Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 121: Thiếu Nữ Áo Đỏ!

Chương 121: Thiếu Nữ Áo Đỏ!
Lục Huyền giả vờ suy nghĩ một lát mới đáp lời: "Linh quả được yêu thú yêu thích sao? Không có trong ấn tượng của ta. Nhưng ta vốn là Linh thực sư của Bách Thảo Đường bên trong phường thị, ngày thường hay tiếp xúc với các loại linh thực trong nội đường, có lẽ trong quá trình ấy, ta đã tiếp xúc với loại linh quả gì cũng nên."
Trong đầu Lục Huyền lập tức hiện lên hình bóng của hạt Xích Vân Tùng, nếu bảo trong người hắn có món đồ gì làm linh thú yêu thích, thì tám - chín phần mười là năm quả Xích Vân Tùng đang ở trong túi trữ vật rồi.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn cũng không có ý định nói thật cho thiếu nữ áo đỏ này biết, vì vậy mới bịa đại một lý do, cũng tiện thể kéo cái tên Bách Thảo Đường ra làm lá chắn cho mình.
"Thì ra là thế." Thiếu nữ áo đỏ không hề nghi ngờ gì.
Nàng lập tức tiến đến kéo cánh tay linh thú Tứ Mục Xích Tiêu, lúc chuẩn bị rời đi, lại chú ý tới Đạp Vân Linh Miêu trên bả vai Lục Huyền.
"Con Đạp Vân Linh Miêu này của đạo hữu có song đồng thần dị, nếu nuôi dưỡng đúng cách, nó có thể phát triển ra một số năng lực kỳ dị đó."
"Vậy hả? Đa tạ đạo hữu đã nhắc nhở, ta phải nuôi dưỡng nó tốt hơn mới được." Trên mặt Lục Huyền lộ ra vẻ kinh ngạc, hắn vội vàng cảm kích đáp lại.
Đương nhiên, hắn đã hiểu rõ điểm thần dị của Đạp Vân Linh Miêu thông qua trạng thái tức thời rồi, nhưng vẫn phải ra vẻ một chút.
Hắn đưa mắt nhìn thiếu nữ áo đỏ dẫn theo Tứ Mục Xích Tiêu rời đi, đến lúc này, hắn mới thu lại linh lực bên trong Hồng Tuyến Châm ở ống tay áo của mình, để nó quay về trạng thái bình tĩnh.
Mãi cho đến khi bóng dáng của thiếu nữ áo đỏ kia cùng với con Tứ Mục Xích Tiêu đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, Lục Huyền mới yên tâm hẳn.
"Đệ tử tông môn đúng là không bình thường, cả về tu vi của thiếu nữ nọ lẫn con linh sủng kỳ dị nàng nuôi, đều thể hiện một khí chất hoàn toàn khác với những tu luyện giả bình thường." Lục Huyền âm thầm cảm thán.
Rõ ràng độ tuổi của thiếu nữ áo đỏ kia và hắn không chênh lệch quá xa, nhưng tu vi của nàng đã là Luyện Khí cao cấp, bên người lại có Tứ Mục Xích Tiêu với bản lĩnh truy tung tà ác, có thể trông thấy điểm bất phàm rõ mồn một kia.
Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.
Sự xuất hiện của thiếu nữ áo đỏ khiến Lục Huyền vốn có chút kiêu căng do tu vi không ngừng đề cao, đã lập tức bình tĩnh lại.
Về khả năng Tứ Mục Xích Tiêu bị hạt Xích Vân Tùng trong túi trữ vật của hắn hấp dẫn, đây cũng chỉ là suy đoán của Lục Huyền, nhưng đương nhiên, hắn không có ý tưởng chủ động đi tặng quả miễn phí cho đối phương. Hắn mang Đạp Vân Linh Miêu đi tới Bách Thảo Đường.
Trong đại sảnh có mùi dược hương nồng nặc, hơn chục dược đồng đang bận rộn qua lại, còn Hà quản sự lại thoải mái dựa vào chiếc ghế gỗ màu đỏ nghỉ ngơi.
"Lục tiểu tử, mấy cây linh thực bệnh biến ngươi mang về lần trước đã xử lý xong rồi sao? Lần này chữa trị được bao nhiêu cây?" Lão giả gầy gò vừa thấy Lục Huyền đến, mới lười biếng mở miệng hỏi một câu.
"Chữa được bảy cây nhất phẩm, một cây nhị phẩm đã chết, còn một cây vẫn đang chữa trị." Lục Huyền lấy bảy gốc linh thực nhất phẩm từ trong túi trữ vật ra.
Phẩm chất đều là loại kém hoặc phổ thông, Hà quản sự ước lượng một phen, cuối cùng tính giá toàn bộ, mua hết bảy cây linh thực với giá một trăm năm mươi linh thạch.
"Đa tạ Hà lão!" Lục Huyền tươi cười tiếp nhận một trăm năm mươi linh thạch từ tay lão giả.
"Ngày nào đó ta sẽ mang cho ngài chút thịt linh thú cùng một bầu linh tửu ngon, thăm hỏi lão nhân gia ngài."
"Phì!" Hà quản sự bĩu môi xì một tiếng, rồi cười mắng: "Tiểu tử ngươi vốn là kẻ keo kiệt, không thấy thỏ không thả chim ưng, còn có thể mang cho ta linh tửu và thịt linh thú á? Dẹp mấy cái suy nghĩ vớ vẩn ấy đi."
"Ha ha! Vẫn là lão nhân gia ngài hiểu ta!" Da mặt Lục Huyền đã được mài giũa cả trăm lần, đương nhiên sẽ không dễ dàng bị xuyên thủng như vậy, hắn lập tức mỉm cười giơ ngón tay cái lên với Hà quản sự.
Lão giả cũng chỉ nói ngoài miệng thế thôi, chứ giao tình giữa hai người rất tốt. Lần này, Lục Huyền kiếm được không ít linh thạch từ việc thu mua linh thực bệnh biến, mà người phụ trách làm đầu mối trung gian là lão cũng kiếm lời được sáu mươi - bảy mươi viên linh thạch, tương đương với thu nhập hai tháng thông thường của lão rồi.
Nói đến đây, Hà quản sự lại cầm một cái túi vải từ phía dưới lên, bên trong có hơn hai mươi cây linh thực bị bệnh, mỗi gốc đều được bao bọc bằng linh nhưỡng, trên phiến lá còn đọng lại một ít linh vũ, cố gắng duy trì sự sống cho linh thực.
"Ta nghe nói thế lực trong phường thị lấy Vương gia làm chủ, đã mời mấy đệ tử trong tông môn tới đối phó với tà ma xâm lấn, đoán chừng sau này rất khó xuất hiện tình huống linh thực bệnh biến nữa, vì vậy đã tự chủ trương thay ngươi đi tìm hai mươi ba gốc linh thực bị bệnh ở vài dược viên của Bách Thảo Đường này. Trong đó có hai mươi gốc linh thực nhất phẩm và ba gốc nhị phẩm."
"Đa tạ Hà lão, cũng may ngài có kinh nghiệm già dặn, trước đó đã giúp ta một đại ân rồi." Lục Huyền vội vàng cảm tạ, rồi mở miệng
Lần này, hắn tiêu tốn hơn một trăm hai mươi viên linh thạch.
Trên thực tế, sau khi nghe ngóng được tin tức đám đệ tử tông môn xuất hiện, hắn cũng có ý nghĩ muốn vớt vát một khoản cuối cùng này rồi.
Bởi xét cho cùng, về sau trong phường thị sẽ không còn tình huống một loạt linh thực bệnh biến đồng thời nảy sinh kiểu này nữa, mà thỉnh thoảng có một - hai cây cũng không mang lại quá nhiều lợi ích.
Hắn cẩn thận thu gom hai mươi ba gốc linh thực bị bệnh, khi chuẩn bị rời khỏi Bách Thảo Đường, đột nhiên lão giả gầy gò lại gọi hắn: "Ngươi còn nhớ Hà đại tiểu thư ta từng dẫn ngươi đi gặp trước đó không? Chính là tôn nữ của vị Luyện đan tông sư trong Bách Thảo Đường đấy."
Lục Huyền gật đầu. Ở thời điểm hắn vừa mới thiết lập quan hệ hợp tác với Bách Thảo Đường, Hà quản sự từng dẫn hắn đi gặp một thiếu nữ thanh lệ. Thân phận của thiếu nữ vô cùng tôn quý, nàng chuyên môn quản lý những công việc hàng ngày của Bách Thảo Đường.
Khi ấy, Hà quản sự còn đứng ra xin một trăm hạt giống Linh Huỳnh Thảo và hai mươi linh chủng Huyết Ngọc Tham cho hắn.
"Hôm nay nàng đến nội đường một chuyến, dường như ấn tượng khá sâu sắc nên có nhắc vài câu về ngươi, hay là ngươi đi gặp, va chạm cho quen mặt trước? Biết đâu về sau này, nàng sẽ nể mặt mà bán cho ngươi một ít linh chủng quý hiếm?"
Nghe được thiếu nữ kia có quyền quyết định linh chủng quý hiếm, Lục Huyền vốn định từ chối, đột nhiên ánh mắt lại sáng lên.
Sau đó, được lão giả dẫn dắt, hắn lập tức đi đến nơi ở của thiếu nữ kia.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Lục Huyền đã biết tên thiếu nữ nọ là Hà Vân Đồng, tu vi gần đột phá Luyện Khí cao cấp, nàng quản lý mọi việc bên trong Bách Thảo Đường khá thuận buồm xuôi gió, rất được vị Luyện đan đại sư có tu vi Trúc Cơ kia yêu thích và coi trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận