Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1208: Thiệp Mời Của Ly Dương Đạ...

Chương 1208: Thiệp Mời Của Ly Dương Đạ...Chương 1208: Thiệp Mời Của Ly Dương Đạ...
“Chuyện là cứ cách trăm năm Ly Dương Đạo Tông sẽ tổ chức một lần Vạn Linh đại hội, đến lúc ấy sẽ có hàng nghìn hàng vạn sinh linh được mời tới tham dự, trong danh sách cũng có rất nhiều tu sĩ giống như Lục đạo hữu. Lần này, Diêu mỗ nhận lệnh của tông môn, đến đây chính thức mời Lục đạo hữu tới tham dự Vạn Linh đại hội do chúng ta tổ chức.” Diêu Thanh Nhạc trịnh trọng nói. “Vạn Linh đại hội? Vô số sinh linh từ chư thiên vạn giới sẽ tới tham dự?” Trên mặt Lục Huyền lộ vẻ kinh ngạc: “Lục mỗ chỉ là một tán tu, có tài đức gì lại có được tư cách tới tham dự buổi thịnh hội này?” “Lục đạo hữu khiêm tốn rồi, chỉ tính riêng thân phận khách khanh Hải Lâu thương hội của đạo hữu đã có thể trực tiếp tiến vào Ly Dương Đạo Tông chúng ta, huống chi đạo hữu còn có tạo nghệ cực kỳ tỉnh xảo trên phương diện linh thực, nếu không tham gia Vạn Linh đại hội, đó mới là tổn thất của Đạo Tông.” Diêu Thanh Nhạc ôn hòa nói.
Trong lòng Lục Huyền rất thoải mái, chắp tay đáp: “Đó cũng là vinh hạnh của Lục mỗ, nhưng xin Diêu đạo hữu cho ta biết thêm một vài tin tức có liên quan đến Vạn Linh đại hội.”
Diêu Thanh Nhạc nghe vậy thì gật đầu nói: “Bởi vì những sinh linh được mời đến tham dự vốn xuất phát từ chư thiên vạn giới, hơn nữa lại có rất nhiều người hoặc do bế quan khổ tu hoặc đang đi du lịch bên ngoài, khó lòng tới Đạo Tông từ sớm được vậy nên, thời gian tổ chức Vạn Linh đại hội sẽ là một năm rưỡi sau.” “Về phần thông tin có liên quan đến đại hội, toàn bộ chỉ gói gọn trong hai chữ 'giao lưu', chưa biết chừng trong thời gian cử hành đại hội, sẽ xuất hiện các loại linh chủng quý hiếm mà Lục đạo hữu cảm thấy hứng thú đó.” Lục Huyền khẽ gật đầu, trong lòng lập tức có vài phần hứng thú.
“Lục đạo hữu, đây là thiếp mời tham dự của Vạn Linh đại hội, đến lúc ấy, ngươi có thể dựa vào thiếp mời này tiến vào Ly Dương Đạo Tông. Trên thiếp mời có bố trí một cơ quan bí thuật nho nhỏ, chờ khi đại hội sắp mở ra phía trên sẽ xuất hiện mũi tên linh lực, chỉ dẫn đạo hữu tìm tới nơi.” Diêu Thanh Nhạc giơ tay, một tấm thiệp màu vàng kim đã xuất hiện trong tay gã.
Lục Huyền nhận lẫy tấm thiếp mời, bên rìa thiếp mời có linh quang nhàn nhạt lưu chuyển, phần chính giữa có viết bốn chữ to “Ly Dương Đạo Tông” màu vàng óng ánh.
“Được, đa tạ Diêu đạo hữu đã lặn lội vạn dặm xa xôi đưa thiếp mời tới. Nếu đạo hữu không vội, mời ở lại uống mấy chén rượu nhạt. Đây đầu là thứ được Lục mỗ tự tay ủ chế ra, được rất nhiều tu sĩ ở trong Thiên Tỉnh Động yêu thích.” Lục Huyền cười cười, sau đó nhiệt tình lấy ra mấy bình linh nhưỡng.
“Đa tạ Lục đạo hữu, Diêu mỗ cũng từng nghe nói về linh nhưỡng do đạo hữu ủ chế.” Trên mặt Diêu Thanh Nhạc lộ ra một nụ cười, cũng vui vẻ ngồi xuống bộ bàn ghế ngoài sân. Con dị thú Huyền Quỳ kia đang nằm bên chân gã, tròng mắt trợn tròn như chuông đồng. Lục Huyền không nhịn được, khẽ bật cười ha hả, sau đó cũng rót cho nó mấy chén linh nhưỡng.
Diêu Thanh Nhạc còn phải làm việc, cũng không ở lại động phủ của Lục Huyền bao lâu, vừa uống xong mấy chén linh nhưỡng đã lên tiếng cáo từ rời đi.
“Vạn Linh đại hội... Không biết đến lúc ấy, ta sẽ được chứng kiến những sinh linh kỳ dị như thế nào, lại có thể thu thập được loại linh chủng cao giai trân quý hiếm thấy gì đây.” Lục Huyền quan sát tấm thiếp mời màu vàng kim trong tay.
Phải biết rằng, Ly Dương Đạo Tông vốn có địa vị siêu nhiên tại Ly Dương cảnh, nghe đồn trong tông môn này còn có tồn tại siêu cường là đại năng Hóa Thần. Dù hai thế lực lớn là Thiên Tinh Động và Hải Lâu thương hội cùng liên thủ, cũng không địch nổi Ly Dương Đạo Tông.
Lần Vạn Linh đại hội này, bọn họ lại mời hàng nghìn hàng vạn sinh linh từ chư thiên giới vực tới tham dự, quy mô lớn tới mức nào chỉ cần nghĩ thôi cũng biết.
Thịnh hội như thế khẳng định là Lục Huyền sẽ không bỏ qua.
Diêu Thanh Nhạc tới bái phỏng chỉ khiến cuộc sống làm ruộng yên tĩnh của Lục Huyền nổi lên một tia gợn sóng, nhưng rất nhanh quãng thời gian phong phú lại có phần khô khan của hắn đã khôi phục như bình thường.
Đương nhiên, hắn đã thành thói quen, thậm chí còn thấy thích thú và vui vẻ chịu đựng quãng thời gian này.
Trong chớp mắt lại qua hai tháng, Vạn Tượng Thảo và Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ mới trồng cùng với gốc Liệt Vân Trúc kia đều đã mọc rễ nảy mầm. Đám linh thực khác bên trong linh điền cũng phát triển không tệ.
“Băng Huỳnh Thảo đã thành thục hết rồi.” Lục Huyền nhìn một mảng lớn linh thảo màu xanh thẳm trong linh điền khe khẽ nói một câu. Chỉ thấy phía trên linh thảo có ánh huỳnh quang nhấp nháy, giống như hàng nghìn hàng vạn điểm tỉnh quang giữa bầu trời đêm. Ánh sao lấp lánh trên nền cỏ màu xanh, đã hình thành nên một cảnh tượng như mộng như ảo. Lục Huyền xem kỹ từng gốc linh thảo, rất nhanh đã phát hiện thanh tiến độ bán trong suốt phía dưới hơn trăm gốc Băng Huỳnh Thảo đầu được kéo căng rồi.
“Phẩm chất không tệ, gần một nửa là phẩm chất tốt.” Hắn để lại hơn hai mươi gốc dùng cho quá trình ngưng chủng và thu hoạch toàn bộ tám mươi gốc còn lại. Từng quầng sáng màu trắng lặng lẽ hiện lên như nấm mọc sau mưa, hào quang lập loè, tự nhiên mà hoà lẫn với nhau. “Tám mươi lần rút thưởng liên tiếp. Quầng sáng, mau tăng tu vi cho ta nào!” Thân hình hắn lóe lên, tám mươi quầng sáng cùng lúc vỡ vụn. Chợt thấy vô số điểm sáng li ti hóa thành một dòng sông ánh sáng nhỏ dài, tràn vào trong cơ thể Lục Huyền.
[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được bảo vật Băng Tủy Linh Nhưỡng tứ phẩm.]
[Thu hoạch một gốc Băng Huỳnh Thảo tam phẩm, nhận được ba năm tu vi.]
[Thu hoạch...]
Thoáng chốc, từng ý niệm đã lướt qua thức hải của hắn như cưỡi ngựa xem đèn, đồng thời từng món bảo vật cũng lộ diện, hoặc trực tiếp xuất hiện trước mặt hắn, hoặc tràn vào trong cơ thể hắn. Trong tám mươi quầng sáng có chừng mười bốn cái ẩn chứa phần thưởng tu vi, đã mang tới bốn mươi lăm năm tu vi cho Lục Huyền. Hắn lập tức vận chuyển công pháp, nhanh chóng chuyển hóa lượng lớn linh lực vừa trống rỗng xuất hiện trong cơ thể mình thành từng giọt linh dịch màu xanh nhạt, rơi vào trong khí hải đan điền.
“Tu vi lại tăng lên không ít.” Hắn thở sâu một hơi, thần quang trong mắt như ngưng đọng. Trong sáu mươi sáu quầng sáng còn lại, số lượng Băng Tủy Linh Nhưỡng là nhiều nhất, ước chừng ba mươi hai phần. Ngoài ra còn có hai mươi viên Băng Phách Hoàn tứ phẩm và mười bốn gói kinh nghiệm phối phương Băng Tủy Linh Nhưỡng. Trong những thứ này, thứ có tác dụng lớn nhất với Lục Huyền tất nhiên là gói kinh nghiệm. Sau khi hấp thu lượng lớn tin tức về quá trình ủ chế Băng Tủy Linh Nhưỡng, dường như trong nháy mắt, hắn đã có kinh nghiệm ủ chế hàng nghìn hàng vạn lần, cũng trực tiếp đạt tới trình độ tông sư trong chuyện ủ chế loại linh nhưỡng này.
Băng Tủy Linh Nhưỡng và Băng Phách Hoàn đầu sẽ được đặt trong cửa hàng tạp hóa, tích lũy lại cũng có thể kiếm được lượng lớn linh thạch.
Thu hoạch một đống bảo vật xong, Lục Huyền không hề bận tâm đến chúng, lại tiếp tục đi bồi dưỡng linh thực, chăn nuôi linh thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận