Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1081: Linh Chủng Thần Dị Và Nữ Thi!

Chương 1081: Linh Chủng Thần Dị Và Nữ Thi!Chương 1081: Linh Chủng Thần Dị Và Nữ Thi!
1504 chữ
Chương 1081: Linh Chủng Thần Dị Và Nữ Thil
Làm xong máy việc này, hắn lại tram ngâm suy nghĩ một lát, cuối cùng, ngay cả cây cột đá thần bí phủ đầy lôi văn kỳ dị kia cũng không buông tha.
May mà không gian bên trong Thao Trùng Nang rất lớn, hiện giờ nó còn được hắn luyện chế thành pháp bảo rồi, đã có thêm rất nhiều diệu dụng về không gian, lúc này mới có thể dễ dàng thu mấy món cự vật nọ vào trong túi.
"Không ngờ ngươi còn có dị bảo không gian, lại là loại dị bảo không gian cao cấp có thể dễ dàng cất chứa chúng nó như vậy." Thanh Giác Lôi Hủy nhìn Lôi Trì trống rỗng, có chút ngạc nhiên nói.
"Đi ra bên ngoài, nhát định phải phòng ngừa tình huống có quá nhiều bảo vật mà bản thân không cầm đi được." Lục Huyền cười ngượng ngùng một tiếng, sau đó thuận miệng nói.
"Đúng là Lôi Đảo ở tận cùng bên trong khu dược viên này đang an giấu không ít thứ, để phòng ngừa tình huống bát thường, chờ lát nữa hãy để ta một mình tiến vào trong đó, còn ngươi ở lại chỗ này, ý ngươi như thế nào?" Lôi Hủy trầm giọng nói.
Chỗ sâu nhất bên trong dược viên có đến hai hòn Lôi Đảo cực kỳ thần bí, nó sợ rằng nếu để Lục Huyền đi theo, một khi mình không thể bảo hộ được hắn sẽ trực tiếp đầy hắn rơi vào hiểm cảnh. "Được, vãn bối sẽ ở lại chỗ này, chờ tin lành của tiền bối." Lục Huyền vội vàng gật đầu đồng ý, mặc dù trong lòng hắn vô cùng hiếu kỳ, nhưng ở lại chỗ này, sẽ tránh được rất nhiều phiền toái, còn không cần phải lo lắng tình huống nguy hiểm sẽ xuất hiện. Thêm nữa, nếu bên trong dược viên có khả năng tồn tại linh chủng cao giai thì cứ để Thanh Giác Lôi Hủy thay hắn thu thập là được.
Nhiều năm qua, hai người đã xây dựng được một mối giao tình vô cùng sâu đậm, thậm chí sau khi hắn đưa tặng viên Quy Hạc Nguyên Đan thất phẩm, mối giao tình này đã trực tiếp đạt tới điểm cao nhất rồi, hai bên cực kỳ tín nhiệm lẫn nhau, hoàn toàn không lo lắng đối phương sẽ nuốt riêng linh chủng.
"Đúng rồi, tiền bối, vãn bối có một gốc yêu đẳng dị biến, có năng lực cảm nhận rất mạnh đối với linh chủng, không biết tiền bối có thể cho nó đi theo mình, cùng xâm nhập vào Lôi Đảo, từ đó mau chóng tìm được linh chủng có khả năng tồn tại bên trong đó hay không?" Dứt lời, hắn lập tức lay Yêu Quỷ Đằng ra, đưa đến trước mặt Thanh Giác Lôi Hủy.
"Có thể." Thanh Giác Lôi Hủy kéo sợi dây leo màu xám trắng kia tới rồi tiện tay đeo nó lên người.
Yêu Quỷ Đằng trước kia vốn luôn phóng đãng không bị trói buộc bên trong Mê Tiên Đào Lâm, vậy mà giờ phút này lại trở nên cực kỳ thành thật, hàng loạt dây leo tự nhiên rủ xuống như xúc tu, một mực nằm im không nhúc nhích.
Lôi Hủy gật đầu với Lục Huyền rồi hóa thành một tia sáng màu xanh, trong nháy mắt đã biến mắt không còn trông thấy gì nữa.
Rất nhanh, trên hòn Tiểu Lôi Đảo xa xôi kia đã truyền đến những tiếng vang am ầm.
"Có một tay đắm mạnh nhất như vậy, đúng là quá sung sướng rồi. Thăm dò bí cảnh không khác gì đi du sơn ngoạn thủy."
Lục Huyền đi dạo dọc theo Lôi Trì, nhàn nhã trao đổi với Lôi Quỷ Công bên cạnh, mãi cho tới khi trong lòng thật sự nhàm chán, hắn lại hạ xuống đáy Lôi Trì, vơ vét sạch sẽ đống cát đá màu trắng bạc còn thừa lại.
Gần nửa canh giờ sau, một đạo lôi quang màu xanh nhạt lại bắn nhanh đến từ phíaxa xa. Linh thức của Lục Huyền cảm nhận được khí tức quen thuộc truyền đến từ bên trong lôi quang, trong lòng có chút nhẹ nhõm. Chỉ nghe “Phịch” một tiếng, thân hình như ngọn núi nhỏ của Thanh Giác Lôi Hủy đã hạ xuống mặt đắt, làm dáy lên ngàn vạn tia lôi mang như trường xà.
"Xin chào tiền bối! Tiền bối bình an vô sự là được rồi." Lục Huyền tiến lên thi lễ.
"Có mấy trận tranh đấu, nhưng đều không bị thương tổn.” Thanh Giác Lôi Hủy chậm rãi nói.
"Trong hai tòa Lôi Đảo kia có cái gì vậy? Van bối có vài phần tò mò." Lục Huyền lên tiếng hỏi.
"Tiểu Lôi Đảo thứ hai đếm ngược có một tòa trận pháp thất phẩm, bên trong phong ấn một luồng tinh phách yêu thú có thực lực chuẩn thất phẩm, hẳn là khi còn sống, nó chính là một con đại yêu thất phẩm. Tinh phách của con yêu thú kia đã sớm hòa làm một thể với trận pháp, hành tung quỷ dị, rất khó ngăn cản, cực kỳ khó chơi. Ta phải vận dụng một môn bí thuật mới có thể đánh lui được nó, nhưng sau khi tìm tòi cả tòa Lôi Đảo, cũng không tìm được linh chủng cấp cao gì."
Nghe được lời này của Thanh Giác Lôi Hủy, trong lòng Lục Huyền hơi có chút thất vọng, nhưng câu nói kế tiếp của nó lại làm trong lòng của hắn tràn ngập chờ mong.
"Ở hòn Lôi Đảo thứ hai lại có phát hiện. Chỗ sâu bên trong Lôi Đảo có một tòa trận pháp vô cùng cổ quái, tài liệu bày trận là rất nhiều linh thực cao giai đã mắt đi sinh cơ, khu vực trung tâm của vô số những gốc linh thực ấy có một bộ nữ thi, khí tức cực kỳ đáng sợ. Ta không đi đánh thức nàng, chỉ đi xung quanh, tìm được một hạt linh chủng cao giai dưới sự chỉ dẫn của con linh sủng ngươi gửi cho ta." Thanh Giác Lôi Hủy nói xong, trong miệng lập tức phun ra một hạt linh chủng thần dị.
Nhìn bên ngoài, sẽ có cảm giác hạt linh chủng này vốn được tầng màu trong suốt, khu vực hạch tâm lại có một gốc linh thực vô cùng hoạt bát, giống như một chiếc áo lông không ngừng xoay tròn, linh động nhẹ nhàng, mang đến một loại cảm giác phiêu nhiên dục tiên. "Đây là..." Lục Huyền nhận lấy hạt linh chủng nọ, trong lòng nghi hoặc vô cùng.
"Ta cũng không biết linh chủng này có lai lịch gì, nhưng nó vẫn một mực bay trên đỉnh đầu nữ thi, còn tản ra một luồng khí tức thanh linh cực kỳ nồng đậm, nên dứt khoát chộp nó mang đi luôn." Thanh Giác Lôi Hủy đắc ý nói.
"Nói cách khác, tiền bối ngài trực tiếp cướp thứ này đi?" Trong lòng Lục Huyền chợt sinh ra một loại cảm giác không ổn.
Ngay sau đó, hắn chợt nghe thấy một tiếng rít thê lương đến cực điểm truyền đến từ tòa Lôi Đảo ở tận cùng bên trong dược viên, cùng thời điểm áy, có vô số oán khí phóng thẳng lên trời, như từng tầng mây đen cuồn cuộn lao đến.
"Trốn." Thân thể Thanh Giác Lôi Hủy tuôn ra một mảnh lôi quang màu xanh đậm, nó không chút do dự đã cuốn lấy Lục Huyền cùng với Lôi Quỷ công và Yêu Quỷ Đẳng vào trong đó. Chỉ chớp mắt sau, cả nhóm đã chạy tới khu vực bên ngoài thác nước lôi khí.
"Tiền bối, hình như có chút phiền phức rồi." Lục Huyền nói thầm một câu.
"Không cần phải sợ, rõ ràng là nữ thi kia đang bị trận pháp hạn chế rồi, nhiều nhất cũng chỉ có thể hoạt động một chút ở khu vực phụ cận thi hài mà thôi, tuyệt đối không thể rời khỏi khu dược viên này." Thanh Giác Lôi Hủy lên tiếng trấn an.
Lục Huyền chỉ có thể lựa chọn tin tưởng nó, cũng không còn cách nào khác, ai bảo động tĩnh này đều phát sinh do nó lấy được hạt linh chủng thần dị kia chứ? Hắn quay đầu nhìn về phía Lôi Quỷ Công còn đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
"Hiện giờ dược viên đã không thể ở lại được nữa rồi, không bằng ngươi hãy đi theo ta, trở về thay ta trông nom động phủ nhé? Trong động phủ của ta có không ít linh thực thuộc tính lôi cao giai, hoàn cảnh nơi ấy rất thích hợp cho ngươi sinh tồn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận