Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 962: Mộc Đạo Nhân Đến Tạm Biệt!

Chương 962: Mộc Đạo Nhân Đến Tạm Biệt!Chương 962: Mộc Đạo Nhân Đến Tạm Biệt!
Lục Huyền có thể kịp thời phát hiện được trạng thái tỉ mỉ của linh chủng sau khi bị kích thích, nhờ vậy mà tiết kiệm được vô sô thời gian tỉnh lực, đương nhiên hắn có đầy đủ lòng tin vào chuyện này, khẳng định là bản thân sẽ cải tiến chúng thành công.
"Nhưng vần phải có phương pháp ngưng chủng, nều không thì khó có thể nhận được đủ nhiều linh chủng, mà không có đủ nhiều linh chủng cũng đồng nghĩa với quá trình cải tiến phẩm giai chủng loại của linh thực không thể hoàn thành." Trong lòng hắn âm thầm cảm khái, lại bắt đầu tiếc nuối vì lúc trước rút lui quá vội vàng, không lấy thêm nhiều phương pháp ngưng chủng hơn từ trong tay Tư Nông Điện.
"Pháp môn ngưng chủng phổ thông, ta chướng mắt, mà phần lớn phương pháp ngưng chủng tam phẩm tứ phẩm lại năm trong tay những đại tông môn, đại gia tộc kia. Vân phải mượn nhờ lực lượng của thương hội, xem có thể tìm được một sô phương pháp ngưng chủng hay không, sau khi tìm được lại đi tìm linh thực tương ứng để bồi dưỡng sau."
Trước mắt, trong tay hắn cũng có mây loại phương pháp ngưng chủng không tệ, loại có công dụng phổ biến nhất đương nhiên là Băng Huỳnh Thảo và Kiềm Thảo bình thường, ngoài ra hãn vân còn các loại phương pháp ngưng chủng khác, ví dụ như Tàng Nguyên Thảo dùng để luyện chế Trúc Cơ Đan, Dưỡng Kiếm Hồ Lô, Ngũ Hành Quả và Địa Hỏa Tâm Liên.
Trong nhóm linh chủng Ngũ Hành Quả được đưa vào ngũ hành trận pháp, có một bộ phận đã bị kích thích ác tính, trở thành phế chủng. Đại đa số những hạt linh chủng còn lại đều được Lục Huyền tiếp tục để vào trung tâm trận pháp, tiếp nhận Ngũ Hành chỉ lực kích thích tẩm bổ. Linh chủng Ngũ Hành Quả dị biến được hắn bổi dưỡng trong vùng thổ nhưỡng năm màu, chờ sau khi nó thành thục lại dùng phương pháp ngưng chủng của Ngũ Hành Quả bình thường để mày mò suy luận ra phương pháp ngưng chủng của nó, từ đó ngưng kết ra thật nhiều linh chủng dị biến, đạt đến một loại tuần hoàn tốt, mãi cho tới khi hoàn toàn cải tiến ra Ngũ Hành Quả ngũ phẩm mới thôi.
Thời gian ở một mình trong động phủ trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua một tháng. Ngày hôm đó, lúc Lục Huyền đang bổi dưỡng linh thực, bên ngoài động phủ lại truyền đền một giọng nói già nua quen thuộc: “Lục tiền bồi có trong động phủ không? Văn bổi tới đưa linh chủng cho ngài."
“Mộc đạo nhân?” Trong đầu Lục Huyền chợt hiện lên bóng dáng một lão giả cao lớn có đôi mắt màu đỏ. Đối phương chính là tu sĩ giám bảo trong phân lâu của thương hội, thích thu thập các loại bảo vật, có một tòa bảo lâu phiên bản sơn trại (hàng nhái), tính tình thăng thắn, hai người từng tiếp xúc khá nhiều. Thậm chí hắn còn từng lấy được cây trường kích thanh đồng để tẩm bổ cho Sát Nguyên Quả và linh chủng Hài Ma Quan lục phẩm từ trong tay lão.
“Thì ra là Mộc đạo hữu, không thể tiếp đón từ xa, xin thứ lôi.” Lục Huyền mở trận pháp ra, nghênh đón lão giả cao lớn tiến vào bên trong.
“Không dám không dám, là vẫn bối quấy rầy tiền bối thanh tu.” Mộc đạo nhân nghe vậy, vội vàng xua tay nói.
Hai người một trước một sau tiến vào tiểu viện.
“Lục tiền bối, lúc trước ngươi từng nói với Văn lâu chủ, muốn thương hội hô trợ thu thập một ít linh chủng Lôi Bạo Liên. Văn lâu chủ đã thu thập được không ít từ tổng bộ và các phân bộ, lại cổ ý để tại hạ mang đến giao cho Lục tiền bối." Mộc đạo nhân uông mộtngụm. Ngọc Tây Linh Lộ rồi nói thăng ý đồ mình tìm đến đây.
Vất vả cho Mộc đạo hữu và Văn đạo hữu rồi.” Lục Huyền cười nói. Linh chủng tứ phẩm, dù số lượng nhiều một chút nhưng với Hải Lâu thương hội cũng không phải việc khó gì. Đương nhiên đây cũng là do thân phận của Lục Huyền khá cao, hắn không chỉ là khách khanh của thương hội mà còn không ngừng biểu hiện ra thiên phú và tạo nghệ trên phương diện linh thực, đương nhiên là thương hội sẽ cô găng hễt sức đi thỏa mãn nhu cầu của hắn. “Lục tiền bối, đây là ba mươi hạt linh chủng Lôi Bạo Liên, mời tiền bôi xem qua.” Mộc đạo nhân không chút do dự đã lây ra mây chục hạt linh chủng trăng bạc hình dáng giồng hạt sen, mặt ngoài linh chủng có một đạo lôi ngân dài nhỏ, bên trong thoáng ẩn chứa khí tức lôi đình.
“Không sai, đều là linh chủng thượng đăng, thương hội có lòng rồi.” Lục Huyền xác nhận linh chủng không có gì sai sót, mới chậm rãi gật đầu.
“Không biết giá cả linh chủng thế nào?” Dù hắn là khách khanh của thương hội nhưng công tư vận phải rõ ràng, thương hội có thể hỗ trợ thu thập nhiều linh chủng Lôi Bạo Liên như vậy cho hãn đã không dê dàng rồi, còn đòi miễn phí thì hơi quá đáng.
“Theo ý của tổng bộ, có hai phương án. Một là chúng ta ủy thác số linh chủng Lôi Bạo Liên này cho tiền bối bồi dưỡng, chờ sau khi thành thục lại dựa vào số lượng, phẩm chất hạt sen để trả thù lao cho tiền bối. Cách thứ hai là trực tiếp bán cho tiền bối với giá thâp hơn thị trường một chút. Cụ thể thế nào mời tiền bối tự mình định đoạt." Mộc đạo nhân nhẹ giọng nói.
“Cách thứ hai đi.” Lục Huyền thoáng trầm ngâm một lắt, sau đó đưa ra quyết định.
Nếu là trước kia, hẳn là hắn sẽ lựa chọn cách thứ nhất, có tiển thù lao lai được thêm quầng sáng, chắng phải là được miên phí những hai lần sao? Nhưng hiện giờ, hăn lại phải xem tình huống ra sao rồi mới định đoạt.
Phải biết rằng, từ sau khi có cửa hàng tạp hóa là một nơi chuyên tiêu thụ những món bảo vật bên trong quầng sáng và linh thực đã trưởng thành, thì hiện giờ linh - thạch trong tay hắn đã nhiều đến không đếm xuể.
Hơn nữa, bản thân Lôi Bạo Liên có rất nhiều tác dụng, hắn có thể dùng nó làm thức ăn nuôi dưỡng Lôi Long Hống, cũng có thể dùng nó để phụ trợ bản thân tu luyện lôi pháp, đương nhiên hắn sẽ không để ý tới số thù lao ít ỏi kia rồi.
“Được, thương hội định giá năm nghìn linh thạch hạ phẩm mỗi hạt linh chủng, không biết tiền bối có thể tiếp nhận hay không?”
“Có thể." Lục Huyền gật đầu. Lúc hắn vừa tiến vào Thiên Tỉnh Động, đã từng mua được một hạt linh chủng Lôi Bạo Liên từ thương hội, còn nhớ lúc ây hăn phải bỏ ra sáu nghìn linh thạch hạ phẩm, cái giá hiện tại đã vô cùng ưu đãi rồi. Hắn lập tức lấy ra một nghìn năm trăm viên linh thạch trung phẩm, để đổi lấy ba mươi hạt linh chủng từ trong tay lão giả.
“Đúng rồi Lục tiền bối, vãn bối còn một chuyện nữa cần nói." Sau khi Mộc đạo nhân xác nhận sô lượng linh thạch xong, lại do dự một hổi mới nói với Lục Huyền.
“Mời đạo hữu cứ nói."
“Lúc tiền bối chưa tấn thăng Kết Đan từng lây được một hạt linh chủng cổ quái từ chỗ vãn bối, sau đó lại thay vãn bối gieo trồng. Lúc ấy vì không hiểu rõ lẫn nhau mà giá trị của linh chủng lại không thấp, nên tiền bối đã thế chấp một món . bảo vật ở chỗ ta, không biết tiền bối còn nhớ chuyện này hay không?” “Đúng là có chuyện này."
“Hiện giờ, văn bối có việc phải quay về Mộc gia, cần bế quan khá lâu, cũng không biết tới lúc nào mới có thể gặp lại tiển bối, bởi vậy lần này ta tới đây, cũng để xin trả lại đoạn Đinh Đầu Tiễn lúc trước cho tiền bối. Về phần linh thực Hài Ma Quan kia, vân giao cho tiền bối bồi dưỡng, chờ sau khi nó trưởng thành tiền bồi lại báo cho văn bồi một tiếng là được.” Lão giả nhanh. chóng lấy một mũi tên nhỏ tối tăm được bao quanh bởi hắc khí từ trong túi trữ vật ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận