Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 572: Vỏ Kiếm, Vì Hạnh Phúc Của Chính Ngươi, Hãy Khóa Nó Lại!

Chương 572: Vỏ Kiếm, Vì Hạnh Phúc Của Chính Ngươi, Hãy Khóa Nó Lại!
"Đa tạ Chung sư huynh đã nhắc nhở, sư đệ ở chỗ này chúc sư huynh thu được bảo bối như ý muốn." Hắn cảm kích nói với Chung Bạch Ngọc.
Sau đó, hai người chia tay, mỗi người chọn một phương hướng, bước vào trong mảnh kiếm khí tràn lan khắp bầu trời.
Chuyện thu phục một thanh kiếm đòi hỏi các đệ tử Kiếm đường phải tự thân tự lực, nếu mượn tay người khác thì rất có thể sẽ gây nên hiệu quả ngược, đồng thời nếu đụng phải phi kiếm kiếm hoàn mà hai người cùng coi trọng, cũng không tiện phân chia.
Vì vậy, cả hai cũng ngầm hiểu trong lòng mà trực tiếp tách ra hành động.
Khi dần đi sâu hơn vào Kiếm Trì, càng ngày Lục Huyền càng bắt gặp nhiều dị tượng xuất phát từ kiếm khí hơn, bao gồm nhiều loại dị thú có hình dạng quái dị dữ tợn, những vật thể do kiếm khí thuộc tính linh lực khác nhau biến hóa thành, thậm chí từ xa xa, hắn còn nhìn thấy mặt trời, mặt trăng, vì sao, núi non sông ngòi và những dị tượng ngoạn mục hùng vĩ khác.
Trong kiếm khí vô cùng vô tận, tác dụng của linh thức trở nên yếu đi rất nhiều, khoảng cách có thể nhìn thấy bị thu hẹp lại đáng kể, chỉ còn lại dưới mười phần trăm lúc bình thường.
Thỉnh thoảng khi đụng phải dị tượng kiếm khí, Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm ở bên hông hắn sẽ khe khẽ run rẩy, dường như linh tính bên trong vỏ kiếm đang thúc giục Lục Huyền nhanh chóng tìm kiếm và hàng phục đám kiếm khí kia đi.
"Cái vỏ kiếm phóng túng nhà ta, bắt gặp nhiều phi kiếm như vậy, có phải sắp không chịu nổi rồi đúng không?" Lục Huyền truyền lại ý niệm trêu chọc.
Sau khi Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm liên tục bị nhét các thanh phi kiếm như Tử Điện Kiếm, Phong Lôi Kiếm, tiểu kiếm xanh ngọc cùng với các loại kiếm quang kiếm khí vào, nó cũng dần dần trở nên thích nghi với thân phận này rồi, chẳng hạn khi đụng phải phi kiếm yêu thích vừa vặn như tiểu kiếm xanh ngọc, nó sẽ tỏ thái độ ỡm ờ nước đôi, kiểu như vốn định từ chối nhưng vẫn chào đón nhiệt tình.
Cứ chống cự một chút tượng trưng cái đã, sau khi bị cắm rồi, lại hòa hợp thành một thể chẳng phân biệt được ai với ai.
"Chờ chút nữa ta sẽ chọn cho ngươi một thanh phi kiếm thượng đẳng, tận tình thỏa mãn ngươi." Lục Huyền chú ý tới kiếm khí quanh thân biến hóa.
"Chỗ này nồng đậm khí tức thủy linh, chắc hẳn đang ẩn giấu một thanh phi kiếm hệ thủy, dùng để bôi trơn hẳn là không thành vấn đề. Mà có lẽ nơi này cũng có một thanh phi kiếm hệ hỏa, khí tức bạo ngược điên cuồng như vậy, cũng không biết cái vỏ kiếm phóng túng này có chịu được không? Phi kiếm dị tượng yêu thú, ngươi thích loại mùi vị này không?" Hắn vừa tìm kiếm dị tượng kiếm khí, vừa lẩm bẩm trong lòng.
"Dị tượng của thanh phi kiếm này nhìn có vẻ không tệ." Một luồng kiếm khí được ngưng kết từ vô số kiếm khí hình thành nên hư ảnh Giao Long màu trắng như tuyết chợt đi ngang qua trước mặt Lục Huyền.
Mà luồng kiếm quang trước mắt này càng lớn mạnh hơn khí tức kiếm khí trước đó rất nhiều, đã vậy nhìn qua hình thái của nó còn cực kỳ bất phàm, chính điều này đã khơi dậy hứng thú của Lục Huyền.
Linh quang Thanh Phù Lữ xuất hiện dưới chân hắn, thân hình đột ngột tăng tốc gấp mấy lần, trực tiếp theo sát luồng kiếm khí hư ảnh Giao Long màu trắng như tuyết kia.
Sau khi đến gần hư ảnh Giao Long, lại quan sát tình hình xung quanh một chút, Lục Huyền lập tức lao vào con Giao Long màu trắng như tuyết này giống như một mũi tên sắc bén.
Phi kiếm Giao Long cảm nhận được chuyển động của Lục Huyền, nó vung mạnh cái đuôi, ngay lập tức, vô số kiếm quang trắng như tuyết đã từ bốn phương tám hướng cuộn trào mãnh liệt đánh úp về phía Lục Huyền.
Mặc dù các loại kiếm khí bên trong Kiếm Trì sẽ không chủ động công kích đệ tử Kiếm đường cầm Kiếm Quả, nhưng điều ấy lại không có nghĩa là chúng nó để mặc cho nhóm đệ tử kia tùy tiện làm bậy, chúng nó cũng sẽ đánh trả khi gặp phải đệ tử muốn xông lên hàng phục mình.
Lục Huyền vung Phong Lôi Kiếm trong tay lên, kiếm khí màu đen sẫm quét qua như một cơn cuồng phong, chống lại kiếm quang màu trắng như tuyết, đồng thời cũng quấn lấy rất nhiều kiếm quang vào bên trong, muốn dùng tư thế hung mãnh phá hủy.
Hư ảnh Giao Long màu trắng như tuyết đã sản sinh một tia linh tính, vừa cảm nhận được Lục Huyền cực kỳ khó đối phó, hư ảnh kia đã lập tức phân hoá thành vô số luồng kiếm quang nhỏ bé, bóng dáng nó trực tiếp tiêu tan trong mảnh kiếm khí tràn ngập khắp bầu trời.
"Còn muốn chạy trốn? Vỏ kiếm, vì hạnh phúc của chính ngươi, hãy khóa nó lại." Lục Huyền truyền đạt một ý niệm trong đầu cho Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm.
Linh tính của vỏ kiếm vượt xa hư ảnh Giao Long màu trắng như tuyết phía trước, vừa nghe được lời này của Lục Huyền, vỏ kiếm khẽ run, đã tách ra khỏi thắt lưng của hắn, đồng thời chỉ thẳng về một hướng xa xa.
Một lát sau, Lục Huyền xuyên qua bầu trời tràn đầy kiếm khí, một lần nữa tìm được thanh phi kiếm lại một lần nữa ngưng kết ra con Giao Long màu trắng như tuyết kia.
Hư ảnh Giao Long đang ẩn náu trong một khu hang động tối tăm, che giấu thân hình rất kỹ.
Hang động tuy tối tăm nhưng Lục Huyền đã tu luyện đồng thuật nên có thể thu hết toàn bộ cảnh tượng bên trong vào tầm mắt. Chỉ thấy ở chỗ sâu bên trong hang động, có một thanh phi kiếm màu trắng như tuyết đang lặng lẽ lơ lửng giữa không trung, màu sắc của nó sáng ngời như ánh trăng, chẳng qua đang bị bóng tối vô tận xung quanh nuốt chửng mới không để thân kiếm chói mắt hiển lộ ra ngoài.
Trong Kiếm Trì, Lục Huyền không thể sử dụng Bạch Cốt Ma Khôi dụ nó ra ngoài nên đành phải dựa vào nhục thân cường hãn của mình, thẳng thừng đi tới hàng phục thanh phi kiếm trắng như tuyết này.
Hư ảnh Giao Long trắng như tuyết đang núp trong bóng tối cảm nhận được nguy hiểm đến gần, nó lập tức gầm nhẹ một tiếng, lại hóa thành một thanh phi kiếm khổng lồ, đâm mạnh về phía Lục Huyền.
Với tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ trong nháy mắt thanh phi kiếm kia đã lao tới trước mặt Lục Huyền. Sắc mặt hắn không thay đổi, hai tay chắp lại, trực tiếp đón lấy hư ảnh phi kiếm to lớn kia.
Hắn đã ăn không biết bao nhiêu linh quả tăng cường thể phách nhục thân, lại tu luyện hai công pháp luyện thể thượng đẳng là 《 Lưu Ly Đoán Cốt Pháp 》 và 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》, trong lòng tự tin mình có thể đón lấy hư ảnh phi kiếm.
Và thực tế đã chứng minh, hắn làm được điều này, thậm chí khi đón lấy hư ảnh phi kiếm, bàn tay còn không trầy xước một chút da nào.
Một luồng lực lượng khổng lồ trào dâng từ trong tay hắn, cuốn về phía hư ảnh kiếm khí kia, trực tiếp chấn vỡ hư ảnh Giao Long, khiến cho vô số kiếm quang nhỏ bé văng tung tóe ra xung quanh, rơi xuống vách đá của hang động, để lại rất nhiều vệt kiếm nhỏ xíu.
Lục Huyền thấy vậy, lập tức đi đến trước mặt thanh phi kiếm màu trắng như tuyết, nhẹ nhàng nhặt nó lên. Toàn thân thanh kiếm này có màu trắng như tuyết, dài chừng ba thước, phía trên có rất nhiều vảy nhỏ bao trùm lên tận thân kiếm.
"Đến cùng là thanh phi kiếm này như thế nào, còn phải chờ vỏ kiếm kiểm hàng trước đã."
Nói xong, hắn không chút do dự, trực tiếp cắm mạnh thanh phi kiếm màu trắng như tuyết ấy vào trong cái vỏ kiếm mang phong cách cổ xưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận