Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1369: Ba Điểm Giáp!

Chương 1369: Ba Điểm Giáp!Chương 1369: Ba Điểm Giáp!
“Đúng vậy, chính là người này, ta còn nhớ bên trong cửa hàng của hắn có xuất hiện không ít linh quả linh dược, không ngờ lại là thành phẩm do chính hắn tự mình bồi dưỡng ra.”
“Nhưng trình độ linh thực của hắn còn lợi hại hơn Vạn Hạc Chân Quân sao?”
Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn vào một tấm gương cổ duy nhất còn sót lại bên trong đại điện, giống như muốn xuyên qua chiếc gương cổ thanh đồng này để nhìn rõ tất cả mọi chuyện đang xảy ra bên trong ảo cảnh kia vậy. Gần nửa canh giờ sau, chiếc kính cổ đồng thau kia vẫn đóng chặt.
“Không phải đã xuất hiện trục trặc gì chứ? Lâu như vậy rồi vẫn chưa ra? Tình huống này quá khác thường.”
Trong lòng một đám đệ tử Kiếm Tông dần dần phát sinh xao động.
“Sư đệ ăn nói cho cẩn thận, dù ngươi có xảy ra vấn đề gì thì Thái Hư Kính cũng sẽ không xuất hiện trục trặc đâu.” Một thanh niên bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
“Sở dĩ vị Lục sư đệ kia ở trong ảo cảnh lâu như vậy cũng chỉ có một loại khả năng mà thôi. Đó là số lượng linh thực trong khu dược viên do ảo cảnh tạo ra cho hắn đã vượt quá những đồng môn khác, từ đó dẫn đến đề mục diễn sinh ra càng nhiều, chủng loại linh thực cần bồi dưỡng cũng theo đó mà tăng lên đáng kể.”
“Có lý.”
Rốt cục, trong ánh mắt chờ đợi của mọi người, một bóng người cũng bắn nhanh ra từ bên trong kính cổ.
Thần hồn của Lục Huyền vô cùng cường đại, chỉ trong nháy mắt khi rời khỏi, hắn đã khôi phục lại sự tỉnh táo bình thường, vẻ mặt có chút khó hiểu nhìn qua một đám đồng môn xung quanh.
“Lục sư huynh, ở chỗ này!” Thương Tu Viễn cùng mấy tên đệ tử Hoàn Chân Kiếm Phong giơ cao tay lên, vô cùng hưng phấn hô lớn, chỉ hận không thể khoe khoang cho tất cả mọi người đầu biết mình cùng với Lục Huyền có mối giao tình không cạn.
Ngay sau đó, mấy trăm tấm kính cổ đồng xanh trước mặt lập tức vỡ vụn thành vô số mảnh gương nhỏ, thấu kính như bọt nước mộng ảo, trực tiếp hóa thành điểm điểm thanh mang, lại tiêu tán thành vô hình.
Thân hình sáu vị Nguyên Anh trưởng lão của Kiếm Cung cũng hiện ra.
Lục Huyền nhạy cảm chú ý thấy vài đạo thần niệm đó hoặc trực tiếp, hoặc mịt mờ nhẹ nhàng ởi lướt qua người hắn.
“Hẳn là ta không đắc tội mấy vị Nguyên Anh trưởng lão này chứ? Chỉ đơn thuần là khu dược viên được xây dựng lớn hơn bình thường một chút, trồng nhiều linh thực hơn bình thường một chút, bản thân ta cũng ở bên trong lâu hơn bình thường một chút thôi mà. Đâu còn gì khác nữa?” Trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ.
“Chúc mừng các vị đồng môn đã thuận lợi hoàn thành cuộc tỷ thí linh thực vừa rồi. Tiếp theo, sẽ do ta đến công bố điểm, người thấy dị nghị có thể thắc mắc lên Kiếm Cung.” Một nữ tử dịu dàng, mặt mày như vẽ lập tức phi thần bay lên.
Sau đó, nàng nhẹ nhàng vung tay một cái, một luồng hư ảnh hình kính cổ đã xuất hiện ngay trên không trung đại điện. Bên trong hư ảnh có đến mấy trăm tia ngân quang không ngừng bay múa, thoáng cái đã ngưng kết thành từng hàng chữ lớn. “Lục Huyền, Hoàn Chân Kiếm Phong, Giáp thượng.”
“Vạn Hạc Chân Quân, Thanh Vi Kiếm Phong, Giáp trung.” “Lăng Tả Minh, Trùng Hư Kiếm Phong, Giáp hạ.”
“Giáp thượng! Hoàn Chân Kiếm Phong Lục Huyền!” “Khó trách hắn lại ở bên trong ảo cảnh lâu như vậy!” “Không phải Hoàn Chân Kiếm Phong chỉ có một đám mãng phu thô kệch thôi sao? Từ khi nào lại có thêm một linh thực sư lợi hại như thế rồi?”
Cái tên thứ nhất trên tấm kính cổ lập tức khiến mọi người xôn xao bàn tán.
Thật ra khi chứng kiến Lục Huyền ở bên trong ảo cảnh lầu như vậy, trong lòng mọi người đã có chuẩn bị từ trước rồi, nhưng khi điểm Giáp thượng xuất hiện, cả đám vẫn cảm thấy rung động không nhỏ.
“Không ngờ hắn lại thắng được Vạn Hạc Chân Quân!” “Tỷ thí linh thực còn lấy được một điểm Giáp thượng, đúng là quá mức khó khăn!”
Bên trong Kiếm Tông, bởi vì có Thiên Cương Kiếm Phong tồn tại, nên không ít đệ tử đã nhận được điểm cấp Giáp. Nhưng linh thực thì khác, ngoại trừ Giáp thượng của Lục Huyền cùng với Giáp trung của Vạn Hạc Chân Quân, chỉ có năm người nhận được Giáp hạ, còn lại toàn bộ đều là cấp Ất trở xuống.
Lục Huyền lôi kéo một phen, vất vả lắm mới rời khỏi được vòng tay của một đám đồng môn nhiệt tình.
“Lục sư điệt, thế nào rồi? Chẳng lẽ lại có tên vô sỉ nào đó thuộc mấy Kiếm Phong còn lại định đào ngươi đi ư?” Diệp Lăng Không vốn đang canh giữ bên ngoài đại điện vừa thấy thế, đã trực tiếp kéo Lục Huyền bay vào trong biển mây, gấp gáp dò hỏi.
“May mắn không làm nhục mệnh, đã nhận được Giáp thượng rồi.” Lục Huyền điều chỉnh tư thế một chút mới lên tiếng nói.
“Giáp thượng! Hay hay hay! Vậy ta lập tức dẫn ngươi đi gặp nhé Kiếm Chủ.”
Hơn mười nhịp hô hấp sau, hai người đã xuất hiện ở đỉnh núi Hoàn Chân Kiếm Phong. “Lục sư điệt, có phải lại nhận được Giáp thượng không?” Thanh âm của Kiếm Hoàn Chân lập tức truyền vào bên tai Lục Huyền, trong lời nói có mười phần tin tưởng đối với hắn.
“Sư thúc đúng là thần cơ diệu toán.“Lục Huyền vừa cười vừa nói.
“Ha ha ha, cái này còn cần tính toán sao? Đây là sự thật mà!” Kiếm Hoàn Chân cười to nói, tiếng cười làm dãy lên vô số kiếm quang cuồn cuộn trong biển mây.
“Linh nhưỡng được Giáp thượng, chế phù được Giáp trung, linh thực được Giáp thượng, sư điệt báo danh ba loại kỹ nghệ tu hành đầu giành được ba điểm cấp Giáp! Biểu hiện như thế, gần như yêu nghiệt rồi!” Kiếm Hoàn Chân càng nhìn Lục Huyền càng cảm thấy hài lòng. Trong lòng ông ấy lại một lần nữa cảm thấy may mắn vì lúc trước mình đã phát hiện ra Lục Huyền ở trên Vạn Linh đại hội rồi không chút do dự đã lựa chọn mang hắn về Kiếm Tông này. Thậm chí còn cảm thấy may mắn vì trước khi đưa hắn trở về, ông ấy đã quyết đoán tiên hạ thủ vi cường, hứa hẹn rất nhiều điều kiện sau đó nhanh chóng dẫn Lục Huyền tiến vào Hoàn Chân Kiếm Phong. Mà biểu hiện của Lục Huyền khi tiến vào Hoàn Chân Kiếm Phong cũng khiến ông ấy hài lòng đến mức không thể hài lòng hơn được.
Vừa tiến vào Kiếm Tông, hắn đã giao ra hai loại Thiên Lôi Kiếm Thảo tứ phẩm cùng với Tiểu Động Huyền Kiếm Hồ tứ phẩm do mình bồi dưỡng ra, nhất là loại linh chủng sau, tuyệt đối đủ khả năng tiến vào ba vị trí đầu trong số các thành tựu ba mươi năm mà các đại Kiếm Phong đạt được. Tạm thời không nhắc tới việc hắn còn giúp Kiếm Phong vẽ kiếm phù, ủ linh nhưỡng trong suốt những năm vừa qua, chỉ tính tới lần Kiếm Phong Đại Bỉ này, hắn trực tiếp tham gia ba hạng kỹ nghệ tu hành, mỗi một hạng đều lấy được điểm cấp Giáp, thậm chí ở hai phương diện linh thực cùng với linh nhưỡng, hắn còn vượt lên dẫn đầu trong nhóm tu sĩ Kiếm Tông cùng tham gia tỷ thí.
Dựa vào kết quả xuất sắc này, tình huống xếp hạng của Hoàn Chân Kiếm Phong bay vọt lên trên đã là chuyện mười phần chắc chín rồi. “Điều đáng tiếc duy nhất là Lục sư điệt không quá am hiểu về mấy phương diện luyện khí, luyện đan, bày trận, xem ngày sau có cơ hội khai quật tiếp hay không.” Kiếm Hoàn Chân nhỏ giọng nói thầm một câu.
“Ta đi chờ kết quả xếp hạng, Lăng Không ngươi ở lại với Lục sư điệt.” Ngay sau đó, một con Giao Long màu trắng bạc phía sau lưng ông ấy chợt thét dài một tiếng, đã hóa thành một đạo lưu quang trong nháy mắt biến mất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận