Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 733: Thói Quen Hàng Ngày…

Chương 733: Thói Quen Hàng Ngày…
“Được rồi, vậy thì tạm biệt, ngươi hãy tự chăm sóc mình.” Lục Huyền thu hồi cấm chế, mở miệng căn dặn thanh niên gầy gò kia.
Thanh niên Dư Kiệt đứng lặng phía trước quầy hàng, một mực nhìn theo bóng dáng Lục Huyền rời đi.
“Lục sư huynh, đã xảy ra chuyện gì sao?” Chờ đi xa quầy hàng nọ một đoạn, Tôn Vân Minh mới chủ động dò hỏi.
“Không có gì, chỉ không ngờ lại gặp được cố nhân tại Hắc Tinh thành nên dừng lại trò chuyện với đối phương vài câu thôi.” Lục Huyền thản nhiên đáp.
Tôn Vân Minh như có điều suy nghĩ, chợt mở miệng nói: “Lục sư huynh, thanh niên chủ quán vừa rồi là tán tu phải không?”
“Không sai.” Lục Huyền gật đầu.
“Nếu không chê, ta có thể tiến cử hắn vào Thanh Nguyên Môn chúng ta. Ở tuổi này đã có thể tu hành đến Luyện Khí cao giai, chứng tỏ thiên phú của gã cũng không tệ. Hiện giờ thế đạo loạn như vậy, có một nơi để dừng chân vẫn tốt hơn lưu lạc bên ngoài. Lục sư huynh cảm thấy thế nào?”
“Vậy sao?” Lục Huyền thoáng trầm ngâm nói: “Được, nếu vậy mọi chuyện xin nhờ cậy Tôn đạo hữu.”
Hắn biết rõ lão giả này chỉ thuận tay đưa cho mình một cái ân tình, nhưng niệm tình lúc trước Dư Kiệt vẫn luôn giao dịch máu rắn cực kỳ đúng giờ và cẩn thận cho mình, hắn cũng không ngại thuận thế ra tay giúp đỡ đối phương một phen.
Xét cho cùng, ở thời điểm hiện tại, tà ma yêu ma thường xuyên xuất hiện, mạng người như cỏ rác, được tông môn che chở thì khả năng sống sót sẽ lớn hơn rất nhiều.
Hắn được Tôn Vân Minh dẫn đến phía trước một tòa kiến trúc cao bốn tầng, khá là nguy nga lộng lẫy, trên tấm biển đặt trước cửa có ba chữ mạ vàng rất lớn.
“Kim Đấu Các.”
“Lục sư huynh, Kim Đấu Các này là một trong những cửa hàng nổi danh nhất mảnh giới vực phụ cận, giá cả vừa phải, uy tín tốt, ngươi muốn bán tài liệu yêu thú trong tay thì có thể bán cho bọn họ.”
“Tôn đạo hữu vất vả rồi.” Lục Huyền cười nói.
Hai người đang định bước qua cửa lớn, đã có một nữ tu duyên dáng ra đón: “Ta còn bảo sao hôm nay chim khách ngoài cửa cứ hót mãi không ngừng, hóa ra là Tôn đạo hữu tới, đại giá quang lâm, thứ lỗi vì đã không nghênh đón từ xa.”
Mùi hương của nữ tu xông vào mũi, đôi mắt sóng sánh lưu chuyển, phong tình vạn chủng.
“Kim đạo hữu, ta chỉ thuận đường đi theo thôi, vị Lục sư huynh này mới là khách hàng.” Tôn Vân Minh ha ha cười nói.
“Vậy Tôn đạo hữu còn không mau giới thiệu vị đạo hữu này cho ta?” Nữ tu cười cười nhìn Lục Huyền.
“Đây là Lục Huyền, Lục đạo hữu, đệ tử Thiên Kiếm Tông, tu vi Trúc Cơ trung kỳ, thực lực cường đại.” Lão giả gầy gò giới thiệu sơ lược về Lục Huyền.
“Thì ra là Lục đạo hữu, hoan nghênh hoan nghênh.” Nữ tu nhiệt tình chào hỏi rồi nhanh chóng dẫn hai người Lục Huyền vào trong Kim Đấu Các.
“Không biết Lục đạo hữu có gì cần đến nô tỳ?” Nữ tu bọn họ Kim kia nhún nhường nói.
“Ta muốn xử lý một đống tài liệu yêu thú ở chỗ Kim đạo hữu, chủ yếu là tam phẩm, cũng có không ít tứ phẩm.” Lục Huyền nhìn quanh phòng ốc một cái rồi nói tiếp: “Còn phải làm phiền đạo hữu dẫn ta tới nơi nào trống trải hơn.”
Nữ tu nghe vậy trong lòng mừng lắm, lập tức hiểu là có mối làm ăn lớn tới cửa rồi, mới vội vàng dẫn hai người Lục Huyền lên lầu, dâng lên linh quả linh trà thượng hạng.
Lục Huyền phất tay một cái, từng đống tài liệu yêu thú từ bên trong những túi trữ vật khác nhau bay ra, thoáng chốc đã xuất hiện trên mặt đất.
“Nhiều vậy cơ à!” Dù nữ tu này có kiến thức vô cùng rộng rãi, nhưng khi nhìn thấy tài liệu yêu thú chất đống trên mặt đất, nét mặt cũng không nén được vẻ kinh ngạc.
“Mời Kim đạo hữu định giá.”
Trong khoảng thời gian này, Lục Huyền vốn là người bỏ công sức nhiều nhất trong nhiệm vụ dọn dẹp, mỗi khi đụng phải yêu thú, đa phần đều do hắn giải quyết, tất nhiên tài liệu được chia cũng là nhiều nhất.
Chẳng mấy chốc đã có hai gã quản sự kinh nghiệm phong phú của Kim Đấu Các cùng nhau tiến vào trong phòng, bắt đầu dựa theo thứ tự đánh giá từng món tài liệu yêu thú.
“Chúng ta đã thống kê xong, số tài liệu này có giá khoảng hai vạn tám nghìn viên hạ phẩm linh thạch, đây là danh sách, mời Lục sư huynh xem qua.” Nữ tu đưa một tờ giấy cho Lục Huyền, bên trên có ghi chép lai lịch, số lượng và giá trị tương ứng của các loại tài liệu, Lục Huyền xem lướt qua, cảm thấy giá cả cũng hợp lý nên gật đầu đồng ý.
“Được, cứ tính thế đi.”
“Đây là hai trăm tám mươi viên linh thạch trung phẩm, xin Lục đạo hữu cất kỹ.” Một đống nhỏ linh thạch trong suốt bay tới trước mặt Lục Huyền.
“Kiếm được không ít linh thạch, nhưng tiền đề để có được những thứ này lại là đủ các loại bảo vật trên tay ta, cùng với tu vi cường đại, lại thêm chuyện đi săn giết được lượng lớn yêu thú nên mới kiếm được số linh thạch lớn như thế.” Lục Huyền nhìn lướt qua xong thu hết vào túi trữ vật.
“Sau này, nếu Lục đạo hữu còn cần xử lý nguyên liệu thì có thể đến Kim Đấu Các, giá cả ở chỗ chúng ta chắc chắn là cao nhất Hắc Tinh thành này.”
Trước khi đi, nữ tu duyên dáng còn lưu luyến nói với Lục Huyền một câu.
“Dễ bàn dễ bàn, có Tôn đạo hữu đề cử, chắc chắn Kim Đấu Các sẽ là lựa chọn hàng đầu của tại hạ.” Lục Huyền vừa cười vừa nói, sau đó lưu lại một tấm phù lục đưa tin cùng Tôn Vân Minh rồi mới trở lại tiểu viện của mình.
Đi tới bên ngoài viện tử, Lục Huyền nhìn một vòng quanh trận pháp bao phủ toàn bộ viện tử, sau khi xác nhận không có bất cứ điểm gì khác thường mới tiến vào trong.
Trận pháp do hắn bày ra chỉ là trận pháp phòng hộ tam phẩm bình thường, Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận ngũ phẩm lúc trước từng mở ra từ trong quầng sáng phải để lại trấn thủ tiểu viện âm phủ tại Kiếm Môn trấn.
Hơn nữa, bên trong tiểu viện ở Hắc Tinh thành này cũng không có thứ gì đáng giá, hắn chỉ dùng loại trận pháp có tác dụng phòng hộ đơn giản để che ở bên ngoài mà thôi.
Lục Huyền tiến vào tiểu viện, sau khi đóng lại trận pháp hắn mới hoàn toàn thả lỏng xuống.
“Săn giết yêu thú gì đó chẳng bằng ở lại tông môn làm ruộng.” Hắn có phần hoài niệm cuộc sống làm ruộng đơn giản trong tông môn trước đó.
“Tuy thu hoạch từ huyết nhục yêu thú cũng khá nhiều, ta vừa kiếm được hơn hai trăm viên trung phẩm linh thạch, nhưng làm ruộng vẫn kiếm được nhiều hơn.”
Hắn nghỉ ngơi gần nửa ngày, trong lòng thật sự ngứa ngáy nên mới bước vào linh điền, lấy một đống Mậu linh nhưỡng từ trong Thao Trùng Nang ra rồi rải xuống mảnh linh điền bên trong tiểu viện, sau đó lại lấy hơn hai trăm hạt linh chủng Thủy Huỳnh Thảo tới, thi triển Địa Dẫn Thuật, khiến cho kết cấu bên trong linh nhưỡng xảy ra một chút biến hóa rất nhỏ, từng khe hở nhỏ dài xuất hiện.
Lục Huyền đặt một hạt linh chủng dài nhỏ màu xanh thẳm vào trong khe hở, linh nhưỡng khẽ lưu động, đã nhanh chóng che lấp hạt linh chủng xuống dưới.
Hắn áp dụng đúng cách đó, lần lượt vận chuyển linh lực trong cơ thể.
Rất nhanh ,đã gieo xong Thủy Huỳnh Thảo, chỉ thấy mây mù cuồn cuộn trên mảnh linh điền, chẳng mấy chốc từng đợt linh vũ đã nhè nhẹ rơi xuống, rót vào trong linh chủng Thủy Huỳnh Thảo.
Tâm thần ngưng tụ trên linh chủng đang nằm tại tầng nông bên trong linh nhưỡng, từng ý niệm hiện lên trong đầu.
【Thủy Huỳnh Thảo, linh thực nhị phẩm...】
Bạn cần đăng nhập để bình luận