Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 964: Tia Nhân Quả Nhỏ Nhoil

Chương 964: Tia Nhân Quả Nhỏ NhoilChương 964: Tia Nhân Quả Nhỏ Nhoil
“Mẫu Chu bị ta không ngừng thúc giục sinh trưởng, hắn đã gần đến cực hạn, nêu liên tục sinh ra linh chủng rất có thể sẽ làm tổn thương đến căn nguyên, chờ hai gốc Tử Chu này thành thục có thể dùng Thánh Anh Quả của chúng nuôi dưỡng gốc Mâu Chu, bổi dưỡng nó trưởng. thành.” Lục Huyền nhìn gốc Mẫu Chu ôm yếu bên cạnh, trong lòng nghĩ thầm.
Đặc tính của Mẫu Chu đã bị hắn lợi dụng đến cực hạn, đã thúc đẩy nó sinh trưởng ra mây đời Tử Chu, giúp hắn thu được mấy phẩn thưởng - quầng sáng rồi, cũng nên mang đến cho nó một chút lợi ích. Ngoại trừ hai gốc Thánh Anh Quả. Tử Chu, trong linh điển âm phủ vân còn một gồc linh thực cũng đang tiến vào giai đoạn trưởng thành. Đó chính là Ngũ Tạng Bảo Chu ngũ phẩm, hình thái của loại linh thực này cực kỳ quái dị, nhìn như một tòa miếu thờ tà dị, bên trong thờ phụng năm loại nội tạng, đám nội tạng dung hợp lại cùng một chỗ với nhau, tuy hai mà một.
Lục Huyền lấy ra một phần nội tạng yêu thú tươi mới từ bên trong Thao Trùng Nang, lần lượt gắn vào từng khu vực đặc biệt của Ngũ Tạng Bảo Chu, sau đó, thi triển Linh Vũ Thuật, để linh thực hấp thu âm khí trong linh điền âm phủ tốt hơn dưới sự tầm bổ của nội tạng yêu thú.
Lại qua mấy ngày, khu động phủ của hắn đã có thêm một nhóm lớn linh thực thành thục.
Tàng Nguyên Thảo tam phẩm mọc khắp nơi trong linh điền, thoạt nhìn loại linh thảo này cực kỳ phổ thông, ai cũng tưởng nó là một cọng cỏ dại trong núi lần vào linh điển này. Nhưng nếu vận dụng linh thức nhạy bén dò xét nó, sẽ nhanh chóng phát hiện ở sâu bên trong linh thực nhìn như cỏ dại này có một mảnh tỉnh hoa thảo mộc vô cùng tỉnh thuần. Chúng chính là Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, tài liệu chủ yêu để luyện chế Trúc Cơ Đan, đồng thời cũng còn có thể thu hoạch được Nạp Linh Thảo Châu mà Lục Huyền cần từ bên trong quầng sáng của nó.
Lục Huyền đã nắm giữ phương pháp ngưng chủng của loại linh thực này, bởi vậy cũng không cần lo đến. chuyện thiêu linh chủng để trồng. Hãn ngắt toàn bộ Tàng Nguyên Thảo đã thành thục, lại nhìn hơn trăm quầng sáng màu trắng năm la liệt trên mặt đât, nét mặt lộ ra ý cười.
“Rút thưởng quầng sáng liên tục trăm lần thôi!”
Nói xong, thân hình hắn lóe lên, hệt như chuồn chuổn lướt nước, cùng lúc chạm vào mặt ngoài của tất cả những quầng sáng trước mặt. Trong thoáng chốc, từng ý niệm liên tiếp xuất hiện trong đầu như cưỡi ngựa xem đèn.
[Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được gói kinh nghiệm Trúc Cơ Đan.}
[Thu hoạch một gốc Tàng Nguyên Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật Nạp Linh Thảo Châu tam phẩm.] Từng loại bảo vật hoặc trực tiếp xuất hiện trước mặt Lục Huyền hoặc dũng mãnh tràn vào thức hải của hãn. Trong đó, sô lượng Nạp Linh Thảo Châu là nhiều nhất, có gần năm mươi viên, đã trực tiếp mở rộng số lượng tích trữ của Lục Huyền rồi.
Ngoài ra, vân còn hơn ba mươi viên Trúc Cơ Đan, tuy thứ này không có nhiều tác dụng với hắn nhưng lại rất được hoan nghênh tại cửa hàng tạp hóa, tích lũy lại cũng là một khoản linh thạch lớn.
Cuối cùng là hai mươi gói kinh nghiệm đan phương, khiền cho trình độ luyện chế Trúc Cơ Đan của hắn lại tăng lên một lần nữa, chỉ cách tông sư một bước xa.
“Luyện đan đại sư cũng tương tự như thế này.” Lục Huyền tỉnh tế cảm nhận dòng tin tức mãnh liệt mênh mông trong thức hải, không khỏi nhỏ giọng cảm thán một câu. Đợi hấp thu xong hết, hắn lại đi tới mảnh linh điền bên cạnh. Trong linh điền chỉ còn chừng mấy chục gốc Tàng Nguyên Thảo, chúng được dùng để ngưng kết linh chủng chứ không thu hoạch quầng sáng. Hắn bát đầu dựa theo phương pháp đã biêt, cần thận dân dắt sinh cơ, linh khí ngưng kết bên trong linh thực, rồi lắng lặng chờ đợi linh chủng thành hình.
“Số Băng Huỳnh Thảo này lớn rất nhanh.” Sau khi ngưng chủng xong, hắn đi ngang qua khu vực linh điền đang gieo trồng hơn trắm gốc Băng Huỳnh Thảo.
Từ phía xa đã có thể cảm nhận được khí tức cực hàn tản ra trong không khí, chờ đến gần hơn một chút là có thể nhìn thấy một tầng băng sương mỏng manh ngưng kết trên bề mặt của linh nhưỡng, hàn khí tuôn ra từ những phiền lá xanh thăm nhỏ dài, làm những điểm huỳnh quang trên phiển lá trở nên rực rỡ khác thường, càng thêm chói mặt.
Ta có thể đột phá Kết Đan trung kỳ hay không, đều phải dựa vào các ngươi đó.” Lục Huyền tập trung tỉnh thần vào những gốc Băng Huỳnh Thảo này, cảm nhận sinh cơ dổi dào truyền đến từ bên trong linh thực, cõi lòng cực kỳ thỏa mãn. “Ổ, lại có Nguyên Anh Chân Quân đi ngang qua động phủ?” Hắn đưa mắt nhìn vào giữa lòng bàn tay, chỉ thây một tròng mặt màu xám trăng vừa tự động chui ra từ khe hở tại nơi này, nhanh chóng truyền tới một đoạn hình ảnh. Một luồng kiểm quang mang theo uy thê kinh hoàng vừa lóe lên cách động phủ của hăn chừng mây chục dặm, sau đó hình ảnh lập tức biển mất không còn trông thây gì nữa.
Chỉ đơn thuần là Hư Không Yểm Mục phát hiện ra điều dị thường khi đang dạo quanh động phủ nên tự động ẩn nấp vào giữa hư không rồi. “Lại nói, tính đến hiện tại là đã có mây vị Nguyên Anh Chần Quân đi ngang qua động phủ của ta, tiến về bí cảnh Lôi Cơ động kia rồi.” Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu. Hắn không có quá nhiều hứng thú đối với khu bí cảnh ẩn chứa cơ duyên to lớn kia, chỉ ngầu nhiên biết được tin tức về nó thông qua lời kể lại của những tu sĩ khác.
Ở thời điểm hiện tại, khu bí cảnh kia đã được thăm dò chừng non _ nửa, vân còn mây chô có cầm chê cường đại nhãt chưa đột phá được, không ít tu sĩ nhận được cơ duyên bảo vật từ trong đó, nhưng cũng có rất nhiều tu sĩ vân lạc vì câm chẽ, vì tà ma và vì đám tu sĩ còn lại. Nhưng dù có nguy hiểm tới tính mạng, dù trong mặt Nguyên Anh Chân Quân, bọn họ cũng chỉ như con sâu cái kiên, thì vân có rât nhiều tu sĩ như thiêu thân lao đầu vào lửa, thi nhau tìm tới Lôi Hải. Lục Huyền vẫn luôn ru rú trong động phủ yên tâm làm ruộng, so với bọn họ chẳng khác nào dị loại. “Tránh khỏi bí cảnh, không tham . dự tranh bảo. Làm ruộng thôi đã rât thỏa mãn rồi." Lục Huyền khoan thai tự đắc nói.
Dù Lục Huyền vẫn giữ thái độ bàng quan với bí cảnh Lôi Cơ động kia, nhưng nói gì thì nói, hãn cũng không thể hoàn toàn lánh đời ẩn thể được, hơn nữa bản thân còn đang ở trong Lôi Hỏa Tỉnh Động, kiểu gì chẳng bị dính một tia nhân quả nhỏ nhoi.
Hôm đó, khi hắn đang kiểm tra linh điển, đột nhiên một giọng nói quen thuộc truyền đến từ bên ngoài động phủ: “Lục đạo hữu có trong động phủ không? Ta và Vương đạo hữu vừa tới Lôi Hỏa Tinh Động, đặc biệt đến bái phỏng Lục đạo hữu đây." Linh thức của Lục Huyền đảo qua, vừa nhìn đã thây hai tu sĩ Kết Đan đang đứng bên ngoài trận pháp bảo vệ động phủ.
Một nữ tử mặc xiêm y xanh biếc, toàn thân tản ra một khí tức tươi mát tự nhiên, cùng với một thanh niên vẻ mặt chất phác, trên mặt nổi đầy những đường hoa văn hình thú rậm rạp, mang theo ý vị nguyên thủy man hoang.
Hai người bọn họ chính là Ngọc Lâm tán nhân và Vương Tuê Hoài của Thanh Mộc Tỉnh Động, Lục Huyền từng tới động phủ của Ngọc Lâm tán nhân làm khách, giao tình giữa hắn với hai người này cũng không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận