Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 288: Ly Hỏa Giao Nở!

Chương 288: Ly Hỏa Giao Nở!
Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm vốn đang run lên nhè nhẹ lập tức bình tĩnh lại, nó dựng thẳng đứng trong không trung, có cảm giác phấn chấn hẳn lên, như thể đang khiêu khích Lục Huyền: “Chỉ có thế này thôi sao?”
"À... Nhỏ một chút cũng rất đáng yêu mà?" Lục Huyền nói cho có lệ, rồi ngước mắt nhìn cái vỏ kiếm cổ xưa đang hung hăng càn quấy trước mặt mình. Hắn quyết định lần sau phải lấy một thanh cự kiếm tới, để cho Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm nếm thử cảm giác bị xé toạc.
Linh thức của hắn tiến vào bên trong vỏ kiếm, cảm nhận được linh chủng Kiếm Thảo đang yên tĩnh trôi nổi trong đó, xung quanh có lượng lớn linh khí hệ hỏa đang lượn lờ, chậm rãi tẩm bổ cho linh chủng.
"Tám hạt linh chủng Kiếm Thảo cầu ổn, dùng bốn loại kiếm quyết cơ sở tới nuôi dưỡng, mỗi loại sẽ đi kích thích hai hạt để đảm bảo Kiếm Thảo thành thục. Đồng thời, dưới điều kiện tiên quyết là có thể nhận được quầng sáng, ta lại từ từ đi kích thích Kiếm Thảo biến dị. Hai hạt linh chủng còn lại, một hạt dùng kiếm ý do Xích Diễm Kiếm lưu lại cộng thêm Dưỡng Huyền Vỏ Kiếm rèn luyện, còn một viên khác sẽ dùng Tốn Lôi Kiếm Hoàn trong đan điền và vỏ kiếm cùng tới kích thích xem sao. Phương pháp này có khả năng sinh ra biến dị cao hơn, nhưng một khi thất bại, linh chủng sẽ lập tức biến thành phế chủng, chỉ có vứt đi." Lục Huyền nghĩ thầm.
Mấy ngày tiếp theo, hắn gieo tám hạt linh chủng Kiếm Thảo ở các nơi khác nhau trên sơn phong, thỉnh thoảng sẽ đi tới kiểm tra linh chủng ở trong vỏ kiếm. Đương nhiên, mỗi ngày hắn vẫn tiêu hao rất nhiều linh lực và thời gian dùng để bồi dưỡng những loại linh thực khác.
Ngày tháng trôi qua đơn giản nhưng phong phú, chỉ cần nghĩ tới sau khi linh thực thành thục sẽ thu được các loại phần thưởng từ quầng sáng, thì dù bận rộn đến mấy, trong lòng Lục Huyền cũng tràn đầy hi vọng.
Ngày hôm đó, ở thời điểm hắn đang dốc lòng đào tạo linh thực, đột nhiên dưới chân núi truyền đến một tiếng kêu to líu lo. Hướng phát ra tiếng hót líu lo kia chính là cái ổ cỏ được Thảo Khôi Lỗi chế tạo ra để tiện cho ấu điểu Phong Chuẩn ấp trứng.
"Chẳng lẽ trứng Ly Hỏa Giao Long sắp nở rồi?" Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Lục Huyền, thân hình hắn đã biến thành một tia sáng không ngừng xẹt qua núi rừng, chỉ chớp mắt sau đã đến phía trước cái ổ cỏ ấp trứng của ấu điểu Phong Chuẩn.
Vừa nhìn thấy Lục Huyền xuất hiện, vốn dĩ Phong Chuẩn đang ở trong trạng thái căng thẳng cũng nhanh chóng bình tĩnh lại. Bên dưới cái bụng tròn vo của nó, những đường vân trên vỏ trứng màu đỏ nhạt ngày càng dày đặc, đã hình thành nên các loại đồ án màu hỏa hồng rồi.
Một chuỗi những tiếng rắc rắc nhỏ như muỗi kêu liên tục truyền đến, Lục Huyền chăm chú nhìn vào, chỉ thấy những đường vân nhỏ bé kia đang từng bước từng bước mở ra, vết nứt lan tràn.
Âm thanh rắc rắc kia càng lúc càng to và dồn dập hơn, trên vỏ trứng cũng càng ngày càng xuất hiện nhiều vết nứt.
"Ngang~" Cùng với một tiếng long ngâm non nớt vang lên, lớp vỏ trứng tách tách vỡ vụn ra, chỉ còn lại những mảnh vụn dưới đất.
Một con ấu tiểu Giao Long có màu hỏa hồng lập tức xuất hiện. Ấu giao dài khoảng một thước rưỡi, toàn thân ướt sũng, phần lưng và hai bên thân có những mảnh vảy màu đỏ nhạt, đôi mắt khép hờ đang ngơ ngác quan sát xung quanh.
Sau khi cảm thấy không có gì bất thường, ấu giao mới cắn những mảnh vỏ trứng màu đỏ rực đang rơi rụng dưới đất. Từng mảnh vỡ chui vào trong bụng nó, càng nuốt được nhiều mảnh vỏ trứng, khí tức trên người ấu giao càng tăng lên, chất nhầy đi theo cơ thể nó dần dần bay hơi, phong thái thần tuấn của ấu giao từ từ được hé lộ.
Lục Huyền ngưng tụ tâm thần trên người ấu giao, một ý niệm lóe lên trong đầu hắn.
【 Ly Hỏa Giao, ấu sinh kỳ, ăn thịt yêu thú và linh quả, có tiềm lực trưởng thành đến Giao Long tam phẩm.】
【Nhục thân cường đại, theo thực lực tăng lên có thể tự động lĩnh ngộ thuật pháp hệ hỏa cấp thấp.】
"Linh thú tam phẩm, đây là lần đầu ta nuôi dưỡng một con linh thú có phẩm cấp cao như vậy, chờ nó đột phá, ta cũng có thể thu được càng nhiều quầng sáng hơn rồi."
Ban đầu, hắn từng nuôi dưỡng ba con Hồng Tu Lý không phẩm cấp, sau đó đến Thiết Ngao Giải nhất phẩm, dị chủng Đạp Vân Linh Miêu, Phong Chuẩn nhị phẩm rồi đến Ly Hỏa Giao tam phẩm.
Mặc dù cấp độ linh thú không tăng nhanh như linh thực, nhưng cũng miễn cưỡng đuổi kịp tiến độ tu vi của Lục Huyền.
Ngay khi hắn còn đang suy nghĩ, ấu giao càng ăn lại càng nhanh, chẳng bao lâu sau, nó đã nuốt hết tất cả những mảnh vỏ trứng to lớn kia vào trong bụng.
Nó kêu "ngang" một tiếng đầy non nớt, chầm chậm nhúc nhích đến phía dưới cái bụng tròn trịa của ấu điểu Phong Chuẩn bên cạnh. Hai mắt nó nhắm lại, vẻ mặt đầy thỏa mãn, nhẹ nhàng dựa vào cái bụng mềm mại kia.
"... Phong Chuẩn vẫn còn là vị thành niên đấy, đã bị ấu giao này xem như mẹ của nó rồi?" Lục Huyền không nhịn được khẽ nâng trán thở dài.
Ấu giao vừa mới nở ra, cực kỳ ỷ lại vào Phong Chuẩn, nó dính sát lấy cái bụng tròn vo của Phong Chuẩn, thỉnh thoảng lại phát ra những tiếng kêu rầm rì non nớt. Phong Chuẩn có phần bất lực, nó cảm nhận được ấu giao đang có xu hướng muốn leo lên bụng mình, thì không nhịn được lập tức dang rộng đôi cánh màu xanh nhạt ra, vội vàng bay vọt lên trời.
Ấu giao hoảng hốt lắc lắc đầu muốn bay theo phía sau, nhưng nói gì thì nói, nó cũng vừa mới nở, mặc dù cấp bậc cao hơn song thực lực vẫn yếu hơn ấu điểu Phong Chuẩn rất nhiều, đã nhanh chóng bị Phong Chuẩn bỏ lại sau lưng rồi.
"Ngang..." Ấu giao dùng hết sức lực giãy giụa vài cái, cuối cùng đành phải không cam lòng hạ xuống mặt đất, trong miệng phát ra một tiếng kêu thảm thiết.
Trên bầu trời cao, Phong Chuẩn nghe được tiếng kêu khóc của nó thì dừng lại, đôi cánh chim màu xanh nhạt dang rộng ra, duy trì thân thể tròn trịa bên dưới, khẽ lắc lư vài lần, cuối cùng vẫn quay đầu bay về phía ấu giao.
Ấu giao thấy vậy, vô cùng vui sướng, nó lại dùng hết sức bay lên không trung, loạng choạng bay quanh cái bụng tròn vo của Phong Chuẩn hai vòng, sau đó quấn trên cổ ấu điểu. Thoạt nhìn cảnh tượng này giống hệt con ấu điểu Phong Chuẩn đang đeo trên cổ một sợi dây xích mập mạp màu hỏa hồng.
"Tiểu Ly Hỏa Giao đã biết đi tìm mẹ rồi." Lục Huyền cười cười nhìn chúng nó, rồi lại tiếp tục đi dò xét những mảnh linh điền khác ở xung quanh sơn phong.
Trước đó, hắn đã trồng hai trăm gốc Linh Huỳnh Thảo phổ thông, nhưng sau khi chúng thành thục, phần thưởng mở ra từ quầng sáng đã giảm đi đáng kể nên hắn không tiếp tục hái chúng nữa, mà muốn dùng toàn bộ để ngưng kết thành linh chủng. Hơn một trăm sáu mươi gốc Linh Huỳnh Thảo, cuối cùng đã ngưng kết ra hơn tám trăm hạt linh chủng.
Lục Huyền cẩn thận thu thập các hạt linh chủng ấy lại cùng một chỗ, dự định sẽ dùng tất cả để kích thích cải tạo phẩm chủng Linh Huỳnh Thảo.
Trong những cây Linh Huỳnh Thảo còn dư lại, có năm mươi gốc không bị kích thích ở giai đoạn linh chủng, chỉ được bồi dưỡng trong hoàn cảnh linh khí âm hàn. Mỗi ngày hắn đều tới quan sát những gốc Linh Huỳnh Thảo này, chúng đều trưởng thành thuận lợi, cuối cùng đã thu được chín cây Linh Huỳnh Thảo biến chủng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận