Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1133: Hội Đấu Giá Của Lục Huyền ...

Chương 1133: Hội Đấu Giá Của Lục Huyền ...Chương 1133: Hội Đấu Giá Của Lục Huyền ...
“Hoan nghênh sư huynh. Trong hội đấu giá lần này, nếu sư huynh nhìn trúng thứ gì có thể nói với sư đệ một tiếng, đến lúc đó, ta sẽ lén giảm giá cho huynh.” Lục Huyền nhìn quanh bốn phía rồi nhỏ giọng nói với Thẩm Diệp.
Sau đó, hắn dẫn Thẩm Diệp tiến vào trong phòng nhỏ, thuận tiện cũng giới thiệu đối phương với một số vị Kết Đan Chân Nhân đã chờ sẵn bên trong.
“Lục đạo hữu, chúc mừng chúc mừng, chúc buổi đấu giá của đạo hữu hết thảy đầu thuận lợi!” Tinh Sứ Tề Vô Hành của Lôi Hỏa Tinh Động vừa bước vào cửa hàng tạp hóa đã tươi cười chúc mừng Lục Huyền.
“Đa tạ Tề đạo hữu, mời đạo hữu qua bên này.” Lục Huyền dẫn Tề Vô Hành tiến vào phòng khách.
Đông đảo tu sĩ trong phòng vừa nhìn thấy Tề Vô Hành đầu không tránh được một hồi xao động.
“Lục đạo hữu, Trương mỗ không đến muộn đấy chứ?” Trương Cửu Tông mỉm cười đi tới chỗ Lục Huyền, phía sau gã còn có một vị thanh niên cao gầy, ánh mắt vô cùng thâm thúy, đang cầm trong tay một cây chiết phiến vẽ những đường vân hình dị thú bên trên, vẻ mặt hiền lành nhìn Lục Huyền.
“Để ta giới thiệu với hai vị, người này là Lục Huyền Lục đạo hữu, tinh thông linh thực nhất đạo.”
“Vị này là Định Khánh Văn đạo hữu, hầu như bình thường đều ở ngoại vực mở mang bờ cõi cho thương hội, thời gian này vừa hay hắn đang ở trong Ly Dương cảnh nên ta mới dẫn hắn đến nơi này góp vui.”
“Ra mắt Đinh đạo hữu, hoan nghênh đạo hữu tới tham dự buổi đấu giá nho nhỏ của Lục mỗ.” Lục Huyền chắp tay thi lễ.
“Lục đạo hữu, ngưỡng mộ đã lâu.” Thanh niên cao gầy cười nói.
Không lâu sau, toàn bộ nhóm tu sĩ được mời đã có mặt đầy đủ. Trong căn phòng nhỏ kia có gần ba mươi vị Kết Đan Chân Nhân đang ngồi, phần lớn đầu đang dừng lại ở cảnh giới Kết Đan sơ kỳ, cũng có chừng bảy - tám người đã đạt đến tu vi Kết Đan trung kỳ, thậm chí là hậu kỳ.
Lúc này, các tu sĩ đang thưởng thức linh quả linh nhưỡng được Hồng Khinh Hải và Văn Càn bưng lên, ai nấy đầu có ấn tượng sâu sắc với mấy loại linh nhưỡng tứ phẩm này. Thậm chí có mấy người còn cố ý dặn dò Văn Càn, định chờ sau khi buổi đấu giá kết thúc sẽ mua mấy bình mang về. Bọn họ phải dặn dò trước như vậy để đến lúc đó không phải lo số lượng linh nhưỡng không đủ rồi ôm tiếc nuối mà và.
Lục Huyền đứng trên một cái bục gỗ đơn sơ, đưa mắt nhìn đông đảo tu sĩ Kết Đan đang ngồi dưới đài, trong lòng bừng bừng phấn chấn. “Hoan nghênh các vị đạo hữu đã đến tham dự buổi đấu giá tư nhân do Lục mỗ tổ chức, hy vọng các đạo hữu đầu sẽ gặp được món bảo vật mình yêu thích. Tuy lần này không có nhiều bảo vật xuất hiện trong buổi đấu giá nhưng phẩm giai thấp nhất cũng là ngũ phẩm, thậm chí bên trong còn có không ít loại cực kỳ trân quý hiếm thấy ở Tu Hành giới này.”
“Giờ Lục mỗ xin giới thiệu sơ qua quy tắc của buổi đấu giá. Lời không hay nói ở phía trước, mong các vị đạo hữu nhớ giùm là nơi đầy nghiêm cấm ép mua ép bán, dù Lục mỗ chỉ là một linh thực sư không giỏi đấu pháp nhưng dù sao ta cũng là khách khanh của Hải Lâu thương hội, buổi đấu giá này lại được tổ chức bên trong Trích Tinh Lầu, kính mong các vị đạo hữu vuốt mặt nể mũi, cho Thiên Tinh Động và Hải Lâu thương hội chút thể diện.” Lục Huyền vừa cười vừa nói, khi nghe đến đây, mọi người đang ngồi bên dưới đầu cười rộ lên.
“Phương thức đấu giá chủ yếu là mua sắm bằng linh thạch, người trả giá cao thì được, mặt khác cũng không loại trừ phương thức lấy vật đổi vật. Chỉ có một ít yêu cầu, đó là muốn lấy vật đổi vật thì chỉ giới hạn ở các loại linh chủng cao giai quý hiếm mà thôi. Tốt nhất là linh chủng lục phẩm, nếu có linh chủng ngũ phẩm hiếm thấy lọt vào mắt xanh của ta cũng có thể cân nhắc một chút.”
“Được rồi, không nói nhiều nữa, buổi đấu giá chính thức bắt đầu.”
“Món bảo vật đầu tiên được mang lên bán đấu giá có tên là Kim Cang Bồ Đề, phẩm giai ngũ phẩm, nói chính là một loại linh quả hiếm thấy có quan hệ mật thiết với Phật môn.”
Trong tay Lục Huyền lập tức xuất hiện một trái bồ đề màu vàng óng. Mặt ngoài của trái bồ đề này có chứa những đường vân màu vàng rực, tầng tầng lớp lớp xếp chồng lên nhau, không ngừng toả ra kim quang nhàn nhạt, thậm chí còn có thể mơ hồ nhìn thấy một luồng hư ảnh Kim Cang Nộ Mục ẩn hiện bên trong quang mang.
“Sau khi phục dụng Kim Cang Bồ Đề có thể gia tăng cường độ thân thể trên diện rộng, tăng cường khí huyết, trong lúc giơ tay nhấc chân còn có thể khiến chư tà lui tránh, đồng thời thứ này cũng mang tới tác dụng thúc đẩy tốc độ tu hành công pháp và thần thông Phật môn. Giá khởi điểm là hai vạn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một nghìn linh thạch hạ phẩm.” “Bắt đầu đấu giá!” “Kim Cang Bồ Đề... Đây là loại linh thực gì? Tại hạ chưa nghe nói tới bao giờ.”
“Theo lời Lục đạo hữu nói, loại linh quả này có liên quan đến Phật môn, sau khi sử dụng có thể tăng cường nhục thân và khí huyết, còn có thể gia tăng tốc độ tu luyện công pháp, thần thông của Phật môn!”
“Không ngờ lại có một loại linh quả hiếm thấy như thết” Nghe Lục Huyền giới thiệu sơ lược, gần ba mươi tu sĩ Kết Đan đang có mặt đều sinh lòng tò mò. Linh quả cao giai vốn đã là mặt hàng hiếm thấy bên trong Tu Hành giới, một thứ có công hiệu cường đại như Kim Cang Bồ Đề lại càng khó tìm tựa như lông phượng sừng lần.
“Ta trả ba vạn linh thạchI” Lương Vĩnh trực tiếp gọi giá. “Ba vạn rưỡi!”
“Ba vạn tám!”
Rất nhanh, giá của Kim Cang Bồ Đề đã tăng lên tới gần năm vạn.
Lục Huyền nhìn đông đảo Kết Đan Chân Nhân đang nhiệt tình tranh giành bên dưới, trên mặt nở một nụ cười. Dù trái Kim Cang Bồ Đề này có thể tăng cường nhục thân nhưng hiệu quả với hắn lại chỉ có hạn. Bản thân hắn đã luyện hóa Lưu Ly Xích Phượng Cốt thất phẩm, Ngũ Tạng Tàng Nguyên Miếu lục phẩm, còn từng nuốt vào Thái Tuế Nhục lục phẩm, thậm chí Ngọc Lân Quả lúc trước bồi dưỡng ra, cũng có hiệu quả tương tự đã từng được hắn coi như đồ ăn vặt sử dụng hàng ngày, có thể nhục thân của hắn hiện giờ đã không hề thua kém đại đa số pháp khí lục phẩm.
Tuy Kim Cang Bồ Đề ngũ phẩm này khá là quý hiếm nhưng trong mắt hắn, nó cũng chỉ là mặt hàng bình thường mà thôi. “Sáu vạn linh thạch hạ phẩm.” Vẻ mặt Trương Cửu Tông vô cùng thản nhiên, lạnh nhạt lên tiếng.
“Sáu vạn hai nghìn.” Tề Vô Hành mỉm cười hô.
Đến cuối cùng, chỉ có hai người bọn họ và một tu sĩ Kết Đan trung kỳ khác ra giá. “Sáu vạn năm nghìn!” Giọng điệu hô giá của Trương Cửu Tông có vẻ cực kỳ kiên định, bên trong toát ra quyết tâm kiểu gì cũng phải giành được món bảo vật này.
Lục Huyền nhìn quanh bốn phía, sau đó đếm ngược ba lần, thấy không có người nào ra giá nữa mới giơ một cái búa nhỏ lên, nhẹ nhàng đập xuống: “Sáu vạn năm nghìn linh thạch hạ phẩm, thành giaol”
“Vật phẩm đấu giá thứ hai là một tấm phù lục ngũ phẩm.” Linh khí trong tay hắn lóe lên, một tấm phù lục màu trắng bạc vừa lặng yên xuất hiện. Mặt ngoài của phù lục có vô số những tia sét nhỏ nhìn như sợi tóc đang chậm rãi chuyển động không khác gì một đàn cá nhỏ đang tung tăng bơi lội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận