Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 812: Hài Ma Quan!

Chương 812: Hài Ma Quan!
“Linh thực sư được chia làm hai loại, một loại là ta, một loại là những người khác, linh thực sư khác không nhận ra không có nghĩa là ta cũng không nhận ra.” Lục Huyền tự tin đáp lại.
Khi ánh vào trong mắt lão giả cao lớn, tư thái này lại có chút cuồng ngạo, nhưng cũng chính vì thế, mà dục vọng thắng thua trong lòng lão đã bị khơi dậy.
“Lục đạo hữu, không bằng chúng ta đánh cược một phen đi? Nếu ngươi có thể nhận ra lai lịch hoặc chủng loại của hạt linh chủng cổ quái kia thì ta sẽ thỏa mãn một yêu cầu của ngươi trong phạm vi năng lực cho phép, hoặc trực tiếp cho ngươi một vạn linh thạch hạ phẩm. Còn nếu không phân biệt được thì ngươi sẽ phải đưa cho ta một món bảo vật hiếm thấy tương đương với viên Thổ Hành Châu vừa rồi, ý ngươi thế nào?”
“Ta chấp nhận vụ cá cược này.” Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ như điên nhưng từ sắc mặt lại hoàn toàn không thể đoán ra được hắn đang suy nghĩ điều gì. Sau khi cân nhắc một lúc lâu, hắn mới gật đầu đồng ý.
Lão giả cao lớn thấy Lục Huyền đã đồng ý đánh cược, cũng không do dự thêm đã lập tức lấy một hạt linh chủng quái dị từ trong lầu gỗ ra. Linh chủng này là một quả cầu nhỏ với bề mặt lồi lõm không bằng phẳng, hệt như được bện thành từ vô số những đoạn hài cốt nhỏ trong suốt như ngọc, mang tới cho người ta một loại cảm giác âm trầm khủng bố rồi lại lung linh tinh xảo, khó có thể nói rõ ra.
Lục Huyền chỉ nhìn nó thêm vài lần, đã có cảm giác xương cốt toàn thân đều bị tiểu cầu hài cốt kia thu hút, thậm chí còn phát sinh một chút cảm giác lỏng lẻo mơ hồ.
“Đây chính là hạt linh chủng quái dị ta vẫn luôn cất giữ, Lục đạo hữu có thể quan sát kỹ càng thử xem. Nhưng tuyệt đối không thể ở gần hạt linh chủng này quá lâu, nếu không sẽ khiến tinh nguyên trong cốt tủy của bản thân chậm rãi xói mòn.” Lão giả cao lớn lên tiếng nhắc nhở.
Lục Huyền khẽ gật đầu, sau đó tiếp nhận hạt linh chủng hài cốt ấy lại dùng linh thức cẩn thận quan sát nó một phen.
“Thế nào? Lục đạo hữu có nhận ra điều gì không?” Nửa khắc sau, lão giả cao lớn vốn đang chậm rãi hưởng dụng linh trà bên cạnh, nhẹ nhàng đứng dậy hỏi.
“Có một chút đầu mối, nhưng ta muốn thử đặt hạt linh chủng này vào trong linh nhưỡng, để xem có thể cảm nhận được kỹ càng hơn không, không biết Mộc đạo hữu thấy thế nào?” Lục Huyền lên tiếng hỏi.
Dù bản thân đã có kinh nghiệm nghiên cứu đủ các loại điển tịch về linh thực trong Tàng Kinh Các của Thiên Kiếm Tông, nhưng hắn cũng không thể nhận ra hạt linh chủng này là loại gì, rơi vào tình huống như vậy cũng chỉ có thể dựa vào năng lực đặc biệt của mình để tìm hiểu mà thôi.
“Không thành vấn đề. Chỉ cần Lục đạo hữu không làm linh chủng bị hao tổn, cũng không rời khỏi gian phòng này, thì tùy ngươi muốn làm thế nào cũng được.” Lão giả cao lớn như đã nắm chắc phần thắng trong tay, hoàn toàn không để ý đến chút yêu cầu nho nhỏ của Lục Huyền.
Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch lên, hắn lập tức lấy một đống Mậu linh nhưỡng trong túi trữ vật ra, sau đó để hạt linh chủng hài cốt tiểu cầu ấy vào trong linh nhưỡng. Tâm thần ngưng tụ trên hài cốt tiểu cầu, tin tức lập tức hiện ra trong đầu hắn.
【Hài Ma Quan, linh chủng lục phẩm, vốn là linh chủng do một con Hài Ma vạn năm trong Bí Ma Tông sinh ra, trong quá trình trưởng thành cần hấp thu lượng lớn tinh hoa hài cốt của tu sĩ và yêu thú, kết xuất tầng tầng lớp lớp rừng xương, cuối cùng mới dựng thành một tòa Hài Ma Quan hoàn chỉnh.】
【Trong quá trình bồi dưỡng linh thực sẽ chủ động hấp thụ tinh hoa hài cốt của các sinh linh ở gần đó, chậm rãi ăn mòn hài cốt trong thân thể đối phương, nếu ở cạnh linh thực lâu dài sẽ khiến sinh cơ của bản thân từ từ suy yếu, xương cốt trở nên yếu ớt mềm nhũn.】
【Sau khi thành thục có thể luyện hóa thành pháp bảo tà đạo, cũng có thể chui vào trong Hài Ma Quan tu hành công pháp ma đạo, nhờ thế mà gia tăng tốc độ tu luyện.】
【Nếu ngươi nguyện dùng từng khúc từng khúc xương để gây dựng nên ta, như vậy ngươi và ta sẽ gắn liền cùng một chỗ, tuy hai mà một.】
“Linh thực lục phẩm... còn là loại tà dị. Nhưng sao phương thức sinh trưởng của loại linh thực này lại cổ quái như vậy? Không ngờ nó lại cần hấp thu tinh hoa bên trong hài cốt rồi kết thành tầng tầng lớp lớp rừng xương...” Lục Huyền thầm líu lưỡi một phen, trong lòng cảm khái, đúng là linh thực trên thế gian không thiếu thứ kỳ lạ.
Hắn giả vờ quan sát xung quanh linh chủng một hồi, cuối cùng mới đứng lên như có điều suy nghĩ.
“Sao rồi Lục đạo hữu? Có tìm ra manh mối gì không? Ta khuyên ngươi nên tiết kiệm sức lực đi thì hơn, không bằng cứ đưa thẳng cho ta một món bảo vật hiếm thấy gì đó là được, đỡ làm khó bản thân.” Nét mặt lão giả cao lớn bên cạnh càng lúc càng vui vẻ, thấy Lục Huyền giả vờ như đang suy nghĩ lại không nhịn được lên tiếng nhắc nhở một câu.
Lão tổ của vị lão giả này vốn có tu vi Nguyên Anh, vậy mà cũng không thể nhận ra linh chủng này là thứ gì, huống chi là Lục Huyền chỉ có cảnh giới Trúc Cơ trước mắt?
Dù hắn có tạo nghệ cực sâu trên phương diện linh thực thì loại chuyện này cũng vượt ra khỏi phạm trù của linh thực sư rồi, bởi vậy lão giả nọ mới hoàn toàn tin tưởng vào bản thân như thế.
“Mộc đạo hữu đừng mừng vội, ta đã có chút đầu mối rồi.” Lục Huyền cũng không vội vàng cho lão giả kia biết tin tức mình có được, nhìn bộ dáng dương dương tự đắc của đối phương, trong lòng hắn chỉ thấy rất buồn cười.
“Không ngờ lại dùng sở thích của ngươi để khiêu chiến nghề nghiệp của ta, cũng được, đã vậy ta nhất định phải cho ngươi một bài học nho nhỏ.”
Trong lòng hắn nghĩ thầm, sau đó đi tới bên người lão giả, mới lên tiếng nói: “Mộc đạo hữu, sau khi quan sát hồi lâu thì đột nhiên ta nhớ ra mình đã từng đọc được phần giới thiệu có liên quan đến loại linh chủng này trong một bản điển tịch nào đó rồi.”
Lục Huyền lại dựa theo lệ cũ, bắt đầu lôi cuốn điển tịch thần bí kia ra: “Trong cuốn điển tịch nọ có nói, hạt linh chủng này tên là Hài Ma Quan, là một loại linh chủng lục phẩm, nghe nói nó chính là linh thực chỉ có ở Bí Ma Tông. Có điều ta cũng không dám chắc về phương pháp bồi dưỡng cụ thể và công hiệu của nó. Không biết tại hạ có đoán đúng không?”
Lão giả cao lớn nghe xong, tâm trạng đã trong nháy mắt chuyển từ vui sướng trở thành suy sụp hẳn.
“Không dối gạt gì Lục đạo hữu, chủng loại cụ thể của linh chủng là gì ta cũng không rõ, nhưng khi lão tổ ban thưởng hạt linh chủng này cho ta đã từng nói là thu được từ chỗ một vị Kết Đan Chân Nhân hậu kỳ của Bí Ma Tông. Ngươi đã biết nó đến từ Bí Ma Tông thì tám chín phần mười là chính xác rồi.”
Dù bình thường lão rất thích khoe khoang các loại bảo vật hiếm thấy mình sưu tầm được nhưng cũng không phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, thậm chí còn rất thẳng thắn thừa nhận sự thật.
“Dám cược dám thua, Lục đạo hữu nói đi, ngươi muốn lấy linh thạch hay muốn ta thỏa mãn một yêu cầu của ngươi trong phạm vi năng lực cho phép? Nếu ngươi muốn có món bảo vật quý hiếm gì cũng có thể nói với ta, từ tứ phẩm trở xuống đều không thành vấn đề.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận