Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 622: Ngươi Muốn Tiến Vào Cấm Địa Ư?

Chương 622: Ngươi Muốn Tiến Vào Cấm Địa Ư?
“Một loại khơi dậy dục niệm sâu nhất trong lòng tu sĩ, một loại chuyên môn cắn nuốt dục niệm, hơn nữa còn khiến người dùng đoạn tình tuyệt tính, chẳng khác nào trận quyết đấu giữa mâu và thuẫn.” Một ý tưởng kỳ lạ lóe lên trong đầu hắn, nhưng đến cuối cùng hắn vẫn thành thật trồng linh thực trong linh điền, còn không quên ngăn cách chúng ra.
Trong những món bảo vật hắn thu được sau đại hội trao đổi bảo vật lần này vẫn còn một kiện pháp khí tứ phẩm khác là Phục Ma Quyết. Ở thời điểm linh thức của Lục Huyền thăm dò vào trong, có thể cảm nhận được bên trong ẩn chứa nguyện lực Phật môn rất nồng đậm, đây chính là thứ Kim Cương Bồ Đề ngũ phẩm đang cần.
Vừa đi một chuyến tới bí cảnh không trọn vẹn cách đây không lâu, hắn dự định qua một thời gian ngắn nữa lại rời khỏi Vạn Yêu Quật, vừa thu hoạch quầng sáng vừa tới tiểu viện âm phủ và bí cảnh không trọn vẹn.
Trước mắt, Mê Tiên Đào đã tiến vào giai đoạn thành thục, không biết liệu phần thưởng bên trong quầng sáng xuất phát từ nhóm linh quả thứ hai này, có chịu ảnh hưởng hay không.
Ba loại linh thực Ngọc Lộ Quả, Địa Hỏa Tâm Liên và Huyền Trùng Đằng cũng đã tiến vào giai đoạn thành thục, hẳn là trong khoảng thời gian này, chúng sẽ lần lượt chín muồi.
Tuy Liệt Diễm Quả và Băng La Quả trong bí cảnh không trọn vẹn mới được gieo trồng không lâu, nhưng được linh khí tinh thuần bên trong tẩm bổ, lại cộng thêm phẩm giai chỉ là nhị phẩm nên cũng liên tục kết ra linh quả hỏa diễm và linh quả băng hàn màu xanh lam.
Hắn sắp lên đường tới phúc địa Vạn Yêu Quật, trước đó phải cẩn thận dò xét linh điền một lượt.
Trên bốn nhánh dây leo đã mọc ra không ít nhánh nhỏ như mũi tên, nhẹ nhàng đung đưa trong gió, ở thời điểm hiện tại, vẫn chưa thể nhận ra trận thế vạn tên cùng bắn. Lục Huyền lập tức thi triển《Thuấn Tiễn Thuật》ngưng kết ra từng tia linh lực, chui vào bên trong vô số mũi tên nhỏ trên dây leo.
Hắn kiên trì luyện tập《Thuấn Tiễn Thuật》một thời gian ngắn, cuối cùng cũng có thể thi triển loại thuật pháp này một cách bình thường rồi.
Khu vực Kiếm Thảo.
Thiên Kiêu Kiếm, Khổng Tước Kiếm, Thanh Liên Kiếm Thảo tứ phẩm đều phát triển rất tốt.
Thiên Kiêu Kiếm được gieo trồng trước tiên đã dần có uy thế của Kiếm Thảo tứ phẩm rồi, những luồng kiếm khí đặc thù hình dạng chim cú không ngừng bay vụt qua với tốc độ cực nhanh.
Trên cây Khổng Tước Kiếm có khoảng mấy chục tới hơn trăm đạo kiếm khí hệt như lông vũ khổng tước, tự do co duỗi, kiếm khí bộc lộ rõ ra ngoài, trong rực rỡ lại chất chứa vô tận sát cơ.
Sau khi Lục Huyền thi triển 《 Thiên Kiêu Kiếm Quyết 》 cùng 《 Khổng Tước Kiếm Trận 》tẩm bổ cho chúng, hắn lập tức đi tới bên cạnh Thanh Liên Kiếm Thảo. 《Thanh Liên Kiếm Kinh 》hắn nắm giữ vẫn dừng lại ở giai đoạn nhập môn, lúc bồi dưỡng Thanh Liên Kiếm Thảo nhất định phải cẩn thận hơn.
Sau khi tỉ mỉ xem xét tất cả những loại linh thực trong động phủ một lần, còn để lại đầy đủ linh quả và thịt yêu thú cho Phong Chuẩn, Đạp Vân Linh Miêu và đám nhỏ, Lục Huyền lại một lần nữa tiến vào Vạn Yêu Quật.
Dưới chân truyền đến cảm giác nặng nề quen thuộc, Lục Huyền hạ xuống một đám mây dày đặc, cách đó không xa chính là mấy tòa Vân ốc đã hòa làm một thể với những đám mây.
“Lục sư đệ, ngươi đã trở lại rồi.” Đám người Tôn Vân đang ở bên trong Vân ốc, cảm nhận được động tĩnh bên ngoài nên nhao nhao đi ra, sau khi trông thấy Lục Huyền tất cả đều không hẹn mà cùng lộ ra nụ cười xán lạn.
“Phải, ta đã trở lại rồi.” Lục Huyền gật đầu với mọi người.
“Mấy ngày nay đã làm phiền các vị sư huynh sư đệ chăm sóc phúc địa linh thú rồi, mọi chuyện vẫn thuận lợi chứ?”
“Hết thảy đều như thường, linh thú không xảy ra bất kỳ vấn đề gì.” Tôn Vân có tu vi cao nhất lên tiếng trả lời.
“Vậy là tốt rồi.”
Lục Huyền hàn huyên với mấy người về tình hình gần đây của Vạn Yêu Quật một hồi, sau khi vào phòng nghỉ ngơi.
Nghỉ ngơi xong, hắn lại đi tới ven hồ nơi lão Long Quy đang ở.
“Ta còn đang bảo sao hôm nay quẻ tượng lại thể hiện ra điềm lành, hóa ra là tiểu tử ngươi đã trở lại. Sao, rốt cuộc cũng nhớ tới lão quy này rồi hả?”
Chiếc mai rùa với những đường linh văn không ngừng lưu chuyển trên lưng lão Long Quy đang được phơi nắng trên một tảng đá lớn bằng phẳng, bản thân nó lại nhàn nhã nằm một bên, cái bụng hướng lên trời. Đồng thời 《 Cực Nhạc Tâm Kinh 》 đang được mở ra tại khoảng không ngay trên đầu nó.
“Tất nhiên là nhớ lão nhân gia ngài rồi, vừa mới tiến vào phúc địa ta đã chạy tới thăm ngài luôn.” Lục Huyền biết trong lòng lão Long Quy sống suốt mấy nghìn năm này cảm thấy vô cùng cô độc nên vội vàng trấn an nó ngay. Hắn không dám nhìn thẳng vào tấm lụa màu vàng nhạt kia, sợ sẽ bị xấu hổ trước mặt lão Long Quy, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu hồi đáp.
“Coi như ngươi còn có chút lương tâm.”
“Chờ lần sau ra ngoài ta sẽ xem có thể tìm được pháp khí tương tự cho ngài không, hai bên đồng thời quan sát, còn có thể tự chủ hoán đổi.”
“Ồ, còn có chuyện tốt thế này sao?” Lão Long Quy lập tức lên tinh thần, vừa nghĩ tới chuyện bốn phía đều là 《 Cực Nhạc Tâm Kinh 》, nhìn tới nơi nào, cũng thấy ở nơi đó hiện lên hàng loạt cảnh tượng tuyệt vời khác nhau, quả là chuyện may mắn của kiếp rùa.
“Lão quy, có thể kể cho ta nghe chuyện liên quan đến cấm địa không?” Lục Huyền vẽ cho lão Long Quy một cái bánh to rồi mới tò mò hỏi.
“Sao vậy? Ngươi muốn vào xem à?” Lão Long Quy đã rèn được da mặt dày như tường thành suốt mấy nghìn năm, dù Lục Huyền có đứng bên cạnh thì vẫn hào hứng và chăm chú nhìn chằm chằm vào tấm《 Cực Nhạc Tâm Kinh 》 như cũ.
“Đúng là ta đang có ý này, muốn xem thử rốt cuộc là bên trong có loại hung thú gì.” Lục Huyền cũng không giấu giếm suy nghĩ trong lòng, hắn hơi tò mò về nhóm yêu thú, tà thú đang bị nhốt bên trong cấm địa, muốn xem thử có thể lấy được một ít máu thịt của yêu thú cao cấp từ trong đó hay không.
Xét cho cùng, vì số lượng và phẩm giai của linh thực tà dị trong tay hắn đồng thời gia tăng, khiến cho chất lượng yêu thú cần đưa vào trong tiểu viện âm phủ cũng phải đề cao thêm không ít. Hiện giờ, yêu thú bình thường đã khó có thể thỏa mãn được nhu cầu của nhóm linh thực kia rồi, Lục Huyền không thể không nghĩ cách khác.
Lão Long Quy đành phải lưu luyến dời tầm mắt khỏi tấm lụa màu vàng nhạt kia, khẽ liếc qua Lục Huyền. bình tĩnh nói: “Đó không phải khu vực bình thường, ở lâu bên trong tâm thần sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng thỉnh thoảng đi xem thử thì không sao. Vừa hay ta có quyền hạn tiến vào cấm địa, nếu ngươi muốn ta có thể dẫn ngươi đi xem.”
“Vậy làm phiền tiền bối rồi.” Lục Huyền vừa cười vừa nói.
Một mình hắn không dám đi thăm dò bí cảnh, nhưng nếu có Long Quy lục phẩm làm bạn thì lại khác.
“Thật ra nếu ngươi muốn thì tấm Chưởng Yêu Lệnh trong tay ngươi cũng có thể giúp ngươi tự do tiến vào cấm địa.”
“Trên thực tế, mấy con linh thú ngũ phẩm lục phẩm trong khu phúc địa này, tính cả ta, đều có tư cách tiến vào nơi đó. Nói theo một hướng khác thì chúng ta ở trong phúc địa này cũng vì trông giữ khu cấm địa kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận