Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 344: Truyền Dạy Kiến Thức!

Chương 344: Truyền Dạy Kiến Thức!
Sau khi tu luyện thành công, lúc vận chuyển 《 Lộng Diễm Quyết 》 sẽ biến hỏa diễm thành nhiều dạng sinh linh khác nhau, chẳng hạn như hỏa thú lao nhanh, hỏa cầm bay lượn, nói chung là thiên biến vạn hóa, kể cả mấy thứ như hỏa thương hỏa tiên cũng gia tăng thêm một chút linh tính.
Tuy nhiên, dù công pháp khó đến đâu đi chăng nữa, hắn cũng không để ở trong lòng, bởi có gói kinh nghiệm thuật pháp do Liệt Diễm Quả mang tới, hắn chỉ cần hấp thu một gói là có thể bù đắp được rất nhiều năm khổ tu rồi. Chỉ cần nhận được đủ quầng sáng, hắn hoàn toàn có thể một mạch kéo công pháp quét ngang đến cảnh giới tông sư.
Trên sơn phong, Ngọc Lân Quả và Dưỡng Kiếm Hồ Lô đều rơi vào giai đoạn thành thục, phía trên chỉ còn sót lại vài trái linh quả vẫn chưa hoàn toàn chín muồi.
Lục Huyền cũng không vội vàng, hắn trở lại trong phòng và tiếp tục soạn bài.
Ngày hôm sau, hắn thức dậy sớm, sau khi dò xét trong linh điền một lượt thì đi tới Truyền Công điện.
"Lục sư thúc." Trong điện đường cổ kính, một thanh niên Luyện Khí tầng chín cung kính hành lễ với hắn.
"Vẫn còn một lúc nữa mới đến thời gian quy định, nhóm đồng môn đến nghe giảng vẫn chưa tới đông đủ, mời sư thúc nghỉ ngơi một lát."
"Được." Lục Huyền khẽ gật đầu, đi theo chỉ dẫn.
Thanh niên nọ dẫn hắn vào một gian phòng mang phong cách cổ xưa trang nhã, bên trong đã có hai vị tu sĩ Trúc Cơ khác đang nghỉ ngơi trước giờ.
Một nữ tử mặc áo vàng, khí chất đoan trang nhã nhặn, đang lặng lẽ ngồi trên một chiếc ghế gỗ, nhâm nhi chén trà nóng trên tay.
Cách đó không xa, lại có một tu sĩ mặt đen đang khoanh tay trước ngực, không nói một câu nào. Vóc dáng tu sĩ này khá là cường tráng, còn mơ hồ có thể cảm nhận được luồng sát khí quanh người, dấu hiệu nọ cho thấy người này có kinh nghiệm chiến đấu khá là phong phú.
"Xin chào hai vị sư huynh sư tỷ." Lục Huyền âm thầm dùng linh thức nhìn lướt qua, phát hiện hai người đều đang ở tu vi Trúc Cơ trung kỳ, vì vậy mới lớn tiếng chào hỏi.
"Chào sư đệ." Nữ tử áo vàng đặt chén trà trên tay xuống, mỉm cười đáp.
Tu sĩ mặt đen cũng gật đầu với Lục Huyền, trên mặt cố nặn ra một nụ cười tươi.
"Quan sư tỷ, Trương sư huynh, hai người đều đang chuẩn bị, đợi lát nữa sẽ giảng bài sao?" Sau khi Lục Huyền cùng trò chuyện với hai người một hồi, cũng biết thêm một chút thông tin về bọn họ, nên tò mò hỏi.
"Đúng vậy, ta có chút tâm đắc trên lĩnh vực luyện đan, được Truyền Công điện mời qua đây chia sẻ với đệ tử ngoại môn."
"Vị Trương sư huynh này nổi tiếng về nhục thân cường hãn trong tông môn, thậm chí còn không thua kém phần lớn pháp khí tứ phẩm, cũng được mời đến đây truyền thụ kinh nghiệm luyện thể." Nữ tử áo vàng cười vui vẻ nói.
"Không biết Lục sư đệ đến đây chỉ bảo đệ tử ngoại môn về phương diện gì?"
"Ta không dám nhận là chỉ bảo, coi như trao đổi giao lưu với nhau thôi." Lục Huyền vội vàng phủ nhận: "Hẳn là nội dung ta giảng ít được quan tâm hơn hai vị sư huynh sư tỷ nhiều, có khả năng đệ tử ngoại môn tới nghe giảng sẽ không nhiều. Bởi vì ngày thường ta rất hay tiếp xúc với đủ các loại linh thực linh thú, nên lần này tới đây, chủ yếu để nói về các loại kiến thức bồi dưỡng linh thực."
"Linh thực? Thì ra là thế." Phản ứng đầu tiên của nữ tử áo vàng là hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh sau đó, nàng lại khẽ gật đầu.
Nét mặt tu sĩ mặt đen không phát sinh bất kỳ biến hóa nào, bởi vì thường ngày gã đều chuyên tâm khổ tu, không thích lãng phí thời gian tu hành quý giá trên mấy loại hoa hoa cỏ cỏ này. Nhưng gã cũng biết, có thể đến Truyền Công điện giảng bài cho rất nhiều đệ tử ngoại môn như vậy, chí ít cũng chứng tỏ Lục Huyền có trình độ sâu đậm trên linh thực nhất đạo.
"Họ Lục, có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ lại am hiểu linh thực linh thú, chẳng lẽ ngươi chính là vị Lục sư đệ đã giải quyết được vấn đề trước khi lâm chung của linh thú hộ tông Thanh Huyền Lộc vào mấy tháng trước?" Nữ tử áo vàng khẽ ồ lên một tiếng, chỉ trong nháy mắt đã nhớ lại điều gì.
"Đúng vậy, chính là tại hạ." Lục Huyền gật đầu thừa nhận.
"Ta đã sớm ngưỡng mộ đại danh của sư đệ từ lâu rồi, có thể dùng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ giải quyết chấp niệm của linh thú hộ tông ngũ phẩm, đúng là để làm ta vô cùng bội phuc. Từ xưa đến nay, luyện đan và linh thực vốn không phân biệt, phần lớn linh thực đều được dùng để luyện đan. Sau này nếu có cơ hội, rất mong được hợp tác với sư đệ nhiều hơn." Sau khi rõ ràng thân phận của Lục Huyền, trên mặt nữ tử áo vàng đã tỏ ra nhiệt tình hơn, nàng liên tục nói chuyện với hắn.
"Lục sư thúc, đã đến giờ rồi." Một lát sau, thanh niên bình thường đã dẫn Lục Huyền vào đây lại xuất hiện, gã đi tới trước mặt hắn, cung kính nói.
Lục Huyền đi theo sau thanh niên, tới một khu hội trường rộng rãi. Hội trường này được bố trí khá là tao nhã, bên trong có hơn năm mươi đệ tử ngoại môn đang ngồi chờ. Vừa thấy Lục Huyền đi vào, tất cả đều đứng dậy chào hỏi: "Chúng sư điệt chào sư thúc."
Linh thức của Lục Huyền lướt qua, thậm chí hắn còn phát hiện có hai khuôn mặt quen thuộc trong đám người này.
Một người là Hạ Sâm tướng mạo như lão nông ở Tư Nông điện, khi lão biết tin Lục Huyền sẽ tới giảng bài, đã chạy tới đầu tiên cứ như sợ sẽ bỏ lỡ điều gì đó.
Khi làm việc ở Tư Nông điện, Lục Huyền thường xuyên đi tới trao đổi linh chủng từ chỗ lão, vì vậy người này biết rất rõ thiên phú của hắn trên phương diện linh thực, lại cộng thêm trong lòng lão vẫn luôn tò mò, không biết Lục Huyền đã làm như thể nào mà có thể nhanh chóng tấn thăng thành đệ tử nội môn chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi như vậy, cho nên không chút do dự đã chạy qua đây nghe giảng rồi.
Một người khác chính là nữ tu mặt tròn xinh xắn dễ thương, khi Lục Huyền còn ở giai đoạn Luyện Khí, từng nhận một nhiệm vụ tại Thứ Vụ đường, đi tới trợ giúp nàng giải quyết vấn đề của một gốc Liệt Diễm Quả nhị phẩm biến dị.
Khoảnh khắc nữ tu sĩ mặt tròn nhìn thấy Lục Huyền, vẻ có chút kinh ngạc đến không dám tin tưởng vào mắt mình.
Phải biết rằng, trước đây Lục Huyền có tu vi còn thấp hơn nàng, vậy mà hiện tại, hắn đã tấn thăng thành đệ tử nội môn chỉ trong vài năm ngắn ngủi, điều này thực sự làm đầu óc nàng choáng váng mơ hồ, có chút không thể tiếp nhận được.
Mắt thấy Lục Huyền đã bước lên bục gỗ, nàng mới phục hồi lại tinh thần, ánh mắt tràn đầy phức tạp kia cứ một mực nhìn theo bóng dáng hắn.
"Im lặng." Lục Huyền trầm giọng nói, đám người vẫn đang xì xào bàn tán bên dưới lập tức im lặng lại.
"Ngày hôm nay, ta sẽ truyền dạy cho mọi người một số phương pháp và bí quyết liên quan đến bồi dưỡng linh thực."
"Trước giờ giảng bài chính thức, ta muốn sửa chữa lại một số suy nghĩ sai lầm của các vị." Lục Huyền nhìn mọi người dưới bục, mỉm cười nói: "Chư vị ở đây đều là thiên chi kiêu tử kiêu nữ, thiên phú dị bẩm, căn bản không coi trọng linh thực, thỉnh thoảng trồng một - hai gốc cũng chỉ coi nó là thứ để kiếm linh thạch, hoặc là một phương thức thu được tài liệu luyện đan mà thôi, trồng xong rồi sẽ rất ít đi để ý tới nó, cứ để mặc cho nó tự sinh tự diệt."
Lục Huyền đĩnh đạc nói, mọi người bên dưới đều gật đầu phụ họa, bày tỏ đúng như lời hắn đề cập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận