Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 822: Lôi Tử Tinh!

Chương 822: Lôi Tử Tinh!
"Lại nói với thực lực của tiền bối, nếu thật sự tọa hóa, có thể những thứ đó sẽ dẫn một số kẻ lòng dạ khó lường đi tới, đến lúc ấy, bọn họ làm ra một số chuyện khó coi cũng không có gì là lạ." Lục Huyền trầm ngâm một hồi, sau đó lên tiếng đề nghị.
"Lời ngươi nói cũng có mấy phần đạo lý, không bằng ngươi hãy giúp ta dọn dẹp chúng nó đi?" Thanh Giác Lôi Hủy thuận miệng nói.
"Vậy xin thứ cho vãn bối vô lễ." Lục Huyền cắn chặt răng, lập tức bay đến trước mặt Thanh Giác Lôi Hủy như một ngọn núi nhỏ đằng kia.
Giờ phút này trong lòng hắn cực kỳ lo lắng. Dù sao thì tồn tại trước mắt cũng là một con yêu thú thất phẩm, dù nhục thân của hắn có cường hãn hơn nữa, thì một cái tát tùy tiện của đối phương cũng có thể dễ dàng chụp chết hắn, nhiều nhất hắn chỉ giữ lại một bộ thi thể hoàn chỉnh mà thôi.
Cho dù con Thanh Giác Lôi Hủy này đã tiến vào giai đoạn suy vong, thì chút tàn lực còn lại cũng không phải thứ mà hắn của trước mắt có thể ứng phó được.
"Không sao không sao, dù ngươi là yêu thú thất phẩm, không phải cũng ngoan ngoãn để ta đi tới dọn dẹp tạp chất trên người đó sao?" Hắn đang âm thầm tự an ủi mình.
Rất nhanh, Lục Huyền đã điều chỉnh xong tâm trạng, bắt đầu chuyên tâm tìm kiếm Lôi Tử Tinh được ẩn giấu bên trong thân thể Thanh Giác Lôi Hủy. Làn da màu xanh của Thanh Giác Lôi Hủy vốn đã cứng rắn như nham thạch, những khối Lôi Tử Tinh kia lại giống hệt đám cơ bắp gân cốt bên ngoài, chỉ có khí tức là hơi khác biệt một chút xíu thôi.
Lục Huyền vận chuyển Phá Vọng Đồng Thuật, cẩn thận tìm kiếm từng khu vực bên trong ngọn núi nhỏ kia.
"Tìm được một khối rồi." Trong lòng hắn vui vẻ, bàn tay lập tức hóa thành màu ngọc bích óng ánh, giống như một lưỡi đao sắc bén, cẩn thận cắt bỏ khối Lôi Tử Tinh màu xanh kia xuống.
Sau khi cắt xuống một tầng thật dày là đến phần Lôi Tử Tinh mỏng đã hòa làm một thể cùng với máu thịt, hắn cẩn thận dùng linh thức xem xét, sau đó cẩn thận cắt toàn bộ chúng xuống mới thôi.
Chờ cắt xong khối Lôi Tử Tinh thứ nhất, Lục Huyền như trút được gánh nặng, trong lòng đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Hắn áp dụng đúng cách cũ để làm, lại tiếp tục tìm kiếm Lôi Tử Tinh đã hòa làm một thể với huyết nhục trên thân Thanh Giác Lôi Hủy kia, không ngừng cạo xuống từng tầng từng tầng.
Công việc dọn dẹp này nhìn như đơn giản, nhưng đối với tu sĩ bình thường lại khó như lên trời.
Đầu tiên hắn cần phải dùng thị lực cực mạnh để phát hiện ra Lôi Tử Tinh đã hòa làm một thể với Thanh Giác Lôi Hủy, sau đó lại dùng linh thức cường đại phân biệt ra giới hạn giữa Lôi Tử Tinh và huyết nhục, cuối cùng còn phải có được thân thể cường hãn, nếu không rất khó mà cắt khối Lôi Tử Tinh kia ra.
Nếu sử dụng pháp khí sắc bén gì đó, khẳng định là khả năng khống chế sẽ không được tinh diệu như hiện giờ, có thể sẽ gây tổn thương đến Thanh Giác Lôi Hủy.
Theo quá trình không ngừng tìm kiếm, phát hiện, Lôi Tử Tinh được dọn dẹp càng ngày càng nhiều, Lục Huyền cũng dần dần đắm chìm vào trong đó, đến quên hết tất cả mọi thứ chỉ miệt mài tiến hành công việc dọn dẹp mà thôi.
Giờ phút này, hắn chợt cảm giác cảnh tượng trước mắt mình lại có vài phần tương tự với những video dọn dẹp những con hà bám trên thân thể cá voi. Hai bên đều có hình thể và thực lực chênh lệch vô cùng to lớn, mà càng như vậy thì bên yếu lại càng dễ dọn dẹp vệ sinh cho bên mạnh hơn. Điều này đã khiến trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác thành tựu cổ quái mà lại vô cùng hoang đường.
Qua gần hai canh giờ, trên mặt đất đã chồng chất mấy trăm cân Lôi Tử Tinh được cắt xuống.
Lục Huyền lại cẩn thận tra xét hai lần, sau khi xác nhận trên thân thể Thanh Giác Lôi Hủy không còn bất cứ tình huống dị thường nào nữa, hắn mới mang theo vài phần thỏa mãn, cũng có vài phần mỏi mệt, từ không trung chậm rãi hạ xuống.
"Đa tạ tiểu hữu đã giúp ta dọn dẹp những khối tạp chất này." Thanh Giác Lôi Hủy ồm ồm nói với Lục Huyền, thanh âm như sấm rền.
Những khối Lôi Tử Tinh này vốn sinh trưởng ở trên người nó, bởi vì tính chất đặc thù, nên bình thường nó đều xem chúng là một bộ phận thân thể của mình, hơn nữa quá trình dọn dẹp những thứ này cực kỳ phiền toái, bởi vậy nó mới tùy ý để chúng tự do sinh trưởng trên cơ thể mình. Thực sự không ngờ, hôm nay gặp phải tiểu tu sĩ Trúc Cơ này, vấn đề vốn làm phiền nó bao lâu lại được hắn giải quyết nhẹ nhõm như thế.
Lục Huyền có chút ngại ngùng nói: "Tiền bối đừng khách khí, có thể làm trâu làm ngựa thay tiền bối, đó là vinh hạnh của vãn bối."
Lục Huyền vội vàng cúi đầu nói.
"Những khối Lôi Tử Tinh trên thân thể ta này, ngươi cứ cầm hết đi. Hẳn là có thể dùng chúng làm nguyên liệu phụ trợ tu luyện công pháp, hoặc luyện chế pháp khí." Thanh Giác Lôi Hủy trầm giọng nói.
"Nhiều bảo vật quý hiếm như vậy, vãn bối sao có thể không biết xấu hổ mà..." Lục Huyền có chút ngại ngùng nói.
"Coi như chúng là thù lao ta trả cho ngươi vì lần này ngươi đã giúp ta dọn dẹp chúng nó. Dù sao thì đối với ta, chúng nó chỉ là một chút da chết mà thôi, không có tác dụng gì."
"Vậy vãn bối sẽ không khách khí." Lục Huyền giả vờ như do dự một hồi, sau đó tỏ vẻ cảm kích thật sâu với Thanh Giác Lôi Hủy, rồi thu nhập tất cả Lôi Tử Tinh vào trong túi trữ vật của mình, ngay cả một khối chỉ có kích cỡ bằng đầu ngón tay, hắn cũng không buông tha.
"Không thể lưu lại một chút rác rưởi dù là nhỏ nhất cho tiền bối cùng với đám Lôi Hống Thú kia được." Hắn âm thầm nghĩ trong lòng, sau đó quay chung quanh Lôi Trì một vòng, mãi cho đến khi nhặt hết toàn bộ Lôi Tử Tinh mới chịu thôi.
Theo phỏng đoán của hắn, những khối Lôi Tử Tinh này chẳng những có thể phụ trợ cho quá trình tu luyện thần thông lôi pháp, luyện chế pháp khí, có lẽ chúng còn có thể biến thành một loại linh nhưỡng đặc thù, thúc đẩy tốc độ sinh trưởng những linh thực thuộc tính lôi kia lên nhanh hơn.
Nhặt xong Lôi Tử Tinh, Lục Huyền do dự một chút, cuối cùng vẫn không lấy Dị Thọ Bàn Đào vốn đang đặt trong Thao Trùng Nang ra.
Từ sau khi hắn cho con Thanh Giác Lôi Hủy này phục dụng Ngọc Tẩy Linh Lộ, cảm nhận được thọ nguyên còn lại trên người nó không nhiều lắm, đã tới giai đoạn hấp hối rồi, bởi vậy trên người mới có thể ngưng kết ra thứ vật chất Lôi Tử Tinh đặc thù kia. Nhưng ở thời điểm hiện tại mà tùy tiện lấy Dị Thọ Bàn Đào ra, rất có khả năng sẽ làm con Thanh Giác Lôi Hủy này sinh lòng nghi ngờ.
Xét cho cùng, chuyện Lục Huyền có thể nhìn thấy Lôi Tử Tinh trên người nó dù có phần quái lạ nhưng vẫn có thể coi là hợp tình hợp lý, vì chỉ cần đồng thuật vượt xa người khác là có khả năng phát hiện ra thôi. Nhưng nếu bảo thông qua quan sát, hắn lại biết được thọ nguyên của Thanh Giác Lôi Hủy đã không còn nhiều lắm, thì có giải thích làm sao cũng không nói rõ được, đến lúc ấy chỉ sợ lòng hảo tâm lại có khả năng làm hỏng chuyện.
Còn nữa, mối quan hệ giữa Lục Huyền và nó vẫn còn quá nông cạn, chỉ mới gặp mặt duy nhất một lần, hắn không dám cam đoan sau khi Thanh Giác Lôi Hủy nhìn thấy trái Dị Thọ Bàn Đào có thể gia tăng thọ nguyên kia, nó có thể lật mặt tại chỗ hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận