Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 967: Thần Tiêu Chân Pháp }

Chương 967: Thần Tiêu Chân Pháp }Chương 967: Thần Tiêu Chân Pháp }
Thời điểm Lục Huyền còn ở bên trong động phủ, thi thoảng lại có một nhóm hộ vệ Thiên Tỉnh Động đi tuần tra ngang qua.
Lục Huyền và Tinh Sứ Tể Vô Hành của Lôi Hỏa Tỉnh Động có giao tình không tệ, hơn nữa hãn còn cổ ý kêt giao với đám hộ vệ Thiên Tỉnh Động này, nên thỉnh thoảng cũng đưa tặng bọn họ một ít linh quả linh tương. Vì đã cô ý kết giao nên đám hộ vệ kia sẽ để ý đến động phủ của hắn nhiều hơn bình thường một chút, thậm chí bọn họ còn có thể cung cấp cho Lục Huyền một số tin tức không quá cơ mật về bí cảnh bên kia.
“Đám hộ vệ này đều trực thuộc Thiên Tinh Động, tin tức bọn họ biết được còn nhiều hơn đám Kết Đan Chân Nhân bình thường, hăn là lời bọn họ nói ra cũng không phải là giả. Theo lời bọn họ nói, quá trình tranh đoạt bảo vật cơ duyên tại Lôi Cơ động đã tiến vào giai đoạn gay cần, chỉ còn lại mãy đạo cầm chê quan trọng nhât vân chưa bị phá giải. Không ít tu sĩ đã nhận được cơ duyên, nhưng cũng có rất nhiều người đã vân lạc trong quá trình này. Thậm chí hai ngày trước còn có một tu sĩ Kết Đan hậu kỳ ngoài ý muôn chết trong tay tà ma. Gần đây đã có không dưới năm vị Kết Đan Chân Nhân chết bên trong bí cảnh rồi. Không ngờ hành trình bí cảnh lại khủng bổ như vậy!” Lục Huyền hít sâu một hơi, trong lòng không khỏi cảm khái.
Sau đó, hắn tới khu vực linh điển đang gieo trồng Phi Lôi Chi. Nhằm ngăn cản loại linh thực lục phẩm hiểu động này chạy loạn khắp nơi, lúc trước hắn đã cổ ý thiết lập một đạo cầm chề chỉ nhằm một mục đích duy nhãt là hạn chê phạm vi hoạt động của Phi Lôi Chỉ.
“Õ? Sao hôm nay ngươi lại hưng phấn thế?” Hắn vừa tiến vào bên trong câm chê đã trông thây Phi Lôi Chỉ hóa thành một luống quang mang màu trắng bạc phóng về bên này rồi.
Lục Huyền tùy ý đưa tay ra ngăn cản, rổi thả một hạt Lôi Bạo Liên tới gần nó. Dựa theo quy luật hắn tổng kết ra lúc trước, thì sau khi đặt một món bảo vật thuộc tính Lôi trong khu vực Phi Lôi Chỉ sinh trưởng, linh thực lục phẩm có chứng hiếu động này sẽ lập tức an tĩnh lại. Nhưng hôm nay có vẻ hơi khác thường, bởi vì Phi Lôi Chi không hề an tĩnh lại mà vần cứ không ngừng trùng kích vào cẩm chẽ, thử đi thử lại không biêt mệt, khiên Lục Huyền có cảm giác như nó đang nôn nóng đến khó mà dẫn lòng nổi. “Hạt Lôi Bạo Liên tứ phẩm này cũng không thỏa mãn được ngươi sao?" Trong lòng Lục Huyền không khỏi nghi hoặc, đang lúc hắn muốn lây ra Thái Ất Lôi Phù ngũ phẩm từ trong túi trữ vật cho Phi Lôi Chi tẩm bổ, đột nhiên trong đầu chợt lóe lên một tia linh quang.
“Ta nhớ là hình như Phi Lôi Chỉ rất dễ bị lĩnh vật thuộc tính Lôi thu hút, xem phương hướng nó mong muôn đột phá, có vẻ là khu vực linh điền đang gieo trồng gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm kia. Chẵng lẽ...” Trong lòng Lục Huyền lập tức nhảy dựng lên, hắn vội vàng năm lây Phi Lôi Chỉ đang tản ra lôi mang màu trắng bạc, chỉ trong nháy mắt đã đi tới khu vực linh điển đang gieo trồng Ất Mộc Thanh Lôi Đẳng. Chỉ thây nhánh dây leo màu: xanh to lớn ây vân một mực căm rê trong linh nhưỡng với vô số lôi quang quanh quấn xung quanh, chỉ khác là hiện tại, đang có một quầng sáng màu trăng khe khẽ lập lòe ngay bên dưới đoạn dây leo. “Không ngờ lại có thu hoạch ngoài ý muốn!" Trong lòng Lục Huyền mừng rỡ vô cùng.
Tuy hắn cũng không biết vì sao Ất Mộc Thanh Lôi Đăng đang trong giai đoạn sinh trưởng nhanh chóng lại đột nhiên cho ra một quầng sáng thế này, nhưng chỉ cần có thể nhận được phần thưởng là Lục Huyền cũng không nghĩ nhiều làm gì. Thoáng cái hắn đã bước tới vị trí của nhánh dây leo khổng lồ, vội vàng giơ tay chạm nhẹ vào mặt ngoài quầng sáng, chỉ sợ chậm mầy nhịp quầng sáng sẽ biển mất không thấy đầu nữa.
Quầng sáng vỡ vụn thành vô số điểm sáng rất nhỏ, điểm sáng hội tụ cùng một chô, hình thành một luổng hư ảnh lôi đình, nhanh chóng chui vào cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hãn. [Ất Mộc Thanh Lôi Đằng sinh trưởng đến giai đoạn nhất định, thu hoạch tầng thứ nhất của pháp môn vô thượng (Thần Tiêu Chân Pháp) .]
Ý niệm biến mất, một đạo lôi đình màu vàng nhạt đột nhiên xuất hiện trong thức hải của Lục Huyển. Lôi đình này mang theo uy thể kinh người, hoàn toàn không phù hợp với hình thái dài nhỏ của nó. Nó bá đạo chiêm cứ khu vực trung tâm thức hải, trực tiếp đẩy một món bảo vật ngũ phẩm khác là Uẩn Thần Thiếp vào trong góc.
Linh thức của Lục Huyền cẩn thận tiến vào bên trong lôi đình, gần như ngay lập tức, đã có vô số tỉn tức cuồn cuộn mãnh liệt cuốn tới. Tâm thần ngưng tụ, hắn đã biết được _ mọi tin tức chỉ tiết có liên quan đến dđạo lôi đình màu vàng nhạt này. [ (Thần Tiêu Chân Pháp} , pháp môn vô thượng, là phương pháp tu luyện căn bản của đại tông hàng đầu vạn giới Thần Tiêu Môn, pháp môn hoàn chỉnh có thể tu luyện tới cảnh giới Hóa Thần.]
[Chân pháp được chia làm năm tầng, mỗi tầng đều có thể tu tập được bí pháp, thần thông lôi linh khác biệt.]
“ (Thần Tiêu Chân Pháp) ?!" Lục Huyền kinh hô thành tiếng.
Hắn không ngờ quầng sáng đến từ Ất Mộc Thanh Lôi Đằng lại mang tới cho mình một niềm vui ngoài ý muốn lớn lao như thể.
Tầng thứ nhất của công pháp được coi là nội dung đặt nền móng trụ cột tu hành, có thể tu hành đến Trúc Cơ viên mãn, ngoài ra vân còn mây loại lôi pháp không tệ. Ngũ Lôi Chưởng, Lôi Độn, Âm Thủy Lôi..." Lục Huyền tỉnh tế cảm nhận phương pháp tu hành, bí pháp lôi linh ẩn chứa trong lôi ngân màu vàng nhạt, trong lòng không khỏi cảm khái một câu. “Theo lý thuyết thì phần thưởng tới từ quầng sáng của Ất Mộc Thanh Lôi Đằng thất phẩm sẽ mạnh hơn
( Huyền Thiên Thanh Vi Diệu Pháp ) hay (U Minh Chân Thủy Cấm Pháp} ta mở ra lúc trước rất nhiều. Dù sao, chúng cũng là phần thưởng mở ra sau khi linh thực ngũ phẩm thành thục, kém thất phẩm đến hai bậc. Nhưng vì Ất Mộc Thanh Lôi Đăng còn đang trong giai đoạn sinh trưởng, sau khi đến trình độ nhất định mới mở ra một đoạn công pháp tầng thứ nhất như hiện tại.” Trong lòng hắn nghĩ thầm. Thực sự không ngờ sau Âm Hòe thì gốc Ất Mộc Thanh Lôi Đằng này lại là gôc linh thực lâu năm thứ hai trong động phủ của hắn. Loại linh thực tăng trưởng theo thời gian gieo trồng này có một điểm đặc thù, đó là thời gian gieo trồng tăng lên thì công hiệu của linh thực cũng theo đó mà tăng cường.
“Nhưng ta vẫn còn nhớ tin tức chỉ tiết về Ất Mộc Thanh Lôi Đăng mình từng nhận được lúc trước, đó là sau khi linh thực trưởng thành, cây này sẽ kết ra linh quả tương ứng. Đến bây giờ mới biết, có lẽ trái linh quả kia cũng chỉ là nhân quả của Ất Mộc Thanh Lôi Đăng này khi nó trưởng thành đền một giai đoạn nhât định nào đó thôi?” Lục Huyền âm thẩm suy đoán.
Bất kể thế nào, có thể thu hoạch. được bảo vật từ gốc linh thực thất phẩm này sớm như vậy đã khiến hắn cực kỳ thỏa mãn rồi.
Lục Huyền trở lại phòng, thoáng do dự một lát, sau đó vân quyết định lấy ra một mảnh lá trà xanh biếc từ bên trong túi trữ vật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận