Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 506: Bài Kiểm Tra Nho Nhỏ!

Chương 506: Bài Kiểm Tra Nho Nhỏ!
Sau khi sử dụng hai tấm Thủy Kính phù với Tứ Sí Lôi Bạo Hổ, hiệu quả nhận được vô cùng rõ rệt.
Trong quá trình thuần hóa kế tiếp, nó không còn xuất hiện hành vi cuồng bạo như trước nữa, mà đàng hoàng hoàn thành từng nhiệm vụ và yêu cầu của Lục Huyền.
Có thể nói, biểu hiện của nó cực kỳ ưu tú, có tư cách tranh đoạt vị trí đầu tiên trong danh sách biên chế của nhóm linh thú Thiên Kiếm Tông.
Hơn chục con ấu thú đang trong giai đoạn tập huấn, mỗi ngày huấn luyện xong, chúng không trở về chỗ ở của mình mà đều ở lại bên trong thạch điện.
Bên trong thạch điện có rất nhiều chuồng chú, bên ngoài được bố trí trận pháp cấm chế đơn giản. Vào ban đêm, lúc ấu thú nghỉ ngơi, Lục Huyền sẽ kích hoạt trận pháp, tránh cho chúng chạy ra ngoài gây chuyện thị phi.
Đêm khuya, ấu thú Sư Cầm Thú ở trong chuồng thú của mình, hai mắt mở thao láo, cố gắng nhớ lại những kiến thức Lục Huyền đã truyền thụ vào ban ngày. Càng suy nghĩ, nó càng cảm thấy mình mơ mơ màng màng, trong đầu là một mảnh trắng xóa.
"Hống!" Nó cảm giác đầu càng ngày càng nặng, không nhịn được lập tức gầm lên, rồi đập đầu vào tường.
"Dục tốc bất đạt, đừng vội vàng như thế." Đột nhiên, một giọng nói ấm áp truyền vào trong tai ấu thú Sư Cầm Thú, âm thanh tựa như có uy lực vô hạn, giúp nó bình tĩnh lại.
Người đến thăm kia không ai khác chính là Lục Huyền, hắn thấy Sư Cầm Thú càng lúc càng có khuynh hướng tự ti, nên quyết định ban đêm sẽ vào chuồng thú, giúp đỡ nó giải quyết vấn đề này. Hắn bước ra khỏi bóng tối, môi nở nụ cười nhìn Sư Cầm Thú.
"Mấy ngày nay thời điểm thuần hoá và nuôi dưỡng các ngươi, ta nhận thấy tâm sự trong lòng ngươi có hơi nặng nề, khó có thể chuyên tâm vùi đầu vào huấn luyện. Cho nên ta đặc biệt tới đây, xem có thể giúp ngươi giải quyết vấn đề này không." Lục Huyền dịu dàng nói, giọng nói có tác dụng xoa dịu trái tim linh thú.
Ánh mắt Sư Cầm Thú bỗng sáng rực lên rất nhiều, nó nhìn Lục Huyền, trên mặt lộ vẻ cảm kích rồi gật đầu lia lịa.
"Ta hỏi thẳng, có phải do ngươi cảm thấy mình xuất thân không chính thống, huyết mạch hỗn tạp, ngày thường luôn có cảm giác thua kém người khác đúng không?" Lục Huyền thẳng thắn hỏi. Lúc ấy, hắn nhận được thông tin này từ trong trạng thái của Sư Cầm Thú.
Ấu thú Sư Cầm Thú ngẩn người, những lời này của Lục Huyền trực tiếp xoáy vào đáy lòng nó và vạch trần vết sẹo kia ra.
Từ lúc còn nhỏ, nó đã nhận ra bản thân khác thường, mặt mũi quái dị, linh trí của nó rõ ràng là thấp hơn những con linh thú cùng tuổi khác, tu sĩ Thiên Kiếm Tông nuôi dưỡng nó đều gọi nó là tạp chủng.
Điều này đã khiến nó càng trưởng thành thì càng tự ti hơn.
"Huyết dịch chảy xuôi trong cơ thể ngươi đến từ hai chủng linh thú phẩm cấp cao khác nhau. Ngươi có từng nghĩ tới điều này hay không? Ngoài mặt, hai chủng huyết mạch giao hợp có thể gọi là tạp chủng, nhưng nói cách khác, đó chính là hỗn huyết. Sự khác biệt giữa hai bên là cái trước không biểu hiện ra điểm gì đặc biệt, trong khi cái sau có thể tổng hợp được sức mạnh của cả hai chủng. Cho nên, ngươi càng phải tự tin hơn mới đúng, dù sao ngươi cũng tập hợp được toàn bộ ưu điểm của hai chủng huyết mạch mà không có chỗ nào thiếu sót cả."
Lục Huyền thoáng dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Ta thấy ngươi thường ngày có vẻ như hơi khó hiểu ý nghĩa lời nói của ta, trí nhớ và năng lực phân tích biết của ngươi kém hơn những linh thú khác một chút. Nhưng ta phát hiện ngươi có một ưu điểm rất tốt, đó là tâm tư đơn giản, siêng năng và tập trung."
Lục Huyền dùng một cách nói khác để miêu tả linh trí không cao lắm của Sư Cầm Thú: "Ta chú ý tới, trong tất cả nhóm ấu thú kia thì ngươi chính là con cố gắng nhất. Cần cù có thể bù đắp điểm thiếu sót của bản thân, ngươi đã chậm thì cần bắt đầu sớm, chỉ cần ngươi tiếp tục kiên trì như vậy, chắc chắn ngươi sẽ không thua kém những con linh thú khác đâu. Đương nhiên, còn một điểm quan trọng nhất, đó chính là trình độ nhục thân cường hãn của ngươi là mạnh nhất trong tất cả những con linh thú kia, cho nên ngươi càng phải tự tin. Tin ta đi, ngươi sẽ là con linh thú ưu tú nhất!"
Lục Huyền hầm một nồi to canh gà thơm ngon đặc sệt cho Sư Cầm Thú. Tâm thần ngưng tụ ở trên người ấu thú, nhận thấy tâm lý của nó đã thay đổi từ "ta không thể" lúc ban đầu, biến thành "ta có thể không?"
Hắn mỉm cười, cảm giác như mình đã hóa thân thành lão gia gia tri kỷ, cẩn thận mà chăm sóc cho một tên nhân vật chính phế vật.
"Được rồi, tiếp theo chúng ta cùng củng cố lại nội dung huấn luyện ngày hôm nay đi. Nếu có đủ thời gian, ta sẽ khai phá lực lượng ẩn chứa trong huyết mạch của ngươi."
Sư Cầm Thú gật đầu thật mạnh, trong mắt tràn đầy nhiệt huyết.
Cứ như vậy, Lục Huyền thỉnh thoảng sẽ đột kích chuồng thú vào ban đêm để bồi bổ cho Sư Cầm Thú, ấu thú cũng không làm cho hắn thất vọng, mặc dù linh trí hơi thấp, nhưng lúc nào cũng nỗ lực kiên trì, không bị tụt lại phía sau những ấu thú khác.
Chớp mắt đã một tháng trôi qua, Lục Huyền lơ lửng trên không trung, lia ánh mắt nhìn qua rất nhiều linh thú ở phía dưới.
"Kết quả huấn luyện trong khoảng thời gian này của các ngươi khá tốt, khiến cho ta vô cùng hài lòng. Hôm nay chúng ta sẽ làm một bài kiểm tra nho nhỏ, chủ yếu được chia thành hai khía cạnh, một là kiểm tra mức độ kiểm soát nội dung huấn luyện trước đó, hai là xem năng lực thực chiến của các ngươi."
Bất kể linh thú trấn thủ trọng địa tông môn hay thực hiện nhiệm vụ ở bên ngoài, đều cần có chiến lực mạnh mẽ, để tránh những tình huống ngoài ý muốn có thể xảy ra.
Suy nghĩ đến điểm này nên những con ấu thú được chọn đều là tứ phẩm, sau khi trưởng thành chúng sẽ có thực lực tương đương với Trúc Cơ trung hậu kỳ.
Lục Huyền chia mười mấy con ấu thú thành bốn tổ, trước tiên chọn ra tám con mạnh nhất, sau đó tranh giành vị trí đầu tiên.
Những con mà hắn quan tâm hơn như Tứ Sí Lôi Bạo Hổ, Sư Cầm Thú và Thất Thải Trĩ Yêu đều thuận lợi lọt vào tám vị trí mạnh nhất.
Hai con trước có ưu thế trên không, Tứ Sí Lôi Bạo Hổ am hiểu thuật pháp lôi điện, tốc độ không con nào sánh bằng, thế tấn công mạnh như vũ bão, chiến đấu nghiêng về một phía.
Sư Cầm Thú dựa vào nhục thân cường hãn, lần lượt đánh bại từng đối thủ.
Về phần Thất Thải Trĩ Yêu, năng lực huyễn thuật của nó thực sự quá mạnh, lúc đối chiến, nó sử dụng huyễn thuật để che giấu bản thân, đồng thời kéo đối thủ vào trong huyễn thuật tầng tầng lớp lớp, không tốn nhiều công sức đã giải quyết xong.
Trong trận bán kết, Tứ Sí Lôi Bạo Hổ đối đầu với Thất Thải Trĩ Yêu.
Ấu thú Lôi Bạo Hổ có phần sơ sót, đã sa vào trong huyễn thuật, chưa thể tự thoát ra được.
Vậy mà ngược lại điều này khơi dậy yêu tính trong cơ thể nó, dùng chút lý trí còn sót lại, lôi đình vô cùng vô tận trào ra từ cơ thể nó, trút xuống không có điểm mù, trực tiếp bổ cho Thất Thải Trĩ Yêu đang núp ở trong góc, phải hiện nguyên hình.
Ngay sau đó là Sư Cầm Thú đấu với Hắc Giác Linh Tê, cả hai đều có nhục thân mạnh mẽ, một con mạnh về tấn công, một con giỏi phòng thủ, mâu đối chiến với khiên, cuối cùng Sư Cầm Thú nhỉnh hơn một chút, giành được thắng lợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận