Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 772: Không Phải Bên Trong Tinh Động Đã Có Sẵn Rồi Sao?

Chương 772: Không Phải Bên Trong Tinh Động Đã Có Sẵn Rồi Sao?
Lục Huyền khẽ gật đầu với gã: "Ta đã kiểm tra kỹ càng vài lần rồi, hoàn toàn không phát hiện ra bất cứ vấn đề gì, nhưng… qua quá trình đó, trong lòng ta lại có một chút phỏng đoán, hẳn là thứ này có liên quan đến tình huống dị thường của linh mộc."
"Tu Hành giới có rất nhiều tồn tại tương sinh tương khắc, ví dụ như Ngũ Hành chính là loại hình thường gặp nhất. Thuyết pháp này vẫn phù hợp ngay cả khi đặt vào trong linh thực, giống như Hoặc Âm Mộc, chỉ có thể gieo trồng loại linh thực này ở trong hoàn cảnh linh lực thuộc tính âm, bởi vì nó hoàn toàn không chịu nổi kích thích của linh khí loại cương mãnh bá đạo."
"Tuy bên trong Lôi Hỏa Tinh Động có ẩn chứa lượng lớn khí tức lôi đình, nhưng chỉ một vài khu vực đặc thù, loại khí tức này mới trở nên đặc biệt rõ ràng, giống như động phủ của ta vẫn có thể bồi dưỡng những loại linh thực bình thường. Nhưng gần đây bên trong động phủ của Lạc đạo hữu vừa phát sinh một chút biến hóa mới." Lục Huyền hồi tưởng lại tiếng sấm sét vừa nghe được khi mới tiến vào hậu sơn.
"Đạo hữu, linh thú Lôi Giao kia đang mượn dùng bảo vật để đột phá, đương nhiên sẽ khiến cho khí tức lôi linh trong linh điền trực tiếp trở nên nồng đậm hơn rất nhiều. Khí tức lôi linh cương mãnh bá đạo vốn trái ngược với hoàn cảnh sinh trưởng cực âm của Hoặc Âm Mộc, lại cộng thêm loại linh thực tứ phẩm này đã có chút linh tính rồi, nó thường xuyên bị tiếng sấm nổ dọa cho sợ hãi mới khiến quá trình sinh trưởng bị liên lụy, không ngừng chuyển biến xấu đi, cuối cùng đã biến thành bộ dáng như vậy." Lục Huyền chậm rãi nói với trung niên một mắt.
"Không ngờ lại là vấn đề do linh thú..." Trong mắt Lạc Minh hiện lên một tia kinh hãi đến không thể tưởng tượng nổi, nhưng cẩn thận nghĩ lại, gã cũng cảm nhận được những lời Lục Huyền nói rất có lý.
"Có lẽ Lạc đạo hữu nên thử di chuyển con Lôi Giao kia đến một nơi khác, lại xua tan khí tức lôi linh đang bao quanh nơi đó đi, xem hoàn cảnh này có gây ảnh hưởng đến linh thực hay không. Nếu thật sự có thì hẳn là trong một khoảng thời gian ngắn, sẽ nhìn thấy hiệu quả ngay." Lục Huyền lên tiếng đề nghị.
Có tin tức về linh thực xuất hiện trong đầu, nên hắn tuyệt đối nắm chắc cũng như có mười phần tin tưởng đối với biện pháp này.
"Được, vậy ta sẽ nhanh chóng di chuyển con Lôi Giao kia đến nơi khác." Trung niên một mắt thấy giọng điệu của Lục Huyền vô cùng chắc chắn, cũng không do dự thêm, đã lập tức lựa chọn tin tưởng Lục Huyền, thân hình nhanh chóng hóa thành một luồng lôi quang trực tiếp biến mất tại chỗ.
Gần như ngay lập tức, ở phía xa xa đã vang lên tiếng than nhẹ của con Lôi Giao kia, thanh âm dần dần yếu bớt, mãi cho đến khi hoàn toàn nghe không được mới thôi.
Lục Huyền dùng linh thức đảo qua, chợt phát hiện sau khi trung niên một mắt trở về linh điền, đối phương đã dùng một loại thủ pháp dẫn lôi đặc thù, để không ngừng hấp dẫn thu thập khí tức lôi linh còn sót lại bên trong linh điền.
Gần nửa canh giờ sau, gã mới trở lại bên cạnh Lục Huyền. Lục Huyền gật đầu với gã, ý bảo hiện giờ đã có thể bồi dưỡng và kiểm tra tình hình của Hoặc Âm Mộc được rồi.
Chỉ thấy một luồng hắc khí chậm rãi ngưng kết ngay bên cạnh gốc Hoặc Âm Mộc vốn đang ủ rũ kia rồi nhẹ nhàng rót vào trong thân thể linh mộc đen sẫm. Sau khi hắc khí chậm rãi được tích lũy, phiến lá màu đen trên cành Hoặc Âm Mộc dần dần trở nên trơn bóng mượt mà, nhìn thuận mắt hơn rất nhiều.
"Đúng là phương pháp của Lục đạo hữu vô cùng hữu hiệu!" Trung niên một mắt nhi quay đầu nhìn về phía Lục Huyền, vui sướng hô lên.
"Chỉ là may mắn, may mắn thôi, chủ yếu là đã gieo trồng tương đối nhiều linh thực nên tích lũy được một chút kinh nghiệm lung tung rối loạn mà thôi." Lục Huyền khiêm tốn nói: "Hiện giờ, chỉ cần đạo hữu áp dụng phương thức bồi dưỡng như bình thường trong mấy ngày thì hẳn là gốc Hoặc Âm Mộc này có thể khôi phục lại sức sống như trước kia."
“Ta nhất định sẽ làm theo lời Lục đạo hữu nói." Trung niên một mắt đã cực kỳ bội phục tạo nghệ đối với linh thực nhất đạo của Lục Huyền rồi, gã vội vàng gật đầu đáp.
"Lần này đã làm phiền Lục đạo hữu ngươi phải tới đây một chuyến, thay ta giải quyết tình huống dị thường của linh thực, số linh thạch này coi như một chút tâm ý của tại hạ, kính xin đạo hữu đừng ghét bỏ." Sau khi hai người trở lại trong viện, Lạc Minh lập tức lấy ra một túi linh thạch, đưa cho Lục Huyền.
"Đạo hữu quá khách khí rồi, đây chỉ là tiện tay mà thôi, không cần phải nhắc đến." Lục Huyền chối từ.
"Đối với Lục đạo hữu ngươi chỉ là tiện tay, nhưng đối với ta, ý nghĩa lại hoàn toàn không giống. Nếu lần này không có đạo hữu tới, cũng không biết ta sẽ phải tổn thất thêm bao nhiêu thứ này. So với tổn thất để cứu vãn tình hình thì chút linh thạch này thực sự không tính là gì, kính xin Lục đạo hữu hãy nhận lấy."
"Vậy ta không khách khí nữa." Lục Huyền thực sự không từ chối được, cuối cùng vẫn nhận lấy cái túi nhỏ chứa đầy linh thạch kia.
Túi vừa vào tay, hắn đã cảm nhận được bên trong khá nặng, dường như có đến ba nghìn linh thạch hạ phẩm.
"Lạc Minh này cũng khá hào phóng. Linh thực tứ phẩm bình thường chỉ đáng giá mấy ngàn linh thạch, vậy mà ta tới xem linh thực giùm hắn một chút, hắn đã cho ta ba ngàn linh thạch làm thù lao rồi." Lục Huyền âm thầm cảm khái nói.
"Lục đạo hữu, mời uống trà." Giải quyết xong vấn đề dị thường của cây Hoặc Âm Mộc tứ phẩm kia, hai người lại đi tới một khu sân viện rộng rãi, trung niên một mắt nhanh chóng bưng đến một chén linh trà nóng hôi hổi.
"Đạo hữu mới tới Lôi Hỏa Tinh Động, nếu có chỗ nào chưa quen thuộc đừng ngại ngần, cứ tới hỏi ta." Lạc Minh ồm ồm nói.
Sau khi Lục Huyền hỗ trợ giải quyết vấn đề dị thường cho linh thực của gã, trong lòng gã cực kỳ cảm kích hắn, thoáng cái khoảng cách giữa hai người đã được rút ngắn đi rất nhiều.
"Những thứ khác thì không nói đến, nhưng nếu Lạc đạo hữu có được tin tức của linh chủng cao giai, lại đi nói cho tại hạ một tiếng thì không còn gì tốt hơn nữa." Lục Huyền mỉm cười nói, hắn vẫn không quên mục tiêu là nhận được linh chủng cao giai của mình.
"Linh chủng cấp cao ư... Không phải bên trong Tinh Động đã có sẵn rồi sao?" Trong mắt vị trung niên kia lộ vẻ khó hiểu hỏi.
"Ồ? Là sao vậy?"
"Trong lôi hải có linh chủng cao giai mà. Mảnh lôi hải kia vốn là hạch tâm của Lôi Hỏa Tinh Động, đương nhiên sẽ không đơn giản như mặt ngoài. Linh chủng cao giai nhất là ngũ phẩm trở lên, thường sẽ là sản phẩm được thiên địa thai nghén mà thành, mảnh lôi hải kia chính là một nơi kỳ dị như thế. Bên trong chẳng những ẩn chứa các loại linh lôi, âm lôi, thần lôi, còn có thể tìm được không ít linh chủng cao giai thuộc tính lôi."
"Tương truyền từ nhiều năm trước, có một tu sĩ Trúc Cơ viên mãn đã nhận được một hạt linh chủng lục phẩm từ bên trong lôi hải, sau đó bán cho Hải Lâu thương hội đổi được lượng lớn tài nguyên tu hành quý hiếm." Nói đến đây, trong con mắt còn sót lại của Lạc Minh chợt toát lên vẻ cực kỳ hâm mộ.
"Người nọ đúng là phúc duyên thâm hậu." Lục Huyền cũng hâm mộ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận