Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 159: Nội Tình Tông Môn!

Chương 159: Nội Tình Tông Môn!
Tốc độ của phi chu cực nhanh, nó lập tức bay vút lên trời, hóa thành một luồng tàn ảnh xẹt ngang qua từng dãy núi non phía dưới, khiến chúng không ngừng lùi lại phía sau.
Dọc theo đường đi, tu sĩ thanh niên của Thiên Kiếm Tông có khí chất tướng mạo đứng đắn, cực kỳ nhiệt tình. Vừa khống chế phi chu vừa không ngừng tìm chủ đề tích cực tán gẫu với mọi người trên thuyền. Gã cũng không tỏ ra một chút khinh thường nào đối với Lục Huyền dù so với những người khác, bộ y phục trên người hắn rất bình thường.
Trong lòng gã hiểu, chỉ có hai loại người có thể nhận được Thanh Vân lệnh, một là có xuất thân bất phàm, hai là có thiên tư đặc biệt, mới được ưu ái sâu sắc như vậy. Và mặc dù gã bái nhập Thiên Kiếm Tông trước, nhưng rất có thể, bản thân sẽ bị mọi người ở đây sẽ nhanh chóng vượt qua thôi.
Một lát sau, phi chu bay đến phía trước một tòa trận pháp cực kỳ khổng lồ như muốn che phủ cửu thiên, lấp kín mặt trời.
Trận pháp trải dài qua không biết bao nhiêu dặm, phía trên là những vì sao lấp lánh, thỉnh thoảng lại có sao băng rơi xuống mặt ngoài của trận pháp, kích thích từng luồng kiếm ý như cá bơi lội nổi lên.
Lục Huyền ngưng thần nhìn xuống, đột nhiên bên trong xuất hiện hàng loạt kiếm ý, không ngừng lóe lên như những ngôi sao vô biên vô hạn.
"Đây là Chu Thiên Tinh Đấu Kiếm Trận, đại trận thủ hộ Thiên Kiếm Tông, cũng là sát trận nổi hung danh bên ngoài Tu Hành giới, nổi tiếng vì độ sát phạt của mình. Ngay cả đại năng Nguyên Anh nếu rơi vào kiếm trận, cũng có thể chết ở trong đó." Vị tu sĩ ngoại môn khí chất đứng đắn đường hoàng của Thiên Kiếm Tông kia, lập tức lộ vẻ mặt tự hào giới thiệu cho mọi người.
Sau khi phi chu hạ cánh, gã lại dẫn đám người Lục Huyền đi đến phía trước một con rùa đá khổng lồ.
Thân hình con rùa đá này rất lớn, mai rùa lốm đốm, không biết nó đã nằm im không nhúc nhích ở bên ngoài kiếm trận này được bao nhiêu năm rồi.
Tu sĩ Thiên Kiếm Tông kia khẽ búng tay, một viên đan dược màu tím đậm lập tức bay vào trong miệng rùa đá, khiến cho nó gian nan từ từ ngẩng đầu lên, đồng thời một luồng linh lực tối nghĩa khó hiểu cũng lóe sáng.
Đối diện với con rùa đá này, Lục Huyền lập tức có cảm giác mình đã bị nó nhìn xuyên thấu toàn thân, không sót lại chút gì.
"Đây là linh thú hộ sơn Trấn Sơn Quy, đến hiện giờ, đã không có cách để nghiên cứu, tìm ra tuổi tác chân thật của nó. Nó có thể hiểu tiếng ngươi và phân biệt tà ma, về sau nếu các vị đi ra bên ngoài sơn môn, có thể cho nó ăn một viên thú hoàn đặc chế, để nó tạo điều kiện cho vào."
Cho linh thú hộ tông ăn? Chỉ nghĩ thôi Lục Huyền đã thấy có chút kích thích rồi.
Thấy lão rùa đá trước mặt khẽ gật đầu, tu sĩ Thiên Kiếm Tông kia mới đi đến phía trước vòng bảo hộ linh khí, cầm một tấm minh bài màu đen trên tay, linh khí lóe sáng, một cánh cửa nhỏ cho phép hai người đi qua lập tức xuất hiện trên tấm vách ngăn linh khí đằng trước.
Lục Huyền đi theo sau gã, tiến vào bên trong kiếm trận.
Vừa mới bước vào, hắn cảm nhận được một luồng linh khí tinh thuần nồng đậm lập tức ùa vào trước mắt, chỉ trong nháy mắt, linh khí ở nơi này đã kích thích khiến cho chút linh lực trong cơ thể hắn trở nên sinh động hơn không ít, mạnh gấp không biết bao nhiêu lần so với tiểu viện ở phường thị trước kia.
Thậm chí hắn còn nảy sinh ảo giác chỉ cần ở bên trong hoàn cảnh linh khí như thế này, tốc độ tu luyện của mình cũng sẽ nhanh hơn.
"Không hổ là tông môn, dưới hoàn cảnh linh khí tinh khiết dồi dào như này, hẳn là linh thực sẽ sinh trưởng nhanh chóng hơn và khả năng đạt được phẩm chất cao cũng lớn hơn!" Lục Huyền nghĩ thầm.
Trong tông môn có núi non sông hồ, linh khí dày đặc, trời quang mây tạnh, cảnh sắc tráng lệ, đủ các loại linh cầm linh thú kỳ dị tự do bay lượn như con thoi, tất cả mọi thứ trong này đều tận tình thể hiện hết khí khái của tông môn.
Phi chu hình thoi nhanh chóng phi hành xuyên qua núi non sông hồ.
Khi bay ngang qua mỗi một khu vực bên dưới, vị tu sĩ Thiên Kiếm Tông kia đều nhiệt tình giới thiệu cho đám người Lục Huyền.
"Mỗi phương diện của Thiên Kiếm Tông đều không thua kém những tông môn khác, trên phương diện kiếm đạo lại càng thêm xuất sắc, nổi bật tựa như hạc giữa bầy gà, mạnh hơn những tông môn khác không chỉ một cấp bậc. Chỗ kia là Tẩy Kiếm trì, bên trong uẫn dưỡng vô số kiếm khí, sau khi để phi kiếm pháp khí vào trong đó, có thể cô đọng kiếm ý, loại bỏ tạp chất bên trong phi kiếm khiến cho nó càng thêm thuần túy. Khi rèn Kiếm Khí, nếu cho thêm một ít nước từ Tẩy Kiếm trì vào còn có thể gia tăng một chút xác suất thành công." Tu sĩ Thiên Kiếm Tông có khí chất và tướng mạo đứng đắn kia chỉ vào một cái ao nước bên dưới rồi nói.
Lục Huyền nhìn sang, chỉ thấy kiếm quang trong ao ấp lánh, gợn sóng lăn tăn, dập dờn bồng bềnh, ở trên cao cũng có thể cảm nhận được kiếm ý sắc bén.
"Chỗ này là Lạc Kiếm phong, bên trong có rất nhiều phi kiếm do các vị tiền bối đã mất của Thiên Kiếm Tông để lại. Nơi này có đủ các loại Kiếm Khí phẩm cấp cao, vô cùng linh tính. Nếu các vị sư đệ sư muội phúc duyên thâm hậu, tinh thông kiếm đạo, có thể tới Lạc Kiếm phong tìm kiếm cơ duyên, may mắn sẽ có được một thanh Kiếm Khí quý hiếm." Đi thêm một đoạn, tu sĩ Thiên Kiếm Tông kia lại chỉ vào một ngọn núi cao.
Ngọn núi khổng lồ cao hàng mấy trăm trượng, thỉnh thoảng bên trong lại truyền ra âm thanh kiếm ngân như Long ngâm Hổ gầm.
"Nơi này là Đấu Kiếm lư, được xây dựng bằng đá xanh thượng đẳng, ngay cả tu sĩ Kết Đan cũng không thể tùy tiện gây ra thiệt hại lớn ở đây. Đây chính là khu vực tốt đẹp, thường dành cho nhóm đồng môn tới luận bàn kiếm nghệ, thuật pháp."
Đấu Kiếm lư ẩn mình trong mây mù, chỉ lộ ra phần đỉnh chóp nhìn như một cái vảy hoặc nửa cái móng vuốt, trông cực kỳ thần bí.
"Mạn phép thỉnh giáo sư huynh một chút, chẳng biết trong tông môn có loại bảo địa đặc thù nào đó chuyên dùng để gieo trồng linh thực, nuôi nấng linh thú hay không?" Lục Huyền hiếu kỳ hỏi.
"Đương nhiên là có, trong tông môn có mấy vị trưởng lão tinh thông luyện đan, cũng đồng thời có kinh nghiệm phong phú và tâm đắc độc đáo trên phương diện bồi dưỡng linh thực linh thú. Trong tông chúng ta cũng không thiếu núi non, sông hồ dùng để đào tạo thực linh thú." Tu sĩ đoan chính kia cười đáp.
"Ví dụ như hồ nước khổng lồ kéo dài suốt mấy chục dặm phía trước, có tên là Thiên Long hồ, tên cũng như ý nghĩa, bên trong có nuôi dưỡng rất nhiều Giao Long, mãng xà, trăn lớn. Đa phần là nhị phẩm, cũng có mấy chục đến hơn trăm con từ tam phẩm trở lên."
Vừa nghe được lời này, Lục Huyền đã không nhịn được có chút líu lưỡi thở than.
Phải biết rằng, yêu thú tam phẩm đã tương đương với tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ, trung kỳ rồi, mà đây tuyệt đối không phải tu vi phổ biến, bởi nói đâu xa, ở bên trong Lâm Dương phường thị cũng chỉ có vẻn vẹn vài vị tu sĩ Trúc Cơ mà thôi. Nói cách khác, cái hồ lớn này hoàn toàn có thể nghiền ép toàn bộ Lâm Dương phường thị.
Mà nó chỉ là một trong số những địa điểm nuôi dưỡng linh thú của Thiên Kiếm Tông.
Sau khi so sánh như vậy, hắn đã có chút hiểu biết sơ qua về cái gọi là nội tình tông môn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận