còn cách chúng ta một chút." Trung niên mặt đỏ không lông mày cười lớn một tiếng, cởi mở nói.
"Kính xin chư vị sư huynh sư tỷ chỉ giáo nhiều hơn." Lục Huyền tự giác đi đến một góc, cúi đầu xuống, bày ra dáng vẻ kiên nhẫn nghe giảng, tuyệt không đi quấy rầy.
Mấy người kia khẽ cười một tiếng, cũng không đặt chuyện hắn vừa mới tiếp xúc với luyện đan vào trong lòng, đã bắt đầu thảo luận.
"Gần đây ta chợt có cảm giác, dường như mình vừa tiến thêm một bước trên phương diện Khống Hỏa Thuật, càng có thể tinh vi khống chế đan hỏa hơn, từ đó gia tăng một chút tỷ lệ thành đan." Khuôn mặt vị trung niên không lông mày kia bỗng đỏ lên, lập tức há miệng phun một cái. Một luồng hỏa diễm đỏ thẫm bị phun ra, bắt đầu biến hóa thành đủ các loại hình thái trên không trung.
Gã vừa khống chế loại dị hỏa đỏ đậm kia vừa giảng giải cho mấy người còn lại những tâm đắc của mình.
Mấy người kia đã nhanh chóng rơi vào tranh cãi kịch liệt.
Khóe miệng Lục Huyền hơi nhếch lên, trong mắt xuất hiện một tia không cho là đúng.
Bởi vì Khống Hỏa Thuật do vị trung niên mặt đỏ không lông mày kia triển lộ ra còn yếu hơn hắn vài phần.
Lúc trước, hắn từng thu hoạch được thuật pháp《 Lộng Diệm Quyết 》 từ trong quầng sáng, cũng hấp thu một vài gói kinh nghiệm thuật pháp, khiến cho trình độ lý giải về môn pháp quyết này trực tiếp gia tăng đến một cảnh giới cực kỳ tinh thâm thấu triệt, hỏa diễm biến hóa vô tận, dễ dàng sai khiến.
Về phần khống hỏa gia tăng một tia tỷ lệ thành đan hư vô mờ mịt... Hắn vốn có được Thiên Thanh Đan Hỏa rất thích hợp để luyện đan, căn bản không cần đi cân nhắc những loại kỹ xảo nhỏ bé này.
Tiền vốn hùng hậu, kỹ xảo phong phú, lò luyện đan dễ dàng bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay. Tiền vốn kỹ xảo toàn bộ đều không bằng mình, đan đạo đại sư, chỉ như vậy thôi sao?
Trong lòng Lục Huyền không khỏi toát lên một ý niệm như vậy, nhưng mặt ngoài, hắn vẫn duy trì lễ nghi cơ bản, thỉnh thoảng lại gật đầu, tựa như cực kỳ tán đồng đối với lời nói của vị trung niên mặt đỏ không lông mày kia.
Sau khi tu sĩ mặt đỏ không lông mày lui xuống, lại có hai vị đan sư tiến lên giảng giải một ít tâm đắc trên phương diện luyện đan của mình, lần này trong nội dung chia sẻ của bọn họ có dính đến không ít thao tác cần chú ý khi xử lý đan dược, cũng như những điểm cần chú ý khi luyện chế, đã khiến Lục Huyền được lợi không nhỏ.
Sau khi nghe xong, cẩn thận ngẫm lại, dường như trong đầu hắn vẫn không lưu lại được cái gì.
"Quầng sáng nhà mình vẫn đáng tin nhất." Lục Huyền không khỏi âm thầm cảm khái một câu. Qua chuyện này, hắn đã có một loại hiểu biết càng rõ ràng hơn đối với thiên phú luyện đan của bản thân rồi.
"Gần đây, trên phương diện luyện chế Uẩn Linh đan nhị phẩm, lão thân đã chạm đến cảnh giới đại thành, muốn chia sẻ với các vị đồng môn một chút."
"Cảnh giới đại thành? Thực không ngờ trình độ đan đạo của sư tỷ lại khủng bố như thế!"
"Không sai, dù chỉ là Uẩn Linh đan nhị phẩm, nhưng muốn... Muốn đạt đến cảnh giới đại thành cũng có thể xưng là khó hơn lên trời rồi."
Nghe được bà lão tóc bạc nói, mấy người xung quanh đều nghị luận ầm ĩ. Mọi người ở đây đều là thiên tài đan đạo, có thể thuận lợi đạt đến cảnh giới tinh thông trên không ít những loại đan dược cấp thấp, nhưng đẩy lên trên nữa, muốn đạt được thành tựu tương đồng sẽ phải tốn rất nhiều thời gian và tinh lực, nhất là cảnh giới đại thành, càng cần cơ duyên lớn lao, giác ngộ … vân vân.
Lục Huyền cũng có vài phần tinh thần, chăm chú nhìn vào bà lão tóc bạc nọ.
"Trong quá trình luyện chế, ta phát hiện..." Bà lão tóc bạc thấy mọi người đều tập trung trên người mình, gương mặt cũng xuất hiện một tia tự đắc, bắt đầu thao thao bất tuyệt kể lại những gì mình ngẫu nhiên phát hiện.
Mọi người nghe vậy, đều rơi vào trầm tư, tự ngẫm nghĩ xem bản thân có thể vận dụng tâm đắc của bà lão tóc bạc này hay không.
Chỉ có vậy... Lục Huyền nhẹ nhàng thở dài một tiếng, thoáng cái lực chú ý đã trở nên xao nhãng đi rất nhiều. Những lời bà lão tóc bạc kia vừa nói, lấy tạo nghệ ở cảnh giới tông sư Uẩn Linh đan của hắn, còn có thể tìm ra mấy chỗ tương tự.
Chẳng lẽ … Đan đạo đại sư chính là ta?
Lục Huyền có chút tự tin nghĩ thầm.
Rõ ràng là hắn đang ngồi ở trong góc, nhưng vẫn bị bà lão tóc bạc kia chú ý tới. Bà ấy liếc mắt một cái đã nhìn thấy Lục Huyền đang chống cằm, có chút thất thần.
"Lục sư đệ, ta vừa mới truyền thụ tâm đắc luyện đan, có khả năng những lời này hơi bị tinh thâm quá mức đối với một đan sư bình thường vừa mới tiếp xúc đến luyện đan như ngươi. Chờ ngươi đạt đến cảnh giới kia, tự nhiên sẽ hiểu lời ta nói hôm nay. Trước mắt, tốt nhất là sư đệ vẫn nên củng cố cho vững những kiến thức luyện đan cơ sở, chờ sau khi trình độ luyện đan gia tăng, lại đi cân nhắc những kỹ xảo có độ khó cao kia. Lục sư đệ có học được không?" Trên mặt bà lão tóc bạc mang theo một tia ngạo ý.
Trên thực tế, ngay cả ở trong Đan Điện, một người có thể đề thăng phương pháp luyện chế một loại đan dược nhị phẩm lên tới cảnh giới đại thành, cũng là trường hợp cực kỳ hiếm có.
"Đa tạ sư tỷ đã nhắc nhở, sư đệ ta học được, học được." Lục Huyền chắp tay, cố ý cường điệu nói.
Tuy lời nói của bà lão tóc bạc kia có mang theo chút ý tứ khoe khoang, nhưng hắn lại không định đứng ra đánh mặt. Bởi vì ở trong mắt hắn, biểu hiện của bà lão tóc bạc ấy vẫn coi như khá bình thường, không gây tổn hại đến lợi ích của hắn, cũng không làm hắn mất mặt, Lục Huyền sẽ không để ở trong lòng.
Nếu hắn công khai đứng ra vạch trần những thiếu sót của bà lão này, mặc dù có thể đánh ra danh tiếng vang dội, nhưng một là dễ dàng đắc tội với bà lão tóc bạc Trúc Cơ hậu kỳ kia, hai là trình độ luyện đan chân chính của Lục Huyền sẽ bị bại lộ.
Nếu để Đan Điện biết có người trực tiếp đề thăng trình độ luyện đan của mình về một loại đan dược nào đó đến cảnh giới Tông Sư chỉ trong một khoảng thời gian cực ngắn, vậy thì có nói như thế nào cũng không giải thích rõ ràng được.
Tình huống như vậy, đã không thể dùng hai từ thiên tài, thậm chí là yêu nghiệt để hình dung thiên phú đan đạo của hắn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận