Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 537: Linh Thực Hình Cánh Tay!

Chương 537: Linh Thực Hình Cánh Tay!
"Có hơn ba mươi vị Trúc Cơ, kém cỏi nhất cũng là Trúc Cơ trung kỳ, mười mấy vị Trúc Cơ hậu kỳ, trong đó ba người Hỏa Lân Nhi, Kiếm Vô Hà và Vu Hiệt chỉ cách cảnh giới Kết Đan một đường. Đây chính là nội tình của đại tông môn nha..." Lục Huyền nhìn rất nhiều đồng môn trong động đá, không khỏi sinh lòng cảm khái.
Trước đây, khi hắn còn ở trong Lâm Dương phường thị, toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ đóng tại nơi này cực kỳ ít, có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà tất cả đều có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, không có hy vọng đột phá.
Có thể nói, chỉ tùy tiện phái một người bên trong động đá này ra, đối phương cũng có thể dễ dàng huỷ diệt toàn bộ Lâm Dương phường thị.
Chỉ làm một phép so sánh đơn giản như vậy, cũng đủ hiểu sự kinh khủng của đại tông môn lớn đến mức nào rồi.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, ba người Hỏa Lân Nhi (Chính là Hỏa Đồng Tử) dẫn Lục Huyền đi vào một cái thông đạo màu đỏ sậm. Mấy người nhanh chóng lao vút qua thông đạo, chẳng mấy chốc đã đi đến phía trước một vách đá. Phía đối diện là lối vào thông đạo, bên trong tỏa ra linh khí nồng đậm.
Chính giữa có một vùng đất bằng hơi trũng xuống, bên trong có hàng trăm hàng nghìn gốc linh thực quái dị đang sinh trưởng phát triển. Linh thực này có màu xanh đen, trên mảnh dưới thô, giống như rất nhiều đoạn cánh tay gắn chặt vào nhau, gân xanh nổi lên, tất cả đều tự do bay múa ở phía dưới.
Đầu cành khá là dài và nhỏ, khi chúng xòe ra, nhìn rất giống mấy ngón tay kỳ lạ, nhưng khi khép lại, chúng sẽ co cụm thành một cục, khá giống nhưng khớp xương màu xanh đen đột ngột nhô ra bên ngoài, kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ, khá là có lực.
"Đây đều là những loại linh thực quái dị đó, ta sẽ thử đi công kích chúng, cũng mong sư đệ hãy chú ý nhiều hơn đến những biến hóa của linh thực."
Lục Huyền lập tức gật đầu, hai mắt nhìn không chớp vào đám linh thực quái dị trông giống như một khu rừng cánh tay phía dưới.
Hỏa Lân Nhi siết chặt nắm đấm, một cây trường thương màu hỏa hồng lập tức bắn ra nhanh như chớp, đâm mạnh vào đống linh thực quái dị kia.
Trong tầm mắt của Lục Huyền, ngay sau khi cảm nhận được đòn công kích ấy, những gốc linh thực ở gần điểm va chạm với trường thương màu hỏa hồng nọ lập tức ngưng tụ lại cùng nhau, nhanh chóng hình thành tầng tầng lớp lớp võng lưới màu xanh đen chi chít dày đặc không kẽ hở.
Mặc dù tấm lưới lớn màu xanh đen nọ có thể ngăn chặn được đòn tấn công hung ác tàn nhẫn của trường thương hỏa hồng, nhưng dư thế chưa tan, nó lại thong thả đốt cháy những gốc linh thực cánh tay màu xanh đen nọ.
Bỗng nhiên một cánh tay thật to nhô ra khỏi tấm lưới khổng lồ, cánh tay này được ngưng kết từ hàng chục gốc linh thực màu xanh đen khác, nó đi vòng qua cây trường thương ở hỏa hồng ở chính giữa, hung hăng tóm lấy nó và trực tiếp bóp gãy luôn.
"Đúng là khá thú vị." Lục Huyền tự lẩm bẩm một câu.
Sau khi Hỏa Lân Nhi bắn ra một cây trường thương hỏa hồng, gã lại điều khiển một đám mây đỏ, đi tới gần đám linh thực màu xanh đen đang quấn cành vào nhau kia.
Dường như hàng trăm gốc linh thực màu xanh đen ở phụ cận đã cảm ứng được gã đang đến gần, chúng lập tức hành động, hoặc quất hoặc đập, bắt đầu tấn công về phía Hỏa Lân Nhi từ bốn phương tám hướng. Chúng phối hợp khá là hài hòa với nhau, giống như một mảng linh thực này vốn là cùng một thể.
Hỏa Lân Nhi chỉ biểu diễn cho Lục Huyền xem điểm khác thường của đám linh thực ấy thôi, nên cũng không dây dưa nhiều hơn, đã nhanh chóng quay trở lại trong lối đi màu đỏ sậm rồi.
"Lục sư đệ, như sư đệ thấy đó, dường như rất nhiều gốc linh thực hình cánh tay phía dưới đã hòa làm một thể với nhau rồi. Lúc gặp phải kẻ địch mạnh mẽ, chúng sẽ tự động tập hợp sức mạnh của đám đồng bạn xung quanh, cùng hợp sức chống lại kẻ địch. Nếu muốn thuận lợi đi qua khu vực này, chỉ có hai biện pháp, một là dùng sức mạnh tuyệt đối quét ngang, đơn giản thô bạo giải quyết chúng. Hai là tìm kiếm nhược điểm, hoặc điểm đặc thù của chúng, từ đó nghĩ ra phương pháp chuyên môn nhằm vào loại linh thực biến dị này và dễ dàng san bằng chúng." Vu Hiệt ở bên cạnh trầm giọng nói, mặc dù gã vẫn nhắm hai mắt, nhưng lại có thể nắm tất cả mọi chuyện đang phát sinh bên dưới rõ như trong lòng bàn tay.
Lục Huyền khẽ gật đầu. Đúng như lời Hỏa Lân Nhi nói, dường như những loại linh thực quái dị này đã kết hợp cùng đám đồng bạn xung quanh tạo thành một loại trận pháp rồi. Hơn nữa, loại trận pháp này còn biến hóa đa đoan, hoàn chỉnh thành một thể, thoạt nhìn hết thảy đều kín kẽ, không một khe hở để lợi dụng.
"Có thể phái nhiều vị đồng môn đồng thời công kích những loại linh thực kỳ lạ này không? Nhìn xem khi bị tấn công tới tấp liệu chúng có để lộ ra một chút sơ hở nào đó hay không?" Hắn trầm ngâm một hồi, sau đó đưa ra đề xuất.
"Chúng ta đã thử qua phương pháp này rồi, nhưng không có tác dụng. Những loại linh thực này phối hợp cực kỳ thuần thục tự nhiên hơn, còn mượt mà trôi chảy hơn chúng ta tưởng tượng, tốc độ phản ứng của chúng cực nhanh, có thể tự do chuyển đổi giữa các vị trí và hình thái khác nhau, cực kỳ khó chơi." Hỏa Lân Nhi đi tới nói.
"Ta sẽ đi thử chúng một chút, tự mình trải nghiệm mới có thể hiểu rõ hơn về những loại linh thực biến dị này."
"Sư đệ cẩn thận."
Kèm theo lời nói đầy quan tâm của Vu Hiệt, Lục Huyền đi tới rìa vách đá, chỉ cách gốc cây xanh đen gần nhất chừng mười mấy trượng. Những cành cây xanh đen cao tới mấy trượng kia không ngừng múa may điên cuồng, dường như đang thách thức Lục Huyền.
"Ây cha, lại hoan nghênh ta như thế." Lục Huyền nghiêng đầu nhìn về phía bên kia.
"Các vị khán giả bên phải, vui lòng khua khoắng cánh tay của các ngươi một lát được không?"
Dưới cái nhìn chăm chú của hắn, những cành cây màu xanh đen lập tức phát sinh phản ứng, từng cành cây bắt đầu tùy ý vung vẩy, trong quái dị lại mnag theo vẻ hài hòa và tự nhiên.
Lục Huyền không để ý tới những cánh tay xanh đen đang tùy ý vung vẩy kia, tâm niệm vừa động, những đám mây bắt đầu ngưng tụ lại ngay phía trên nhóm linh thực kỳ lạ ấy, rất nhanh từng tia linh vũ đã rơi xuống.
Theo suy đoán của hắn, những loại linh thực màu xanh đen giống như cánh tay này, bao gồm cả các loại linh thực đã biến dị có tính công kích cực mạnh như Tiễn Đằng, Lưu Hỏa Mộc trước đó, đều có điểm tương tự với Yêu Quỷ Đằng, nói chính xác hơn, chúng đã trở thành tồn tại đặc thù nửa linh thực nửa yêu thú rồi.
Vì vậy, chỉ cần cho chúng ăn một chút gì đó, rất có khả năng, hắn sẽ lấy được thông tin chi tiết có liên quan đến chúng. Nếu chẳng may không thể thu được, hắn sẽ cân nhắc đến chuyện dùng Địa Dẫn Thuật cảnh giới tông sư đào chúng lên và một lần nữa trồng chúng xuống.
Từng tia từng sợi linh vũ không ngừng bay bay trong không khí, đến khi những cành cây xanh đen kia nhận ra mấy hạt nước nhỏ này hoàn toàn không có sức uy hiếp đến mình, chúng cũng tùy ý để cho linh vũ rơi trên thân cây.
Lục Huyền thấy vậy, tâm thần lập tức ngưng tụ trên đống linh thực màu xanh đen, một thông tin nhanh chóng hiện ra trong đầu hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận