Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 395: Mong Sư Huynh Tạo Điều Kiện Cho Ta Đi Ra Đảo Rèn Luyện Mấy Năm!

Chương 395: Mong Sư Huynh Tạo Điều Kiện Cho Ta Đi Ra Đảo Rèn Luyện Mấy Năm!
Nếu đã không thể từ chối, Lục Huyền chỉ có thể chấp nhận, cũng may số lượng Kiếm Ấn được trợ cấp không làm hắn thất vọng.
"Cũng xin sư huynh giới thiệu cho ta biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ của các địa điểm có thể đi đóng giữ."
"Được." Tu sĩ trung niên gật đầu: "Trước mắt có ba địa phương cho Lục sư đệ lựa chọn. Địa điểm đầu tiên cần phải đến trong vòng ba tháng, đó là một phường thị tán tu sản xuất nhiều loại khoáng thạch quý hiếm, cách Lạc Yểm sơn mạch không đến nghìn dặm, mỗi năm sẽ được trợ cấp ba trăm Kiếm Ấn. Mặc dù số lượng Kiếm Ấn được trợ cấp ít nhất nhưng bởi vì nó nằm gần Lạc Yểm sơn mạch, xung quanh có rất nhiều bí cảnh, yêu thú và tà ma thường xuyên qua lại, cho nên nó lại là nơi được hoan nghênh nhất, đang có một số đệ tử nội môn tranh đoạt cơ hội này."
"Địa điểm thứ hai nằm ở Huyền Dần thành, nơi phân bố của rất nhiều thế lực lớn, quyền lên tiếng của tông môn trong thành chỉ đạt mức trung bình, cần phải đến đó trong vòng một tháng. Huyền Dần thành cách Cực âm tông hơn một nghìn dặm, rất dễ gặp phải tà tu, nó là lựa chọn hàng đầu cho những đồng môn muốn rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình. Bởi vì tính nguy hiểm khá cao nên Kiếm Ấn được trợ cấp sẽ nhiều hơn, mỗi năm được nhận ba trăm sáu mươi Kiếm Ấn."
"Nơi cuối cùng thì sao?" Lục Huyền cau mày hỏi.
Hắn không quá hài lòng lắm về hai địa điểm đóng giữ này. Một cái ở gần Lạc Yểm sơn mạch, một cái cách Cực âm tông không xa lắm, cả hai đều có vẻ tương đối nguy hiểm.
"Địa điểm cuối cùng nằm ở gần Vô Ngần Hải, có một hòn đảo cỡ lớn, bên trong sản sinh một ít linh vật đặc thù, hải ngư hải thú, cả các loại linh thảo hiếm thấy nữa... Tương truyền có thể ngẫu nhiên tìm thấy linh dịch trân quý ở xung quanh hòn đảo. Nhưng nơi đó không có nhiều cơ duyên, không thể đạt được mục đích rèn giũa bản thân, hơn nữa nó lại nằm ở một nơi khó khăn lạnh lẽo. Cho nên dưới tình huống bình thường, khi tông môn ủy thác đệ tử nội môn đi đến đó, thường mang tính chất nửa cưỡng chế, số lượng Kiếm Ấn được trợ cấp hằng năm là ba trăm hai mươi miếng."
"Đặc sản hải ngư hải thú, linh thảo hiếm thấy, còn có khả năng tìm được linh dịch? Điều quan trọng nhất là không có bí cảnh gì, cũng không có tu sĩ tông môn nham hiểm độc ác, vậy nghĩa là tính an toàn đáng tin cậy hơn nhiều." Nghĩ đến đây, ánh mắt Lục Huyền lập tức sáng lên.
"Hoàng sư huynh, ta lựa chọn hòn đảo nằm gần Vô Ngần Hải kia. Ta đây vốn xuất thân từ tán tu, không sợ khổ cũng không sợ mệt, mong sư huynh tạo điều kiện cho ta đi ra đảo rèn luyện mấy năm." Lục Huyền dùng vẻ mặt tràn đầy chân thành nói với tu sĩ trung niên kia.
Nơi này an toàn, đáng tin, lại gần như không có rủi ro gì, còn được trông thấy đủ loại hải thú linh thảo, đồng thời cũng có xác suất tìm được linh dịch dùng để bồi dưỡng Long Hài Thảo, chuyện tốt như thế, hắn phải chạy đi đâu mới tìm được đây?
"Lục sư đệ chắc chắn chứ?" Tu sĩ trung niên có chút nghi hoặc hỏi.
Cũng khó trách gã, bởi vì bình thường, có quá ít đệ tử nội môn chịu lựa chọn đến hòn đảo kia. Ai cũng muốn tránh xa hòn đảo nghèo nàn lạnh lẽo này, bởi vậy yêu cầu tha thiết của Lục Huyền thực sự khiến gã có chút không thích ứng được.
Mọi người đều muốn đi tìm kiếm cơ duyên, hoặc đi trừ ma vệ đạo, nào có ai chủ động xông pha đến hòn đảo heo hút, nghèo xơ nghèo xác ấy đâu?
"Chắc chắn, chắc chắn." Lục Huyền vội vã đáp.
...
Lục Huyền chầm chậm bước ra từ bên trong Tàng Kinh các.
Sau khi chọn xong địa điểm cụ thể cần đóng giữ, hắn lập tức đi tới Tàng Kinh các, hy vọng có thể thu thập được càng nhiều tin tức có liên quan đến hòn đảo kia càng tốt, ít nhất cũng phải biết được vị trí chính xác của hòn đảo ấy, các thế lực trong và xung quanh hòn đảo, những bí cảnh lân cận, tần suất tà ma và yêu thú thường lui tới...
Lần này, hắn sẽ đóng giữ ba năm tại một hòn đảo có tên là Không Minh Đảo, trên đảo có nuôi dưỡng một loại đặc sản tên là Không Minh linh ngư, chủ yếu là nhị phẩm, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện linh ngư cấp bậc tam phẩm. Thịt của nó cực kỳ tươi ngon, ẩn chứa linh lực phong phú. Mật cá là tài liệu chủ yếu của rất nhiều loại đan dược, vì vậy nó đã bị Thiên Kiếm Tông chiếm giữ.
Không Minh linh ngư sản xuất ra được chính là nguồn cung ổn định của tông môn.
Không Minh Đảo cách Thiên Kiếm Tông không dưới vạn dặm, vị trí vô cùng hẻo lánh, xứng đáng với hình dung của tu sĩ trung niên là một nơi "heo hút và nghèo xơ nghèo xác."
Có một vài môn phái nhỏ ở các hòn đảo lớn xung quanh, thực lực cao nhất của tu sĩ bản địa là cảnh giới Trúc Cơ. Ngoài ra, vẫn còn một số gia tộc cỡ nhỏ khác, và không ít tán tu sinh sống ở xung quanh nơi này.
So với những khu vực yêu cầu đóng giữ khác, thì linh khí trên đảo loãng hơn rất nhiều, hơn nữa ở khu vực gần đó không có bí cảnh gì để thăm dò, cũng không có số lượng lớn yêu thú tà ma tà tu để cung cấp cho bọn họ rèn luyện, cho nên từ trước tới nay, nó luôn là lựa chọn cuối cùng đối với nhóm tu sĩ nội môn cần phải đi làm nhiệm vụ.
Hòn đảo này nằm gần Vô Ngần Hải, có nguồn cung dồi dào về một số loại linh thảo linh thú hiếm lạ, ngoài ra, theo nội dung được ghi chép lại, thì từng có tu sĩ đồng môn phát hiện được mấy loại linh dịch tam phẩm, tứ phẩm ở nơi này.
Nói chung là nó rất thích hợp với Lục Huyền.
Sau khi nắm được thông tin chi tiết có liên quan đến Không Minh Đảo, Lục Huyền lập tức trở lại động phủ và bắt đầu công tác chuẩn bị.
Hẳn cẩn thận kiểm kê thực lực hiện nay của mình.
Tu vi gần kề với Trúc Cơ trung kỳ, coi như trên trung bình một chút ở Thiên Kiếm Tông, nhưng rời khỏi tông môn, đã có thể coi là cấp bậc cao thủ rồi.
Trước kia, bên trong Lâm Dương phường thị có nhiều tán tu như vậy nhưng chỉ vẻn vẹn có mấy người đạt đến cảnh giới Trúc Cơ, song bọn họ đều là những tu sĩ đã cạn kiệt tiềm năng rồi.
Tuy tu vi của hắn chẳng có gì lạ thường, nhưng chiến lực thực tế lại khá là kinh người.
Ở thời điểm hiện tại, thủ đoạn mạnh nhất trong tay hắn chính là bốn tấm rưỡi kiếm phù tứ phẩm, bao gồm: một tấm rưỡi Tiếu Hải Kiếm phù, hai tấm Đại Nhật Kiếm phù và một tấm Tinh Vẫn Kiếm phù. Mỗi loại có đặc điểm riêng, nhưng lực sát thương lại khá là đồng đều, có thể làm tu sĩ Trúc Cơ trung - hậu kỳ bị thương nặng, thậm chí tử vong.
Mặt khác, sau khi ngày đêm dùng Tứ Thời kiếm khí bồi dưỡng Kiếm Thảo, lại từ trong quầng sáng nhận được gói kinh nghiệm kiếm thuật, khả năng kiểm soát《 Tứ Thời Kiếm Quyết 》 của hắn đã đạt đến đỉnh cao rồi, thậm chí còn lĩnh ngộ được kiếm ý của cả bốn loại kiếm quyết.
Ngoài ra, hắn vẫn còn Tốn Lôi Kiếm Hoàn ở bên trong đan điền, mười mấy viên Bạo Viêm Châu có thể bùng nổ sát thương cường đại trong nháy mắt, Phần Nguyên Đan có thể thiêu đốt tinh huyết và gia tăng thực lực trên diện rộng, cả những loại thuật pháp trong ngũ hành nữa. Đó là chưa kể đến pháp khí tam phẩm Tử Điện Kiếm, Phong Nhạc Ngọc Ấn, và phù lục Thủy Long phù tam phẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận