Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 617: Đứa Nhỏ Đáng Thương Đã Gầy Trơ Cả Xương Rồi!

Chương 617: Đứa Nhỏ Đáng Thương Đã Gầy Trơ Cả Xương Rồi!
“Tiếc là cấp bậc đan dược vẫn hơi thấp, luyện chế đan dược cấp thấp tốn khá nhiều thời gian, cũng làm chậm trễ việc làm ruộng của ta. Nếu mở ra gói kinh nghiệm đan phương cao cấp đủ nhiều thì hoàn toàn có thể tự do trao đổi linh thạch, thậm chí luyện đan cũng có thể thăng cấp thành tu hành.” Lục Huyền thầm cảm khái nói.
Lợi nhuận đến từ đan dược rất lớn, tiếc là hắn chỉ có cảnh giới cao thâm với hai loại đan phương cấp thấp, vả lại trình độ luyện đan của hắn đều đến từ phần thưởng trong quầng sáng, bởi vậy làm ruộng vẫn là chuyện lớn hàng đầu.
Hắn tìm được một góc vắng người, được linh lực dẫn động, Thiên Trành Quỷ Diện trên mặt lập tức xảy ra một chút biến hóa rất nhỏ, chỉ trong nháy mắt hắn đã trở thành một thanh niên tướng mạo chất phác, đi vào trong tiểu viện âm phủ mới của mình.
Lục Huyền lượn một vòng xung quanh Thiên Huyễn Vân Yên Trận tứ phẩm để thu trận kỳ lại, sau đó lại lấy ra trận bàn Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận, bắt đầu bố trí xung quanh tiểu viện.
Ngũ hành linh lực mơ hồ lưu chuyển, vô số hư ảnh linh thú ngũ hành chợt lóe lên rồi chui vào bên trong trận pháp.
“Trận pháp tứ phẩm đã thay đổi thành trận pháp ngũ phẩm, lực phòng hộ của trận pháp và lực sát thương trực tiếp được gia tăng, lại cộng thêm Hư Không Yểm Mục có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, nhờ thế tính an toàn của vô số linh thực trong tiểu viện đã được nâng cao rất nhiều.”
Lục Huyền xuyên qua đại trận, tiến vào trong tiểu viện. Một luồng âm phong ập vào mặt, chỉ trong nháy mắt khí tức trên thân đã trở nên lạnh buốt. Hắn chợt phát hiện ra một chút cảm giác khác thường vừa truyền đến từ dưới chân, cúi đầu xem thử thì thấy một bàn tay huyết hồng cực lớn vừa chui ra từ trong linh nhưỡng rồi bám chặt lấy bắp chân của hắn, điên cuồng hấp thu, khiến khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn sôi trào.
Có lẽ do đói quá lâu nên bàn tay khổng lồ của Huyết Linh Chưởng Tham nhìn có vẻ hơi khô quắt.
“Đứa nhỏ đáng thương đã gầy trơ cả xương rồi.” Lục Huyền vội vàng lấy ra ba bình tinh huyết Giao Long từ trong túi trữ vật, đổ vào bàn tay huyết hồng đang càng lúc càng lớn kia.
Huyết chưởng giống như ngón tay, trong nháy mắt đã tràn đầy sức sống rồi không ngừng vặn vẹo biến hóa, tham lam hấp thu tinh huyết Giao Long.
Lục Huyền lại đi tới khu vực thuộc về một tên nhà giàu chuyên hút máu khác là đóa Huyết Nghiệt Hoa. Huyết Nghiệt Hoa vừa cảm nhận được mùi máu tanh trong tiểu viện, vô số huyết cầu dài nhỏ vốn đang quấn quanh lấy nhau trên không đã chậm rãi nhúc nhích, tốc độ càng lúc càng nhanh, dường như bất cứ lúc nào nó cũng có thể bắn ra, bao phủ toàn bộ tiểu viện.
Lục Huyền lấy ra năm bình tinh huyết Giao Long, vẩy lên những mạch máu dài nhỏ của nó. Linh thức xuyên qua từng tầng mạch máu, có thể nhìn thấy bên trong quả cầu máu kia có một vùng biển máu vô biên vô tận.
Một đóa hoa màu máu đứng ngạo nghễ giữa biển máu, trong nháy mắt nở rộ rồi lại tàn úa, lấy biển máu làm cơ sở, dường như bất cứ lúc nào nó cũng có thể đột phá vô số mạch máu vây kín rồi thỏa thích biểu hiện ra sự yêu mị tà dị của mình với thế gian.
“Huyết Nghiệt Hoa ngũ phẩm đã tiến vào thời kỳ trưởng thành, xem ra phải tới Thiên Long hồ một chuyến để kiểm tra sức khỏe cho đám nhóc Giao Long kia rồi. Không biết có cơ hội kiểm tra cho lão Long Quy kia không?”
Lục Huyền cảm thấy tư tưởng của mình hơi quá đà nên vội hít sâu một hơi, điều chỉnh lại, rồi lập tức ném ngay ý niệm không thực tế trong đầu ra ngoài. Hắn lại lấy thịt yêu thú tìm được ở các quầy hàng từ túi trữ vật ra, sau đó chôn xung quanh rễ cây Dị Thọ Bàn Đào.
Trên cây đào đã kết xuất linh quả đào nhỏ, mùi sữa thơm phức, hệt như sinh mệnh vừa mới được thai nghén ra, tràn đầy mùi thơm mê người.
Hiện giờ đã không nhìn ra hình dạng cụ thể của Uế Trùng Thảo nữa, bởi thứ này vốn được hình thành trong quá trình tập hợp những thứ dơ bẩn, ô uế lại cùng một chỗ, nên đưa nó vào sinh trưởng trong tiểu viện âm phủ này tuyệt đối là thuận lợi như cá gặp nước.
Mười tám gốc Thiên Cầu Thủ dị biến đã mọc rễ nảy mầm, giống như mười tám cánh tay nhỏ dài quấn cùng một chỗ, hoàn toàn không có dáng vẻ khủng bố như lúc nhìn thấy bên trong bí cảnh. Vào thời điểm hút máu thịt, dường như mười tám cánh tay ấy đã hình thành nên một loại ăn ý ngầm, tâm ý tương thông, bởi vì chúng rất tự giác chia đều máu thịt ra, rồi mới thỏa thích cắn nuốt.
Sau khi hắn chăm sóc Thiên Cầu Thủ xong, lại đi tới trước mặt cây Thánh Anh Quả Mẫu Chu được chôn trong đống U Nê Nhục.
Do trước đó Thánh Anh Quả Mẫu Chu không được cho ăn Thánh Anh Quả Tử Chu đã thành thục, nên theo nhu cầu bản năng, trên thân thể màu đen khô héo của Thánh Anh Quả Mẫu Chu lại mọc ra hai cái bướu thịt màu xám đen không ngừng co rút lại rồi bành trướng ra, có thể nhìn thấy bên trong là hai phôi thai hài nhi màu xám đen rất nhỏ.
“Không tệ, lại sinh ra hai hạt linh chủng Thánh Anh Quả Tử Chu mới rồi.” Lục Huyền không khỏi trầm trồ ngợi khen quyết định của mình. Chỉ cần không thỏa mãn Thánh Anh Quả Mẫu Chu thì nó sẽ tiếp tục sản sinh linh chủng mới để chờ cây con trưởng thành rồi thu hoạch.
Không ngờ lại bị Lục Huyền thu hoạch trước.
Thánh Anh Quả Tử Chu đã thành thục vẫn luôn ở lại bên trong Thao Trùng Nang của hắn, cây mẹ không được thỏa mãn lại tiếp tục thúc đẩy quá trình sản sinh ra hai hạt linh chủng mới.
Lục Huyền cẩn thận cắt hai cái bướu thịt kia xuống, dường như trong khoảnh khắc này, hắn vừa trông thấy được hai luồng hư ảnh màu xám đen mới rít lên rồi lướt qua. Hạt linh chủng có hình dáng như phôi thai bên trong bướu thịt cũng chậm rãi hiển lộ.
Lục Huyền nhìn quanh tiểu viện, diện tích linh điền có hạn, vậy thì cứ trực tiếp trồng ở gần Thánh Anh Quả Mẫu Chu đi.
“Làm thế này đúng là hơi tàn nhẫn thật. Cây mẹ lẳng lặng chờ cây con trưởng thành, nhưng sau khi trưởng thành lại bất lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn cây con bị kẻ khác thu hoạch đi. Ừm, cốt truyện nghe cũng quen tai đấy...”
Sau khi gieo hai hạt linh chủng Thánh Anh Quả Tử Chu mới xuống linh điền, Lục Huyền lại tiến vào một góc hẻo lánh bên trong tiểu viện. Trong góc có một tảng đá màu đỏ sậm trông rất bình thường. Không ai có thể ngờ nổi, bên trong tảng đá bình thường này lại đang thai nghén Nhục Linh Thần, một con tà ma cấp Tai có tiềm lực Nguyên Anh.
Hắn lấy một đống lớn huyết nhục từ trong túi trữ vật ra, phủ lên tảng đá đỏ sậm nọ. Khí tức khủng bố lóe lên trong tảng đá, chỉ nháy mắt sau, tất cả huyết nhục ngưng tụ xung quanh đã dung nhập vào trong, cứ như chưa từng xuất hiện.
“Nhu cầu của Nhục Linh Thần với huyết nhục thật đáng sợ. Còn đang trong giai đoạn ấp trứng đã hút nhiều máu thịt như vậy rồi.” Lục Huyền nhìn hòn đá đỏ sậm trước mắt, trong lòng có chút âu sầu.
Trong tiểu viện âm phủ, Dị Thọ Bàn Đào và Thiên Cầu Thủ đều có nhu cầu rất lớn với máu thịt yêu thú, giờ lại có thêm tà ma Nhục Linh Thần đang trong giai đoạn ấp trứng này, nếu cứ làm theo cách bình thường, chỉ sợ rất khó để nuôi dưỡng ba loại linh thực này.
“Phải nghĩ biện pháp mở rộng nguồn cung ứng thôi thôi.” Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận