Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1322: Kéo Lưới!

Chương 1322: Kéo Lưới!Chương 1322: Kéo Lưới!
"Những sợi gân Giao Long này được luyện chế thành tấm lưới cực lớn, dù mấy chục tới hơn trăm con linh ngư cao giai ở bên trong tấm lưới, không ngừng đánh sâu vào, nó vẫn có thể chịu đựng được. Ngoài ra, bên trong tấm lưới lớn kia còn ẩn chứa một chút long uy, có hiệu quả áp chế tự nhiên đối với linh ngư. Trên gân rồng có vẽ vô số cấm chế, mang đến tác dụng giam cầm rất tốt, có thể trực tiếp trói buộc hành động của linh ngư." Sau lưng Thái Xu Chân Quân, Từ Vị Cánh lại tiến lên một bước, giới thiệu với Lục Huyền.
"Đúng là lợi khí vây cá thượng đẳng." Lục Huyền gật đầu tán thưởng.
"Chẳng qua hàm lượng kỹ thuật hơi thấp một chút. Pháp khí lưới lớn có không ít hạn chế, chỉ thích hợp để sử dụng trong khoảng thời gian linh triều bộc phát mà thôi. Mà đầu tiên, cần phải có hai hoặc ba vị Nguyên Anh Chân Quân dẫn dắt hơn mười vị Kết Đan Chân Nhân, mới có thể thuần thục khống chế pháp khí lưới lớn này, tránh cho linh ngư dị chủng tiến vào trong lưới sau đó giãy thoát ra."
"Mặt khác, nếu không dùng vào thời điểm linh triều bộc phát, thì ngay cả bên trong khu vực lớn thuộc Chân Hà, số lượng linh ngư cũng cực ít, một lưới thả xuống khả năng cực lớn là không thu hoạch được thứ gì."
"Chỉ có chờ đến lúc linh triều bộc phát, tìm được vị trí tập trung nhiều linh ngư nhất, lại dùng pháp khí lưới khổng lồ này, mới có thể bắt được lượng lớn linh ngư cao giai." "Đương nhiên, bởi vì thúc giục chiếc lưới trước mắt cũng tiêu hao khá lớn, đồng thời khu vực trống không cũng cần chờ linh ngư mới bổ sung, cho nên chừng mười ngày nửa tháng mới có thể vận dụng chiếc lưới lớn này một lần." Từ Vị Cánh lại chậm rãi nói. "Vậy cũng tương đối không tệ rồi. Một lưới trải xuống, có thể thu hoạch được lượng lớn linh ngư cao giai."
Lục Huyền hâm mộ nói. Mặc dù hắn khá là khinh thường sử dụng phương thức vây cá bằng lưới lớn thế này, nhưng vẫn có chút đỏ mắt với khoản thu hoạch sắp tới của Đạo Tông.
Đang lúc hắn âm thầm cảm khái, chỉ thấy ba vị Nguyên Anh Chân Quân sơ kỳ đứng ra, xếp thành thế chân vạc, khiến cho linh lực trong cơ thể điên cuồng tràn vào tấm lưới khổng lồ nọ. Từng sợi gân rồng với những màu sắc khác nhau nhanh chóng bừng sáng lên, linh khí lưu chuyển trên bề mặt, mơ hồ có từng tiếng rồng ngâm vang lên. Rất nhanh, từng luồng hư ảnh Giao Long trong suốt bay ra, làm dấy lên từng cơn sóng triều linh khí.
Lục Huyền đi theo Từ Vị Cánh, lui về phía sau một chút, lẳng lặng quan sát hoạt động vây cá. Sau khi hư ảnh Giao Long xuất hiện, lại có hơn mười vị Kết Đan Chân Nhân lặng lẽ bay lên không trung, kết xuất ra một loại trận thế kỳ dị, khiến cho tấm lưới lớn trước mặt càng thêm hòa hợp không lỗ hổng. Một đầu lưới lớn bị Nguyên Anh Chân Quân nắm chặt, sau đó liên hợp lại dùng sức hất lên, để nó chìm vào trong dòng sông đen nhánh. Ngay sau đó, mười mấy vị tu sĩ Đạo Tông nhắm chặt hai mắt, tâm niệm hợp nhất, nhanh chóng dung nhập cùng một chỗ với tấm lưới lớn kia.
Nửa khắc sau, nước sông đen nhánh xuất hiện phản ứng kịch liệt. Từng cái bong bóng nước màu đen nhạt to bằng cả một gian phòng ồ ồ tuôn ra. Rất nhanh, từng con linh ngư lúc ẩn lúc hiện đã lộ rõ trong tầm mắt của mọi người. "Hàng lên rồi!" Lục Huyền ôm đầy chờ mong trong lòng, có linh quang mênh mông đảo qua bên trong đôi mắt, hắn vừa thi triển đồng thuật để có thể quan sát cảnh tượng trước mặt rõ ràng hơn một chút.
Trong tiếng vang rầm rầm, từng con linh ngư nổi lên mặt nước, rồi nhanh chóng bơi đi. Mỗi khi có linh ngư muốn chui vào chỗ sâu bên trong Chân Hà, hoặc là mãnh liệt trùng kích lên tấm lưới lớn, trên từng sợi gân rồng cũng sẽ xuất hiện vô số đạo phù văn lớn như cái đấu, tựa cuồng phong mưa rào, gắt gao bao lấy linh ngư, không cho nó bất cứ một tia hy vọng nào để đào thoát.
Ba vị Nguyên Anh Chân Quân, cộng với mười mấy vị Kết Đan Chân Nhân đều căng thẳng như lâm đại địch, ai nấy đều chăm chú nhìn thẳng vào mỗi một sợi gân rồng, chỉ sợ chúng nó không chịu nổi lượng lớn linh ngư cao giai trùng kích.
Trong lúc nhất thời, có cảm giác như rất nhiều tu sĩ cấp cao đang đấu pháp trên mặt nước, khung cảnh vô cùng đồ sộ.
"Nhiều như vậy sao?" Theo quá trình chiếc lưới lớn được kéo lên từng chút từng chút một, những con linh ngư cực lớn cũng dần dần hiển lộ ra. Trong nhóm này, có Ám Minh Ngư, có Ngân Giác Cự Ngư và Ly Hổ Ngư - những loại linh ngư Lục Huyền từng câu được, cũng có các loại linh ngư khác.
Thậm chí Lục Huyền còn chứng kiến một con Cự Quy có ba cái đầu, lớn hơn một trượng, toàn thân đen nhánh, trong miệng phun ra một luồng hắc thủy tanh hôi.
Hắc thủy này có tác dụng ăn mòn mãnh liệt, chỉ cần rơi xuống trên sợi gân rồng, những đạo cấm chế phù văn phía trên nhanh chóng ảm đạm ổi rõ rệt.
Ngoài ra, trong mẻ lưới lần này còn có một con yêu ma cấp thấp hình thái kỳ dị, giống như được ngưng kết từ vô số tảo biển bèo rong, từng tia yêu khí mơ hồ như muốn chui ra từ trong khe hở của chiếc lưới lớn nọ. Xem bộ dáng của nó, hẳn là con yêu ma này đang nắm giữ một loại phương pháp bỏ chạy đặc thù nào đó.
Đương nhiên, trong nhóm linh ngư được kéo lên lần này cũng bao gồm Ly Hổ Ngư ngũ phẩm - loại linh ngư Lục Huyền mới thu hoạch được gần đây, có khoảng chừng sáu con. "Từ đạo hữu, chúc mừng chúc mừng, lần này Đạo Tông thu hoạch lớn rồi." Lục Huyền cười chắp tay nói.
Đương nhiên là Thái Xu Chân Quân không thể một mực ở bên cạnh hắn, thay vào đó là Từ Vị Cánh từng gặp mặt một lần ở Ly Dương Đạo Tông, đang đứng bên cạnh hắn. "Coi như cũng được, dù sao đầy cũng là vây cá dựa vào lực lượng của một tông, thu được linh ngư nhất định phải do tông môn phân phối, không thể một mình độc chiếm như Lục đạo hữu." Từ Vị Cánh lên tiếng nói. Sau khi chiếc lưới lớn được kéo lên bờ, đã có tu sĩ tông môn tỉnh thông trận pháp cấm chế tiến lên, cởi bỏ cấm chế trên những sợi gân rồng, lần lượt lấy ra từng con linh ngư bên trong.
Con yêu ma cấp thấp kia đã bị một tu sĩ Nguyên Anh trong nhóm kéo lưới dễ dàng tiêu diệt.
Mẻ lưới lần này có tổng cộng hơn ba mươi con linh ngư, mỗi một con đều không thấp hơn ngàn cân, thậm chí còn có mấy con cực kỳ mạnh mẽ, rõ ràng đã đạt đến cấp lục phẩm. Nếu dùng cần câu bình thường thả câu loại linh ngư này, chỉ sợ mới đấu sức được mấy hiệp đã trực tiếp đứt gãy rồi.
Vài tên tu sĩ có kinh nghiệm xử lý phong phú đã đi lên phía trước, nhanh chóng xử lý phần thịt linh ngư tầng ngoài đã bị nước sông Chân Hà đồng hóa của linh ngư. Thái Nhất Đạo Tông tràn đầy tự tin, không giống như Lục Huyền không dám ởi giải phẫu Ly Hổ Ngư, mà lựa chọn giải phẫu tại chỗ luôn. Sáu con Ly Hổ Ngư đã cho ra không ít bảo vật. Trong nhóm này có hai mảnh pháp bảo tàn phiến, một món trong đó được bảo tồn cực kỳ hoàn chỉnh, chỉ cần luyện chế sơ qua là có thể khôi phục lại bình thường. Còn một lọ đan dược đã bị phong ấn lại, một miếng ngọc giản loé lên hào quang xanh đen và một khối linh quáng không ngừng phun trào linh quang màu đỏ máu.
Thậm chí ở trong bụng một con Ly Hổ Ngư cuối cùng, còn móc ra được hai hạt linh chủng kỳ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận