Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1185: Trong Nhà Có Quá Nhiều Tà...

Chương 1185: Trong Nhà Có Quá Nhiều Tà...Chương 1185: Trong Nhà Có Quá Nhiều Tà...
Giải quyết xong vấn đề linh thú dị biến, Lục Huyền cũng không ở lại Mậu Thổ Tinh Động quá lâu đã lên tiếng chào từ biệt mấy người Lôi Hỏa Chân Quân rồi rời đi. Sau khi trở lại Lôi Hỏa Tinh Động, xác nhận không có bất cứ dị thường nào, hắn mới mở trận pháp, tiến vào bên trong động phủ.
“Không ngờ chuyến đi tới Mậu Thổ Tinh Động lần này lại thu hoạch được nhiều như vậy.” Lục Huyền khẽ động tâm niệm, hai loại bảo vật thượng đẳng Lôi Cực Dương Dịch và Cấn Khôn Mậu Thổ đã lập tức xuất hiện trước mặt hắn. “Hai loại bảo vật này đầu khá quý hiếm, nếu không làm sao hai vị Nguyên Anh Chân Quân kia lại trực tiếp cất giữ bên người? Mà quan trọng nhất là số lượng của chúng quá nhiều.”
Cấn Khôn Mậu Thổ có hơn trăm cân, Lôi Cực Dương Dịch cũng có một vũng lớn, đủ để đám linh thú linh thực trong động phủ của hắn sử dụng một đoạn thời gian khá dài. “Có thứ này rồi, ta hoàn toàn có thể đợi thêm vài năm nữa mới chạy đến lãnh địa của Lôi Hống Thú thu lôi dịch.” Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu.
Sau đó, linh thức của hắn đảo qua toàn bộ động phủ.
Lôi Long Hống đang cùng Thanh Nhạc Lần vừa trêu đùa lại vừa dạy dỗ Thiên Thủ Ma. Tiểu ma đầu kia rất thích gây chuyện thị phi, quá mức thiếu đòn, mà dù bị đánh mấy chục thậm chí là trên trăm lần rồi, nó vẫn không chịu nhớ kỹ, cứ không ngừng ởi gây họa khắp nơi.
Phía sau động phủ, Lôi Quỷ Công đang nằm ven rìa lôi trì nhân tạo có trồng hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng, thỉnh thoảng lại vuốt ve cái bướu thịt trông như cái trống bên hông, bộ dáng nhàn nhã đắc ý.
“Lôi Quỷ Công này đã hoàn toàn tiến vào hình thức dưỡng lão rồi.” Lục Huyền cười khẽ, sau đó triệu hoán hai con linh thú hệ Lôi tới. Chỉ thấy hai luồng quang mang màu trắng bạc lao đến nhanh như chớp, Lôi Long Hống và Lôi Quỷ Công đầu dùng ánh mắt tò mò nhìn Lục Huyền. “Nào nào, hôm nay ta mang về cho các ngươi một loại đồ uống ngon đây, đảm bảo các ngươi uống no luôn!” Lục Huyền cười cười rồi lấy Lôi Cực Dương Dịch từ trong túi trữ vật ra, dùng linh thức chia đầu thành hai luồng linh dịch lớn bằng quả đấm, cho chúng bay tới trước mặt Lôi Quỷ Công và Lôi Long Hống. Bên trong linh dịch là một mảnh trắng xóa, ẩn chứa vô số lôi mang nhỏ bé như muốn tràn ra ngoài.
Cảm nhận được khí tức lôi linh tỉnh thuần bên trong, hai con linh thú đều lộ vẻ mặt hưng phấn, vội vàng nuốt linh dịch vào bụng.
Chẳng mấy chốc, toàn thân Lôi Long Hống đã trào ra ánh sáng màu trắng bạc, lại có lôi quang không ngừng nhảy lên từ chiếc sừng nhọn màu trắng bạc trên đầu nó, liên tục phát ra âm thanh đì đùng. Khóe miệng Lôi Quỷ Công cong lên, từng tia lôi đình đánh vào chiếc trống lớn bên hông, làm dấy lên từng hồi sấm đánh.
“Ôi, nuôi gia đình đúng là không dễ dàng! Trong nhà có quá nhiều tàu há mồm.” Lục Huyền không khỏi cảm khái một câu.
Rất nhanh sau đó, hai con linh thú đã tiêu hóa được chừng bảy - tám phần Lôi Cực Dương Dịch.
Lôi Long Hống không ngừng chép miệng, đôi đồng tử màu trắng bạc chớp chớp với Lục Huyền, như đang muốn hỏi có còn nữa không.
Lôi Quỷ Công thì nghiêng đầu, nét mặt lộ vẻ nghi hoặc. Đúng là Lôi Cực Dương Dịch rất bổ dưỡng với nó, nhưng sao cứ có cảm giác bên trong còn ẩn chứa rất nhiều khí tức của yêu thú nhỉ?
Lục Huyền vốn tâm ý tương thông với nó, cũng nhanh chóng hiểu được suy nghĩ của con linh thú này, mới ho nhẹ một tiếng, nói: “Khụ, linh dịch này không dễ có được, cực kỳ trân quý, trong tay ta cũng không có nhiều đâu. Đợi thêm một đoạn thời gian nữa lại cho các ngươi nhấp nháp sau.” Hắn dặn dò chúng nó mấy câu rồi lập tức phi thân tiến vào linh điền, kiểm tra tình trạng chỉ tiết của mỗi gốc linh thực, cũng thuận tiện đổ một ít Lôi Cực Dương Dịch vào hai gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng và đông đảo nhóm Lôi Bạo Liên.
Đồng thời hắn lấy ra một phần nhỏ Cấn Khôn Mậu Thổ, rắc đều vào khu vực linh điền trung tâm. Linh thực thất phẩm có yêu cầu cao hơn một chút đối với linh nhưỡng, bởi vậy Cấn Khôn Mậu Thổ này hoàn toàn có thể gia tăng tốc độ sinh trưởng của chúng. Còn số linh thực cấp thấp đang gieo trồng ở bên ngoài, có linh nhưỡng phổ thông là đủ rồi, dùng Cấn Khôn Mậu Thổ bồi dưỡng đám này là quá lãng phí.
Hắn lần lượt quan sát mỗi một gốc linh thực, cảm nhận những nhu cầu rất nhỏ của chúng, sau đó dốc sức thỏa mãn từng gốc một.
“Ồ? Không Thiền Mộc sắp lột da lần thứ hai rồi?” Ngay khi tiến vào khu vực linh điền trung tâm, Lục Huyền đã nhanh chóng phát hiện gốc Không Thiền Mộc thất phẩm vừa xuất hiện những biến hóa rõ ràng. So với lần lột xác trước, hiện giờ gốc linh mộc này đã cao thêm khoảng một thước, với những đường hoa văn nhỏ như vết nứt không ngừng lộ ra trên thần cây bán trong suốt.
Giữa những tiếng vang rất nhỏ, vết nứt nọ không ngừng lan tràn, thậm chí còn hơi nhô ra bên ngoài, dường như bên trong đang dựng dục một sinh mệnh mới.
“Lần đầu tiên lột da mất chừng một năm, lần thứ hai thì sau khoảng hai năm rưỡi. Tốc độ này cũng chấp nhận được.” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ.
Đúng lúc này, linh thức của hắn nhạy bén phát hiện một tồn tại trong suốt vừa lặng lẽ chui ra từ bên trong vết nứt, khiến lớp vỏ cây ban đầu hóa thành từng mảnh nhỏ rơi xuống đất, làm dấy lên vô số bụi mờ mang theo linh quang nhàn nhạt, chỉ trong vòng mấy hơi thở đã tiêu tán vô hình.
“Mọi sự hóa không...”
Trong lòng Lục Huyền không khỏi hiện lên suy nghĩ như vậy.
“Cũng may vẫn còn phần thưởng từ quầng sáng.” Hắn nhìn quầng sáng màu trắng vừa lặng lẽ xuất hiện bên cạnh Không Thiền Mộc, tâm trạng lập tức tốt lên. Hắn giơ tay nhẹ nhàng chạm vào mặt ngoài của quầng sáng, thoáng chốc quầng sáng đã vỡ tan ra, hoá thành vô số điểm sáng nhỏ bé bay đầy trời. Những điểm sáng ấy nhanh chóng ngưng kết thành một luồng hư ảnh linh thiền rồi lập tức chui vào cơ thể Lục Huyền. Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn. [Không Thiền Mộc lột xác, tiến hóa thành linh thực nhị phẩm, thu hoạch pháp khí Huyễn Vụ Sa tam phẩm.]} Ý niệm trong đầu biến mất, một kiện sa y kỳ dị đã xuất hiện trước mặt Lục Huyền. Cũng không biết sa y này được làm từ loại vật liệu gì mà cực kỳ mỏng manh, hắn cầm nó trên tay lại thấy nhẹ nhàng như không, linh quang lưu chuyển như thể có một mảnh sương mù đang chậm rãi bay bổng, khiến người ta có cảm giác như mộng như ảo. Lục Huyền tập trung tinh thần vào món pháp khí sa y ấy, đã nhanh chóng hiểu rõ mọi tin tức chỉ tiết về nó. [Huyễn Vụ Sa, pháp khí tam phẩm, có hiệu quả ẩn nấp không tệ, khoác lên người có thể che giấu thân thể, khí tức của tu sĩ trên một mức độ nào đó.]
“Pháp khí tam phẩm... Ừm, cũng coi như không tệ trong cùng cấp bậc.” Lục Huyền nhẹ giọng cảm khái một câu, nhưng đương nhiên, trong lòng hắn vốn không quá mong chờ vào phần thưởng quầng sáng nhận được sau khi Không Thiền Mộc lột xác thành linh thực nhị phẩm. “Chờ nó tiếp tục trưởng thành đến phẩm giai cao hơn, hi vọng có thể mở ra các loại bảo vật thần thông có năng lực ẩn nấp cường đại.” Hắn thầm nghĩ.
Dù Thanh Phù Vũ Y ngũ phẩm cũng không tệ, nhưng trước mặt Nguyên Anh Chân Quân vẫn không đáng chú ý, chỉ cần đối phương muốn là có thể phát hiện ra tu vi cảnh giới của hắn ngay. Nếu như cưỡng ép dò xét, chưa biết chừng tới cả bảo vật trên người hắn cũng sẽ bại lộ. Bởi vậy Lục Huyền rất muốn có được thần thông, bảo vật với năng lực ẩn nấp tốt hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận