Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1138: Chỉ Ước Thương Hội Giao C... _

Chương 1138: Chỉ Ước Thương Hội Giao C... _Chương 1138: Chỉ Ước Thương Hội Giao C... _
“Lục đạo hữu, hội đấu giá lần này đã khiến tại hạ được mở rộng tầm mắt rồi. Đạo hữu bồi dưỡng ra nhiều linh thực quý hiếm như vậy thì cũng thôi đi, thế nhưng ngươi còn lặng lẽ thu hoạch được nhiều bảo vật hiếm thấy như vậy từ bao giờ chứ?” Ngọc Lâm tán nhân đi rồi, Tê Vô Hành tiến vào nhã thất, cất giọng nửa là vui đùa nửa là tìm tòi nghiên cứu.
“Tề đạo hữu đừng đùa, chút bảo vật ấy hoàn toàn không đáng kể gì khi so với một vị Tỉnh Sứ cao quý của Thiên Tỉnh Động như đạo hữu. Huống chỉ, cái khác Lục mỗ không nói, chứ chút tạo nghệ trên linh thực nhất đạo của ta vẫn đáng giá không ít linh thạch, mà thi thoảng ta cũng sẽ ra ngoài thăm dò bí cảnh, nhờ đó đã tích góp được vài món bảo vật trong tay.”
“Chỉ có điều lần này, ta đã mang tất cả chúng ra đây đấu giá rồi, muốn tranh thủ đổi thêm một ít linh thạch để mua linh đan linh dược tăng cao tu vi cho mình.” Lục Huyền cười ha ha, sau đó khéo léo đưa ra một lời giải thích, trực tiếp vòng qua chủ đề này.
“Lục đạo hữu, hạt sen Thuần Dương Kim Liên kia của ngươi đúng là quá hiếm thấy, đáng tiếc ... đến cuối cùng lại để cho Trương đạo hữu mua được. Sau này, nếu đạo hữu lại bồi dưỡng ra nó, nhất định phải để lại cho Tề mỗ một hạt đấy, đảm bảo giá cả sẽ không để ngươi phải thất vọng.” Sau khi Tê Vô Hành lấy bảo vật đi còn không quên nhắc nhở Lục Huyền một câu. “Chắc chắn rồi. Nhưng linh thực Thuần Dương Kim Liên vốn là linh thực dị biến, cần phải dựa vào vận khí mới có thể cải tiến ra, lại rất khó bồi dưỡng, sản lượng hạt sen không cao, Lục mỗ cũng không dám đảm bảo mình nhất định sẽ có thêm hạt sen Thuần Dương Kim Liên.” Lục Huyền nghiêm mặt đáp, dù trên người hắn vẫn còn chừng hai mươi ba hạt sen Thuần Dương Kim Liên, nhưng ngoại trừ chính mình ra hắn sẽ không tiết lộ chuyện này cho bất kỳ người nào biết.
“Lục đạo hữu có tấm lòng ấy là được rồi.” Tề Vô Hành cười đáp, sau đó phát hiện đám tu sĩ phía sau có vẻ đã hơi mất kiên nhẫn, bèn cáo từ Lục Huyền rồi rời đi.
Đến cuối cùng, chỉ còn lại hai người của Hải Lâu thương hội là Trương Cửu Tông và Định Khánh Văn.
Định Khánh Văn vào trước, gã dùng linh lực nâng một đống lớn linh thạch trung phẩm và hạt linh chủng Không Thiền Mộc ởi tới trước mặt Lục Huyền: “Mời Lục đạo hữu xem qua.”
“Không có vấn đề gì, đa tạ Đinh đạo hữu. Hầu như ngày thường đạo hữu đều ở bên ngoài ngoại vực, nếu có được linh chủng cổ quái gì, hoàn toàn có thể đến tìm Lục mỗ, dù mục đích của đạo hữu là cần Lục mỗ thay mặt bồi dưỡng hay bán đứt cho tại hạ, ta cũng đảm bảo mình sẽ không làm đạo hữu thất vọng.” Lục Huyền đưa Tiểu Ngũ Lôi Phù và những món bảo vật khác Đinh Khánh Văn từng đấu giá được giao cho gã rồi cười nói. “Nhất định rồi.” Đinh Khánh gật đầu hứa hẹn.
“Lục đạo hữu, chất lượng hội đấu giá lần này của ngươi không đơn giản đâu!” Đã đến lượt Trương Cửu Tông vội vã tiến vào.
“Có mấy món bảo vật dù đặt vào bên trong hội đấu giá do Hải Lâu thương hội tổ chức cũng sẽ khiến không ít tu sĩ điên cuồng tranh đoạt.” Gã giao linh thạch cho Lục Huyền rồi không khỏi cảm khái một câu.
“Nhất là linh thực linh dược do đạo hữu bồi dưỡng ra.” Trương Cửu Tông nhìn Kim Cang Bồ Đề và hạt sen Thuần Dương Kim Liên được Lục Huyền đưa tới, trong mắt không ngừng hiện lên một tia sáng kỳ lạ.
“Chủng loại hiếm có như thế, lại có thể bồi dưỡng ra linh quả linh dược có phẩm chất cao đến mức này, xem ra ta vẫn đánh giá thấp trình độ trên linh thực nhất đạo của Lục đạo hữu rồi.”
“Không được, vẫn phải nghiền ép đạo hữu một phen thôi.” Gã khẽ cười nói.
“Thân là một thành viên của thương hội, ta chịu vất vả một chút vì thương hội cũng đáng giá, Lục mỗ tình nguyện cúc cung tận tụy hoàn thành những nhiệm vụ này.” Lục Huyền vội vàng bày tỏ thái độ, hắn chỉ ước gì thương hội đưa tới càng nhiều linh chủng cao giai càng tốt.
Đương nhiên, mục đích của hắn cũng không phải vì thu hoạch được càng nhiều phần thưởng quầng sáng, chủ yếu là hắn muốn góp một viên gạch, cống hiến một chút sức mọn cho thương hội mà thôi. “Được được được! Ta nhớ kỹ những lời này rồi, đến lúc đó ngươi đừng trách thương hội sắp xếp nhiệm vụ đào tạo linh thực quá nặng cho ngươi đấy.” Trương Cửu Tông tiếp tục nói giỡn. Hai người tiếp xúc đã lâu, cũng xây dựng được một mối giao tình tương đối sâu sắc, nên lúc bình thường nói chuyện với nhau cũng rất thoải mái tự tại.
“Buổi đấu giá kết thúc mỹ mãn!” Chờ hai người cuối cùng rời đi, Lục Huyền mới đóng cửa hàng, kiểm kê khoản thu hoạch sau hội đấu giá lần này.
Phẩm giai cơ bản của những món bảo vật vừa xuất hiện trong hội đấu giá đều là ngũ phẩm, giá cả thành giao thường rơi vào khoảng mấy vạn một món, chỉ có hạt sen Thuần Dương Kim Liên và Tiểu Ngũ Lôi Phù là vượt quá con số mười vạn.
Tiểu Ngũ Lôi Phù lục phẩm, ngoại trừ linh chủng Không Thiền Mộc được dùng để thế chấp, còn mang tới thêm mười hai vạn linh thạch hạ phẩm cho Lục Huyền.
“Tổng cộng đã nhận được gần hai trăm vạn linh thạch hạ phẩm.” Linh thức của Lục Huyền quét qua, thoáng ước lượng đống linh thạch chồng chất thành núi trong túi trữ vật, nét mặt lập tức hiện lên một tia thỏa mãn.
“Ngoài ra, vẫn còn hạt linh chủng Không Thiền Mộc cả về chủng loại lẫn tập tính đều kỳ lạ kia nữa. Nếu có thể thành công bồi dưỡng nó thành linh thực thất phẩm, khẳng định là giá trị của phần thưởng đến từ quầng sáng sẽ khó lòng đong đếm được, có lẽ con số ấy còn tương đương với lượng lớn linh thạch đã thu được trong buổi đấu giá ngày hôm nay.” Lục Huyền nhìn hạt linh chủng trong suốt có đường vân hình cánh ve trên tay, khóe miệng khẽ nhếch lên.
“Về phần những bảo vật đã bán... Tuy chúng có thể được coi là quý hiếm nhưng với ta, đây chỉ đơn thuần là một hồi dọn dẹp đám thứ phẩm rất ít khi dùng tới hoặc là đã bị ta đào thải mà thôi.”
Kiểm kê thu hoạch của hội đấu giá lần này xong, Lục Huyền lại tới Hải Lâu thương hội một chuyến, thuận tiện mua một ít nhu yếu phẩm dành cho quá trình tu hành bên trong Trích Tinh Lầu.
Hắn tạm thời để Hồng Khinh Hải ở lại cửa hàng làm trợ thủ cho Văn Càn. Cửa hàng đang dần dần nổi danh hơn, khiến cho một mình Văn Càn ứng phó không xuể, có thêm người trợ giúp cũng tốt.
Lục Huyền mang theo một khoản tiền lớn trở lại Lôi Hỏa Tỉnh Động, đi tới bên ngoài trận pháp. Linh thức đảo qua, lại cộng thêm Hư Không Yểm Mục lúc ẩn lúc hiện trên đỉnh đầu giám sát, sau khi xác nhận không có bất cứ tình huống dị thường nào, hắn mới mở trận pháp ra, tiến vào bên trong.
“Sau buổi đấu giá lần này, thanh danh của cửa hàng tạp hóa trong Trích Tinh Lâu chắc chắn sẽ tăng lên không ít. Cũng may trong cửa hàng vốn có rất nhiều bảo vật, sẽ không khiến các tu sĩ mới bị hấp dẫn tìm tới phải thất vọng.” Lục Huyền ngồi trong sân, âm thầm suy nghĩ.
Về mặt đan dược thì hiện nay trong cửa hàng tạp hóa đang có hai loại đan dược cấp cao là Trúc Cơ Đan và Địch Trần Đan.
Khả năng luyện chế hai loại đan dược này của Lục Huyền đã đạt đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, xác suất thành công cao đến kinh người, lại cộng thêm nhu cầu về hai loại đan dược này đầu rất lớn, có thể xem như một con đường kiếm cực kỳ nhiều linh thạch cho cửa hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận