Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 247: Xài Không Hết!

Chương 247: Xài Không Hết!
Tu sĩ thanh niên thu hồi vòng tròn màu vàng đang giam cầm Thủy Lâm Giao, trên người con Giao Long màu trắng nhạt kia lại tràn ngập linh quang mơ hồ, nhanh chóng bao phủ lấy vết thương vừa bị Lục Huyền lưu lại.
Sau khi tự chữa lành vết thương, Thủy Lâm Giao đưa mắt nhìn về phía Lục Huyền, gầm nhẹ một tiếng tràn đầy cảm kích.
Lục Huyền nhìn nó biến mất trong nước, rồi lấy lại tinh thần, tiếp tục rút máu kiểm tra những con Giao Long cự mãng còn lại. May mắn là trong những con Giao Long phía sau không xuất hiện bóng dáng của Ẩn Lân Ngư nữa, điều này đã khiến tu sĩ thanh niên đang đứng bên cạnh hắn, thả lỏng hơn rất nhiều.
"Lần này vất vả cho Lục sư đệ rồi." Gã đưa cho Lục Huyền một cái túi vải màu đen, bên trong chứa không ít linh thạch căng phồng.
"Sư huynh quá khách khí. Tuy ta đã phát hiện ra Ẩn Lân Ngư, nhưng khó đảm bảo bên trong cơ thể mấy con khác không ẩn giấu những loại động vật ký sinh khác nữa, bởi vậy ta đành phải mang tinh huyết của Giao Long về động phủ, cẩn thận nghiên cứu một phen." Lục Huyền căn dặn hai câu, rồi cười cười tiếp nhận cái túi vải nọ. Hắn dùng hành động cực kỳ tinh tế thoáng ước lượng một phen, kinh nghiệm phong phú lập tức nói cho hắn biết trọng lượng linh thạch trong túi của tu sĩ trước mặt không hề giống với số lượng mà đối phương đã đưa ra lúc trước, rõ ràng là nặng hơn một chút.
Hắn lập tức bỏ cái túi vải kia vào trong túi trữ vật của mình.
"Lục sư đệ, mau đi xem giúp ta trước!"
"Sư đệ, xem cho ta đi, đám Giao Long ta quản lý ở gần chỗ này nhất."
"Các vị sư huynh chớ gấp gáp, ta nhất định sẽ xem kỹ cho từng người." Lục Huyền ôn tồn nói.
Dưới sự cám dỗ kép đến từ linh thạch và tinh huyết của Giao Long, có bảo hắn đừng đi, hắn cũng không chịu!
Hắn tùy tiện chọn trúng một tu sĩ, khiến người nọ mừng rỡ như điên, vội vàng dẫn hắn đi tới mảnh thủy vực của mình.
Lần thứ nhất mới mẻ, lần thứ hai quen thuộc, có kinh nghiệm của lần trước, khiến cho tốc độ rút máu kiểm tra của hắn ở lần này đã nhanh hơn gấp mấy phần. Trong số hàng chục con Giao Long cự mãng tiếp theo, không phát hiện ra trạng thái bất thường nào.
Xử lý xong mảnh thủy vực này, Lục Huyền ngựa không dừng vó, lại ôm theo động lực mười phần chạy tới nhà tu sĩ khác.
Cảnh tượng này rơi vào trong mắt mọi người lại mang theo hàm ý hoàn toàn khác, bọn họ đều nghĩ rằng hắn đang lo lắng cho sự an toàn của đám linh thú do đồng môn nuôi dưỡng, khiến ai nấy không khỏi cảm động rưng rưng, những chuyện không vui xảy ra trước đây đều tiêu tan thành mây khói.
Cứ như vậy, với cường độ mạnh và tần suất cao Lục Huyền đã rút máu kiểm tra cho toàn bộ đám Giao Long cự mãng dưới trướng Hoàng Nguyên một lượt, trong số này có đến tám con Giao Long cự mãng bị Ẩn Lân Ngư ký sinh.
Mỗi khi phát hiện có điều gì bất thường, tu sĩ đứng sau sẽ chủ động gia tăng tiền công cho Lục Huyền, đưa hắn nhiều linh thạch hơn.
Tinh huyết Giao Long bên trong túi trữ vật của Lục Huyền càng ngày càng nhiều, bình nọ bình kia chồng chất lên nhau, gần như đã biến thành một ngọn núi nhỏ.
"Lục sư đệ, ngươi có nhận xét gì về những con Ẩn Lân Ngư kia không?"
Sau khi rút xong máu của con Giao Long cuối cùng, toàn bộ Giao Long trong mảnh thủy vực này đều bị Lục Huyền rút máu hết rồi.
"Hẳn là trong cơ thể một con Giao Long nào đó ở bên ngoài có Ẩn Lân Ngư ký sinh, sau đó, nó được mang vào nuôi dưỡng bên trong Thiên Long hồ, Ẩn Lân Ngư lớn lên và sinh sôi nảy nở ở đáy hồ rồi từ từ chọn lựa Giao Long để ký sinh." Lục Huyền suy đoán.
Đây cũng là tình huống mà theo hắn là có khả năng xảy ra nhất. Nhưng đương nhiên, cũng không thể loại trừ tình huống ở bên trong Thiên Long hồ vẫn luôn có Ẩn Lân Ngư, thậm chí còn có khả năng đây là do con người làm ra.
"Tạm thời vẫn chưa thể khẳng định được bên dưới đáy hồ có còn Ẩn Lân Ngư đang ký sinh trong cơ thể yêu thú Giao Long hay không, nhưng ta chỉ là người quản lý ở nơi này, thực lực cũng bình thường, không thể nào lặn xuống đáy hồ giải quyết triệt để vấn đề này được. Ta dự định sẽ báo cáo chuyện này với sư thúc Trúc Cơ, để bên trên đưa ra hướng giải quyết cho vấn đề nan giải này." Hoàng Nguyên trầm giọng nói.
"Đó là cách tốt nhất." Lục Huyền gật đầu khẳng định.
Trong Thiên Long hồ có nuôi rất nhiều loại Giao Long cự mãng, thậm chí còn tồn tại kha khá tam phẩm tứ phẩm. Đáy hồ là nơi Giao Long sinh sống, hiển nhiên không tầm thường. Ngoài ra, toàn bộ mặt hồ đều được trận pháp bao phủ, ngăn cản tu sĩ và Giao Long xâm nhập vào địa bàn của đối phương. Ngay cả khi bọn họ muốn đi vào trong hồ cũng không phải là chuyện đơn giản.
Mặc dù Lục Huyền đã hiểu biết khá sâu về Ẩn Lân Ngư, nhưng với độ sâu của đáy hồ thì ngay cả hắn cũng không thể làm gì được chúng, huống chi hắn cũng không muốn tham gia vào chuyện này.
Hai người lại trao đổi thêm vài câu, sau đó Lục Huyền quay lại bờ hồ và gọi một con Linh hạc, nhờ nó đưa mình trở về động phủ.
Sau khi thân thiết một phen với Đạp Vân Linh Miêu và ấu điểu Phong Chuẩn, Lục Huyền không kịp chờ đợi đã vội vã chạy về phòng, đóng chặt cửa phòng lại, nhấc sáu - bảy cái túi vải từ trong túi trữ vật ra, gom hết linh thạch lại cùng một chỗ.
Tiếp theo là khoảng thời gian vui vẻ đếm linh thạch rồi.
"Lại vượt quá năm trăm linh thạch... Nhiều hơn không ít so với tưởng tượng của ta." Lục Huyền nhìn đống linh thạch xếp thành một ngọn núi nhỏ trên bàn, trong lòng vô cùng vui sướng.
Trong quá trình rút máu kiểm tra, nếu phát hiện ra dấu vết của Ẩn Lân Ngư, tu sĩ phía sau đều rất ăn ý trực tiếp gia tăng phí kiểm tra cho Lục Huyền, điều này cũng khiến hắn nhận được nhiều linh thạch hơn so với giá cả đã đề xuất ban đầu.
"Hơn năm trăm linh thạch, cộng thêm một nghìn bốn trăm linh thạch vẫn còn lại sau khi trừ đi tiền mua con ngươi yêu thú và trứng trùng yêu trùng, coi như gia sản của ta lại một lần nữa trở về mức hai nghìn linh thạch rồi."
Lục Huyền lại một lần nữa bày tỏ lời cảm ơn sâu sắc đối với những tu sĩ vừa cho mình rút máu Giao Long vừa trả phí kiểm tra kia. Tay phải hắn phất một cái, chỉ trong nháy mắt, toàn bộ linh thạch trên bàn đã biến mất.
"Tiếp theo chính là tinh huyết Giao Long." Lục Huyền đã mong đợi thời khắc này từ lâu lắm rồi, hắn biết trên bàn không đủ chỗ chứa nên đã dứt khoát đặt chúng xuống đất.
Hơn hai trăm bình, thêm cả mấy chục bình của đám Giao Long cự mãng nhà hắn nữa, tổng cộng là gần ba trăm bình tinh huyết Giao Long!
Ngoài ra hắn cũng cân nhắc đến số lượng Giao Đằng đã chuyển từ một thành hai, nên còn vụng trộm rút thêm ít nhất là một nửa tinh huyết so với lượng bình thường, dù sao thì hắn cũng có quyền rút máu mà, phải có tinh huyết nuôi gốc Giao Đằng thành thục còn lại nữa.
"Xài không hết, căn bản là xài không hết!" Trong lòng Lục Huyền vô cùng sảng khoái.
Đã có đủ tinh huyết Giao Long rồi, hắn cần đi chuẩn bị một số tài liệu để phối chế nước thuốc chuyên dùng cho quá trình tu luyện 《 Thái Hư Hóa Long Thiên 》.
Lục Huyền dự định sẽ đợi lần sau đi Kiếm Môn trấn mua hoặc là trao đổi ở Thanh Đàn tiểu hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận