Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 915: Chưa Sinh Con Đã Có Kinh Ng...

Chương 915: Chưa Sinh Con Đã Có Kinh Ng...Chương 915: Chưa Sinh Con Đã Có Kinh Ng...
Thân thể tròn vo của Nhục Linh Thần khẽ lăn một vòng cả trước cả sau, tỏ vẻ gật đầu đồng ý.
"Không tệ, hôm nay ta sẽ cho ngươi nếm thử huyết nhục phẩm chất cao." Lục Huyền khen ngợi nó một câu rổi lấy một miếng thịt của tu sĩ núi thịt từ trong Thao Trùng Nang ra, ném cho quả cầu thịt màu đỏ nhạt trước mặt.
Quả cầu thịt cực kỳ nhạy cảm với khí tức huyết nhục, chỉ trong nháy mắt nó đã cảm nhận được khôi huyết nhục này không giồng bình thường rồi, chỉ thấy một làn sóng thịt quay cuống, để lộ ra từng vêt nứt dữ tợn bên trong.
"Không!" Dường như phía trên miềng thịt vụn do tu sĩ núi thịt kia phân tách ra đều có ẩn chứa một tỉa ý thức của gã, sau khi phát hiện được sự khủng bổ của Nhục Linh Thần, gã lập tức hét lớn lên đầy thê lương.
Rất nhanh, khối máu thịt vỡ vụn ấy đã mọc ra rất nhiều chi thể giồng như xúc tu, vội vàng di chuyển, muốn thoát khỏi quả cầu thịt đáng sợ này. Đáng tiếc, Nhục Linh Thần chỉ há mồm khẽ hút một cái, toàn bộ khôi huyêt nhục kia lập tức vỡ tan trong yên lặng, sau đó hóa thành một luồng huyết khí, bị nó hút đi sạch sẽ.
'Ø~" Trong tiếng nấc vừa vang lên còn kèm theo một chút thòm thèm, chưa thỏa mãn.
Sau khi nuốt miếng thịt của tu sĩ núi thịt kia, quả cầu thịt khẽ lắc lư trái phải, hồi tưởng lại dư vị của khôi máu thịt tươi mới này, trong lòng nó càng ngày càng hưng phần, cuôi cùng không ngừng nảy lên lại rơi xuống mặt đất, khiến cho tầng tầng nếp gấp cũng theo đó mà gia tăng. "Ăn ngon ăn ngon!" Nó truyền một luồng ý niệm vào trong đầu Lục Huyền.
Khóe miệng Lục Huyền khẽ cong lên, để lộ ra một nụ cười, dù sao tu sĩ núi thịt cũng là Kêt Đan trung kỳ, lại tu luyện công pháp thần thông tà đạo có liên quan đến huyềt nhục, đương nhiên là mùi vị của gã sẽ mạnh hơn những con yêu thú kia nhiều.
Hắn thoáng cảm nhận trạng thái lúc này của Nhục Linh Thần một phen, sau đó quyết định sẽ tìm cơ hội đi nghiệm chứng thực lực hiện tại của nó.
"Tà ma cấp Tai, tốc độ trưởng thành kinh người, trước mắt nó đã có thực lực không thua kém tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ rồi." Lục Huyền âm thầm cảm khái một tiếng, sau đó mới lấy ra một mảnh vỏ cây diâm lệ lớn bằng bàn tay.
Vỏ cây vừa mới xuất hiện trên bàn tay hán, những đường hoa văn diêm lệ trên bề mặt đã tranh nhau lao thắng về phía Lục Huyền, tựa như muốn trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn, sau đó chiểm lấy thân thể của hắn thành của mình. Huyết khí sung mãn trên người Lục Huyền trực tiếp đánh văng đám hoa văn diễm lệ ấy ra, sau đó hắn trồng mảnh vỏ cây này vào trong U Nê Nhục.
"Với đạo hạnh hiện tại của ngươi, muốn chiếm lấy nhục thể của ta còn cách xa cả vạn dặm, vần nên trưởng thành thật tốt trước đi. Chờ ngày ngươi trưởng thành, ta lại cho ngươi thêm một cơ hội dung nhập vào thân ta đoạt xá. " Hắn truyền một luồng ý niệm trong đầu về phía mảnh vỏ cây diêm lệ bên trong đồng U Nê Nhục. Sau khi rời khỏi linh điển âm phủ, Lục Huyền lại bình tĩnh đi dò xét khắp nơi trong linh điển, cẩn thận xem xét trạng thái cụ thể của từng gồc linh thực.
Đang lúc hắn thi triển Linh Vũ Thuật cho Thủy Huỳnh Thảo, đột nhiên một cái sừng nhọn màu bạc lại lộ ra trong bụi có xanh thăm kia. Cái sừng nhọn ây cứ một mực năm yên không nhúc nhích, tựa như đang cố ý ẩn tàng thân thể của mình. Chờ sau khi Lục Huyền rời khỏi, cái sừng nhọn màu trăng bạc kia lại mọc lên trong một bụi Thủy Huỳnh Thảo khác.
"Đây là đang chơi Ú Òa với ta hả?" Lục Huyền có chút buồn cười, hắn tiền lên vài bước, một phát bắt được âu thú Lôi Long Hồng đang trồn bên trong bụi Thủy Huỳnh Thảo. Tứ chỉ của Lôi Long Hống quây đạp lung tung, lập tức phát ra một tiếng sâm ngăn ngủi. Thanh âm trong trẻo hổn nhiên, hoàn toàn không có uy thể như tiêng gầm của đắm Lôi Hống Thú khác, càng không cần phải nói đến lão tổ tông Thanh Giác Lôi Hủy kia.
"Xem ra trong khoảng thời gian này, ngươi sống tại động phủ cũng không tệ nha." Lục Huyền nhìn thân hình đã có xu hướng trở nên tròn trịa mềm mượt của ấu thú Lôi Long Hồng, không khỏi cảm khái nói.
Từ sau khi rời khỏi lãnh địa Lôi Hồng Thú, chẳng những Lôi Long Hồng đã mập lên một chút, mà tính cách quái gở trước đó cũng được cải thiện hơn rất nhiều, thậm chí nó còn chủ động tỏ vẻ thân cận với Lục Huyền. Hắn vuốt ve chiếc sừng nhọn màu trắng bạc trên đỉnh đầu âu thú Lôi Long Hồng, lại lẫy một hạt sen Lôi Bạo Liên từ trong túi trữ vật ra, cho âu thú ăn.
"Kju kiul" Tiếng hót quen thuộc của chim mập vang lên.
Lôi Long Hống vốn đang ở trong ngực Lục Huyền khẽ lăn lộn mây vòng, rồi có phần lưu luyến không rời, nhanh chóng chạy đi.
"Con chim mập này vất vả rồi, trước kia nó có nhiệm vụ chăm sóc Ly Hỏa Giao, chờ Ly Hỏa Giao trưởng thành rồi lại cần phải chăm sóc Lôi Long Hổng, rõ ràng bản thân nó chưa thai nghén sinh con, nhưng đã có kinh nghiệm trông trẻ đến mấy chục năm rồi." Lục Huyền nhìn theo phương hướng truyền đến tiếng hót của con chim mập, không nhịn được mà nghĩ thầm.
Rất nhanh, trong tầm mắt của hắn đã xuât hiện bóng dáng của Lôi Long Hống đang trên đường trở về, đồng thời một con rùa khổng lổ màu xanh đen với thân hình lầy lội bùn đất cũng cấp tốc chạy về phía nó.
Ấu thú lập tức quên sạch tiếng kêu của chim mập, nó nhanh chóng quay lại, chơi đùa ầm ïcùng Nham Giáp Quy, rât nhanh thân hình màu trắng bạc đã biến thành bẩn thỉu cực kỳ.
"Ây cha, chăm sóc tiểu yêu thú cũng không dê dàng mà." Lục Huyền cảm khái một tiếng, hắn đã quyết định sẽ tìm cơ hội cảm tạ Phong Chuẩn mập mạp đã chăm chỉ nô lực này một phen.
"Lại nói, con Nham Giáp quy này cũng sắp đến lúc hoàn toàn trưởng thành rồi." Tâm thần thoáng ngưng tụ lại, hắn lập tức chú ý tới thanh tiến độ sắp kéo đầy phía dưới Nham Giáp Quy. "'Đấn lúc đó, ta lại có thể nhận được một cái quầng sáng không tệ." Nghĩ đến đây, tâm trạng của hắn càng thêm vui vẻ. Chờ sau khi xem xét và chăm sóc toàn bộ đám linh thực bên trong linh điền, hắn lại đi vào khu vực có linh khí nồng đậm nhất bên trong động phủ, lây sáu Thụ Nương nho nhỏ kia ra.
Từ Thao Trùng Nang tiến vào một hoàn cảnh mới, dường như sáu tiểu tinh linh còn chưa kịp phản ứng, chúng nó mở đôi mắt ngây thơ hồn nhiên của mình ra, ngây ngốc nhìn quanh bổn phía. Chờ tới khi trông thấy Lục Huyền, cảm nhận được khí tức quen thuộc của Thanh Mộc nguyên khí trong cơ thể Lục Huyển, cả đám mới nhao nhao bay đến trước người hắn, không dám rời đi nửa bước.
"Thả lỏng đi, sau này nơi đây chính là nhà mới của các ngươi đó. Huyền Cực Thụ Mẫu đã giao các ngươi cho ta chăm sóc rồi, ta đương nhiên sẽ không để ngài ây thất vọng. Tất cả đám linh thực trong động phủ của ta, chỉ cần cảm thầy vừa ý, là các ngươi có thể đi tới hút thảo mộc linh khí của chúng."' Lục Huyển dịu dàng nói.
Nghe được lời này của hắn, ánh mắt của đám Tiểu Thụ Nương đều sáng lên, lúc này bọn chúng mới chú ý thầy mình đang ở bên trong hoàn cảnh tốt đẹp tới mức nào.
aIn
"Oalll"
"Thật nhiều linh thực!!!"
Có nhiều linh thực xuất hiện trước mặt như vậy lập tức làm chúng nó quên đi cảm giác không thoải mái do hoàn cảnh lạ lâm mang đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận