Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 278: Bạch Ngọc Kình Thiên Viên!

Chương 278: Bạch Ngọc Kình Thiên Viên!
"Trong quá trình cải tạo, ưu điểm lớn nhất của ta là có thể lần lượt cảm ứng và lặp đi lặp lại quá trình kích thích linh chủng mà không cần phải mất thời gian mới phát hiện ra điểm khác thường của chúng, cứ trực tiếp gieo trồng linh chủng là có thể biết được thông tin. Điều này sẽ giúp rút ngắn quá trình kích thích đi rất nhiều. Mặt khác, đối với linh thực biến dị, ta cũng có thể thông qua trạng thái tức thời của chúng, để lựa chọn và điều chỉnh phương thức bồi dưỡng chuẩn xác nhất, nó cũng giúp ta tiết kiệm được rất nhiều thời gian." Lục Huyền ôm lòng tin mười phần, bắt đầu ngẫm nghĩ.
"Ây cha… lo lắng hãi hùng một hồi, phải ăn cá nướng an ủi tâm hồn mới được."
Hắn lập tức đi tới bên hồ, một luồng hồng quang vô thanh vô tức xuyên qua hồ nước. Hai, ba nhịp thở sau, Hồng Tuyến Châm ghim theo một con Linh Ngư béo khỏe, đã trồi lên khỏi mặt nước. Linh Ngư rơi trên mặt đất, nó vẫy đuôi dữ dội như muốn cố gắng quay trở lại hồ nước.
Lục Huyền tùy ý rút một sợi dây cỏ trên người con Thảo Khôi Lỗi đang ở bên cạnh xuống, buộc Linh Ngư thật chắc rồi mang nó trở về trong đình viện.
Dùng lửa nhỏ từ từ nướng, Linh Ngư phát ra âm thanh xèo xèo, hương vị nhẹ nhàng lan tỏa, nhanh chóng hấp dẫn ấu điểu Phong Chuẩn đang ấp trứng Ly Hỏa Giao Long và Đạp Vân Linh Miêu đang dạo chơi trong núi rừng chạy qua đây.
Lục Huyền lật cá lại, cẩn thận rắc dầu yêu thú cùng với hương liệu, gia vị. Mùi thơm trở nên nồng đậm hơn, cái bụng của ấu điểu Phong Chuẩn không ngừng co vào rồi lại phình ra, Đạp Vân Linh Miêu đi tới đi lui giả vờ không quan tâm, nhưng đôi mắt xanh biếc chưa từng rời khỏi con cá nướng.
"Tới nào, cá nướng mới ra lò đây."
Mấy mảnh tàn phiến màu bạc trắng bay ra, trực tiếp cắt con cá nướng kia thành mười mấy khúc, Lục Huyền cho hai con thú mỗi con một khúc, rồi tự mình cầm một khúc lên ngấu nghiến ăn.
"Kíu kíu!" Tiếng kêu to quen thuộc lại truyền đến, một con Loan Điểu màu trắng tinh trực tiếp xuất hiện bên trong đình viện.
Lục Huyền nhìn Huyền Thiên Bạch Loan cao lớn ưu nhã vừa bay tới, trong mắt cũng thấp thoáng ý cười.
"Ta chuyển nhà còn chưa nói với ngươi mà ngươi đã tự tìm tới tận cửa rồi, quỷ tham ăn này. Ái chà, còn dẫn một vị tiểu đồng bọn đến sao?" Trong lòng Lục Huyền vô cùng, chỉ thấy một con vượn nhanh nhẹn xinh xắn chậm rãi đi theo sát phía sau Loan Điểu, thỉnh thoảng còn đưa mắt liếc nhìn Lục Huyền và món cá nướng thơm ngon trước mặt hắn một cái.
"Nào, tới thử món mới đi." Lục Huyền kéo hai khúc thịt cá tới, lần lượt ném cho Loan Điểu và tiểu Viên Hầu kia. Sau đó, hắn tập trung tâm thần lên người Viên Hầu, một ý niệm hiện lên trong đầu hắn.
【Yêu thú tam phẩm Bạch Ngọc Kình Thiên Viên, linh thú thủ hộ Thiên Kiếm Tông. Trong cơ thể ẩn chứa tia huyết mạch của Thượng Cổ dị thú Kình Thiên Viên, có tiềm lực phát triển thành yêu thú thất phẩm.】
【Bản tính trời sinh hung hãn hiếu chiến, cuồng bạo dễ nộ, sau khi tiến vào trạng thái điên cuồng, thực lực sẽ tăng mạnh.】
【Ta muốn bầu trời này, không tiếp tục che giấu được ánh mắt của ta nữa.】
(Kình Thiên nghĩa là nâng bầu trời.)
"Lại một chỗ dựa hơi mới có tiềm lực thất phẩm!" Lục Huyền vô cùng kinh ngạc nhìn con Bạch Ngọc Tiểu Viên Hầu đang thưởng thức cá nướng, trên mặt nở nụ cười chân thành ấm áp nhất.
"Đủ chưa? Nếu không đủ thì chỗ này vẫn còn." Hắn dịu dàng nói với Bạch Ngọc Kình Thiên Viên.
Đạp Vân Linh Miêu ở bên cạnh đang cúi đầu ăn cá nghe vậy, lập tức ngẩng đầu lên, con ngươi xanh biếc có chút mê man nhìn về phía Lục Huyền. Dường như nó đã cảm nhận được ý tứ quen thuộc này ở đâu rồi, nhưng thứ nghênh đón nó chính là cái nhìn đầy hung hăng dữ dội của Lục Huyền.
Linh trí của Bạch Ngọc Kình Thiên Viên rất cao, nó dùng đôi mắt như hồng ngọc trong suốt nhìn về phía Lục Huyền, sau khi được hắn xác nhận, mới đi đến phía trước khúc cá nướng tỏa ra mùi thơm nồng đậm kia.
Lục Huyền dùng Liệt Ngân Nhận cắt một khúc tiếp theo rồi đưa cho Bạch Ngọc Tiểu Viên Hầu. Tiểu Viên Hầu nhận cá bằng hai tay, nó cúi đầu chậm rãi đi tới phía sau Huyền Thiên Bạch Loan, cẩn thận thưởng thức món ăn.
"Ngoan quá..." Lục Huyền khen ngợi.
"Ngoan ngoãn hiểu chuyện, ngại ngùng xấu hổ như vậy, hoàn toàn không phù hợp với đặc điểm hung hãn hiếu chiến, cuồng bạo dễ nộ trong tin tức." Trong lòng hắn có chút khó hiểu.
Cách đó không xa, Huyền Thiên Bạch Loan đang bước đi thong thả, cực kỳ đẹp mắt tới chỗ Lục Huyền. Lục Huyền nhìn được một tia khao khát ẩn chứa bên trong đôi mắt với hai màu đen trắng rõ ràng của nó, hắn lập tức cắt một miếng cá nướng và đưa cho Loan Điểu.
"Tiểu tử ngươi rất nghĩa khí, lần trước ta nói với ngươi một tiếng như vậy mà lần này ngươi thật sự dẫn một tiểu đồng bạn qua đây ăn cùng rồi." Lục Huyền cười nói.
Chờ sau khi con cá nướng bị ăn sạch sẽ, hắn lại lấy một khối Giải Linh Cao từ trong túi trữ vật ra, làm đồ tráng miệng sau bữa ăn.
Lục Huyền dùng một con dao cắt theo chiều ngang và chiều dọc, biến khối Giải Linh Cao kia thành bốn miếng, lần lượt cho hai con thú cưng nhà mình cùng với Loan Điểu và Bạch Ngọc Tiểu Viên Hầu mỗi con một miếng.
"Cũng không biết phương thức nuôi dưỡng của tông môn đối với linh thú hộ tông như thế nào, nuôi thả hay có tu sĩ chuyên môn chăm sóc? Nhưng ngay cả khi có tu sĩ đặc biệt chăm sóc chúng, thì rất có thể, đối phương cũng chỉ biết cho chúng ăn linh quả hoặc tài liệu yêu thú đặc thù được chỉ định mà thôi. Không giống như chỗ của ta, có đủ các loại phương thức chế biến nấu nướng thịt yêu thú như kho tàu, chưng hấp, rán nướng.... Ngoài ra còn có linh quả nhiều mùi vị, bảo vật đặc thù nhận được từ quầng sáng. Cứ tiếp tục như thế này, không làm chúng chết mê chết mệt cũng khó." Lục Huyền đắc ý nghĩ thầm khi nhìn hai con linh thú hộ tông đang thưởng thức Giải Linh Cao.
"Đồng môn bình thường sẽ chọn tu sĩ có bối cảnh thâm hậu hoặc thực lực cường đại để dựa hơi, sau đó còn phải nghĩ đủ mọi cách để nịnh bợ lấy lòng, nhưng hiệu quả lại quá nhỏ, thậm chí còn có khả năng biến thành công dã tràng. Không giống như ta, trực tiếp mở một con đường khác, từ sớm đã nhận thấy tiềm lực của linh thú, sau đó ở thời điểm chúng còn rơi vào độ tuổi yếu ớt, ngây thơ nhất, lập tức dùng đủ mọi món ngon, bắt lấy cái dạ dày của chúng, từ đó xây dựng nên một mối quan hệ bền chặt từ nhỏ."
"Dễ dàng, đơn giản và hiệu quả." Lục Huyền sung sướng nghĩ.
Sau khi ăn xong Giải Linh Cao, Huyền Thiên Bạch Loan và Bạch Ngọc Kình Thiên Viên đi đến trước mặt Lục Huyền, ngỏ ý cảm ơn hắn.
Ngay sau đó, Huyền Thiên Bạch Loan lại hóa thành một luồng lưu quang mờ ảo trực tiếp xuyên qua Vụ Ẩn Mê Trận.
Lục Huyền thấy Bạch Ngọc Tiểu Viên Hầu nắm ba sợi lông tơ trắng nõn trên đỉnh đầu xuống, hắn đang định mở trận pháp thả nó rời đi, lại thấy thấy trong mắt tiểu Viên Hầu lóe lên một tia sáng đỏ giống như hồng ngọc pha lê, tiếp theo, nó dứt khoát va chạm với sương trắng nồng đậm, để lại một cái lỗ thủng gần giống với kích thước cơ thể của nó.
"Đơn giản thô bạo như vậy sao?" Lục Huyền kiểm tra trận bàn, lại phát hiện, mặc dù mảnh sướng trắng do nó thả ra vừa bị bạo lực phá hủy, nhưng kỳ lạ là trận bàn không hư hại bao nhiêu, thậm chí còn chưa kịp sinh ra bất cứ phản ứng gì khi Bạch Ngọc Kình Thiên Viên lao ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận