Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1306: Thay Đổi Quyết Định!

Chương 1306: Thay Đổi Quyết Định!Chương 1306: Thay Đổi Quyết Định!
“Nếu như bất hạnh dẫn Đại Thiên Phật Mẫu sau lưng nó tới đây, ta cứ trực tiếp trốn ở bên trong Động Huyền Kiếm Tông, xem con tà ma nọ có đủ bản lãnh tới thử đại trận hộ tông cửu phẩm Thập Phương Tuyệt Diệt Kiếm Trận kia hay không."
"Đương nhiên, đoán chừng nó còn chưa tiến vào gân Kiếm Tông đã bị mấy vị Hóa Thần đại năng trong tông môn giải quyết gọn gàng rồi." Lục Huyền lộ vẻ mặt nhẹ nhõm nghĩ thầm.
Có Động Huyền Kiếm Tông làm chỗ dựa, con Đại Thiên Phật Mẫu hắn từng vô cùng kiêng kị trước đó đã hoàn toàn không được tính là cái gì rồi.
Sau đó, hắn để cho hóa thân phân ra một chút huyết nhục, một tỉa thần hồn, dung hợp cùng thạch thai kia. Dựa vào cảm nhận của linh thức, dường như phần bụng của thạch thai kia có chút nhúc nhích. Rất nhanh, một luồng lực hút yếu ớt đã hấp thu chút huyết nhục hồn phách kia rồi.
"Trong linh điền âm gian hiện tại, chỉ có hai gốc linh thực cấp bậc thất phẩm là Hoàng Tuyền Bất Tử Thụ và Phật Mẫu Ma Chủng vừa mới gieo xuống. Đậu Ách Hoa mới có được kia nhất định phải đặt ở trong động thiên không trọn vẹn."
"Tính như vậy, coi như đám linh thực cấp cao trong động thiên cũng không phải số ít." Lục Huyền nhẹ giọng cảm khái nói.
Đúng vào lúc này, bên ngoài động phủ lại vang lên một thanh âm hùng hậu, bên trong để lộ ra vẻ kính cẩn nồng đậm: "Vãn bối Âm Sơn Song Quỷ Tôn Khai, Ngô Bằng, ngưỡng mộ đại danh của tiền bối đã lâu, hôm nay đến đây bái kiến tiền bối." Linh thức của Lục Huyền đảo qua, lập tức phát hiện ra bóng dáng của hai tên tu sĩ Trúc Cơ mình từng hỏi thăm trước đó.
"Không ngờ bọn họ lại tìm đến nơi này thật." Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên. Sau khi biết được ý định của hai người này, ban đầu hắn từng có ý định để cho hóa thân thành Lăng Cổ trực tiếp từ chối, nhưng sau khi thu hoạch được hai con Ký Sinh Trùng Ma trong quầng sáng của Hồn Trùng Khuẩn, hắn đã thay đổi chủ ý trong lòng rồi. "Đúng là hai gã tà tu này không thể sánh bằng Văn Càn, Hồng Khinh Hải, ta chưa thể hiểu rõ tận gốc rễ của bọn họ, thậm chí phẩm tính cũng phải trải qua tầng tầng lớp lớp khảo nghiệm của ta. Nhưng nếu trực tiếp cho Ký Sinh Trùng Ma ký sinh vào thân thể bọn họ, vậy thì phương diện trung thành lại không cần phải lo lắng quá mức."
"Một khi sinh tử của hai người kia vốn nằm trong một ý niệm của ta thì thu bọn họ làm tôi tớ vẫn không thành vấn đề."
Hóa thân Lăng Cổ không giống bản thể, khi bồi dưỡng linh thực có thể nhận được phần thưởng tu vi từ bên trong quầng sáng. Bởi vậy ngày bình thường, nó cần tiêu phí lượng lớn thời gian để tu hành các loại công pháp, bí thuật cấp cao như
( U Minh Chân Thủy Cấm Pháp), ý Huyết Thần
Kinh ) , ngoài ra, nó còn phải giúp Lục Huyền bồi dưỡng hàng loạt đám linh thực tà dị bên trong linh điền âm phủ. Đã vậy, thỉnh thoảng nó cũng phải ra ngoài săn giết yêu thú, tà tu, mang về làm phân bón cho những loại linh thực kia.
Nói cách khác, nếu có hai người này hỗ trợ đi lấy tài liệu yêu thú, không cần Lăng Cổ tự mình đi làm, nó hoàn toàn có thể đổ dồn thêm nhiều tinh lực hơn trên phương diện tu hành. Mặt khác, hai người này còn có thể xử lý một chút việc vụn vặt thường ngày cho nó, cũng giúp nó bớt đi được không ít phiền phức.
Có Ký Sinh Trùng Ma đến khống chế, chỉ cần hai người sinh lòng ác niệm, con Trùng Ma đã dung nhập vào bên trong thần hồn sẽ nhanh chóng phát hiện ra, có thể nói là sinh tử của bọn họ đều nằm trong một ý niệm của Lục Huyền và hóa thân.
Nghĩ đến đó, hắn lập tức ra quyết định. Tâm niệm vừa động, Lăng Cổ đã nhanh chóng đi tới cửa vào động phủ. "Hai người tới động phủ của Lăng mỗ là có chuyện gì?" Lăng Cổ dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn hai người, chậm rãi nói.
Dưới ánh mắt của hắn, trong lòng lão giả cao gầy cùng với tu sĩ lùn đầu không hẹn mà cùng run rẩy.
Nhưng từ trước đó, hai người đã sớm có hiểu biết sâu sắc đối với Lăng Cổ này rồi, trong lòng cũng biết hắn có phần lập dị, không thích thân cận với người bên ngoài, cho nên không quá để ở trong lòng. Hai người khẽ liếc mắt nhìn nhau, đồng thời quỳ một chân xuống đất.
"Lăng tiền bối, thực lực của hai người ta có hạn, khó có thể sinh tồn ở trong Phong Uyên Tinh Động này, hồm nay tới đây là muốn bái nhập vào dưới trướng tiền bối, đi theo làm tùy tùng hầu hạ cho ngài."
"Ồ? Ta hoàn toàn không biết gì về hai người các ngươi cả, vì sao lại phải thu nhận các ngươi?" Lăng Cổ hướng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống hai người, lạnh lùng hỏi. "Bẩm Lăng tiền bối, tại hạ là Tôn Khai, vị này là Ngô Bằng đạo hữu, hai người chúng ta vốn có mối giao tình sinh tử, đầu có thể phó thác tính mệnh cho đối phương. Cả hai vốn có xuất thân tán tu, trước giờ vẫn luôn sinh hoạt tại tầng thứ ba của Phong Uyên Tỉnh Động, ở một nơi nho nhỏ tên là Âm Sơn, miễn cưỡng có được cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ." Lão giả cao gầy tên Tôn Khai vừa thấy Lăng Cổ không trực tiếp từ chối, trong nội tâm lập tức tuôn ra một tia hi vọng, vội vàng lên tiếng nói.
"Ừm, chưa từng nghe nói." "Nhưng trong Phong Uyên Tỉnh Động có không ít thế lực cỡ lớn như Bạch Cốt Cung, với tu vi Trúc Cơ trung kỳ của các ngươi, đi đầu cũng được, sao lại muốn đến chỗ của ta?" Lục Huyền mượn miệng của Lăng Cổ, trầm giọng hỏi. "Thực không dám giấu giếm, Bạch Cốt Cung vốn là nơi chuyên ăn tươi nuốt sống người, sau khi tiến vào trong đó, nói không chừng một ngày đẹp trời, chúng ta sẽ trở thành nguyên liệu trong tay những tiền bối kia."
"Còn đối với Lăng tiền bối, chúng ta từng nhiều lần hỏi thăm qua, trong lòng biết rõ thực lực của tiền bối ngài vô cùng cường đại, đồng thời lại không lạm sát kẻ vô tội, ở trong hoàn cảnh như Phong Uyên Tinh Động, một người như ngài đã đủ để xưng tụng là có tình có nghĩa rồi, cho nên chúng ta muốn bái nhập dưới trướng Lăng tiền bối, chờ nghe ngài sai khiến." Tôn Khai khẩn thiết nói, Ngô Bằng ở bên cạnh thỉnh thoảng cũng phụ họa một câu.
"Nói miệng không bằng chứng, làm sao ta có thể tin tưởng hai người các ngươi không phải là gián điệp do kẻ thù của ta phái tới?" Lăng Cổ cười lạnh một tiếng.
"Tiền bối nghĩ quá nhiều rồi! Có cho vãn bối một trăm lá gan cũng không dám mạo phạm tiền bối!" Hai người kia nghe vậy, trong lòng vô cùng kinh hãi, vội vàng cúi đầu bày tỏ thái độ.
"Được rồi, đừng có sợ hãi như vậy, đây cũng chỉ là một suy đoán của ta thôi." Giọng điệu của Lăng Cổ thoáng hòa hoãn hơn không Ít.
Hai người trước mặt như được đại xá, trong lòng cùng âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Nhưng muốn bái nhập làm môn hạ của ta, trở thành tôi tớ của ta, lại không phải chuyện dễ dàng như vậy, đầu tiên là phải thỏa mãn một điều kiện của ta."
"Xin Lăng tiền bối chỉ rõ." Hai người kia nghe vậy, ánh mắt lập tức sáng lên.
"Chỉ cần nuốt hai món bảo vật này vào trong bụng là được." Chẳng biết từ lúc nào trong tay Lăng Cổ đã có thêm hai món bảo vật kỳ dị. Bảo vật này sinh ra rất nhiều tròng mắt, chỉ tiết, xung quanh còn có từng nhánh xúc tu trong suốt không ngừng lan tràn ra bên ngoài, dường như đang muốn đâm vào trong cơ thể hai người trước mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận