Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1049: Ai Bảo Ngươi Cấn Thận Như...

Chương 1049: Ai Bảo Ngươi Cấn Thận Như...Chương 1049: Ai Bảo Ngươi Cấn Thận Như...
"Nhàn tản có chỗ tốt của nhàn tản, nếu đạo hữu có rảnh nhớ thường. xuyên đi tới động phủ của Lục mô ngổi chơi một chút nha." Lục Huyền phát ra lời mời với Mộc đạo nhân.
Hắn cùng với lão giả cao lớn này có mồi giao tình không cạn, tính tình lại khá hợp nhau, sau khi lão giả tấn chức Kết Đan đương nhiên là càng phải kết giao một phen rồi.
"Được!" Mộc đạo nhân vui vẻ đồng ý.
Thời điểm lão tiến vào nơi này gặp mặt Lục Huyền, đã lập tức phát hiện ra đổi phương thật lòng vui sướng vì mình vừa thành công đột phá, chỉ một chút tình tiết nho nhỏ như vậy thôi cũng khiển hảo cảm trong lòng lão càng thêm sâu đậm, nên cũng cô ý thân cận với đôi phương. Đương nhiên Lục Huyền sẽ không sinh ra suy nghĩ hâm mộ hay ghen ghét gì, vì có quầng sáng ở đây, cũng tương đương với hắn đang trực tiêp năm giữ một loại phương thức xử lý mọi chuyện siêu nhiên ngoại vật, bởi vậy đám bạn tốt bên cạnh đột phá cũng được, thu hoạch cơ duyên cũng tôt, hắn sẽ chỉ cảm thây vui sướng vì đôi phương thôi. Dù sao tốc độ đột phá của bọn họ có nhanh hơn nữa, cũng không thể băng hăn, mà cơ duyên lại càng không cần phải nói đến... Thêm nữa, kết bạn với càng nhiều tu sĩ, hắn ôm được càng lãm cái đùi, cũng khiên cho cơ hội nhận được linh chủng cao cấp của hắn càng cao, càng không dễ phát sinh xung đột với người khác.
Sau đó, Mộc đạo nhân làm chủ, hai người đi tìm một quán rượu trong Trích Tỉnh lâu uống một phen, bữa nhậu tàn Lục Huyển mới quay về động phủ. Trong lôi quang đầy trời, Lục Huyền bắt đầu dựa theo thói quen vận dụng linh thức xác nhận hoàn cảnh chung quanh động phủ, sau khi thây không có bất cứ tình huồng dị thường nào, hắn mới mở ra Vạn Chướng Huyền Tỉnh Trận, tiến vào bên trong.
Lôi quang, thanh quang đều hiện, Lôi Long Hồng và âu thú Thanh _ Nhạc Lân vồn có tôc độ nhanh nhãt đã lập tức lao thăng đền trước mặt hắn rồi.
Phía sau hai đứa là chim mập đang vô cánh, chậm rãi bay tới, Đạp Vân Linh Miêu cũng lặng lẽ đứng sừng sững trên một gốc linh mộc cao lớn ở cách đó không xa, hai túm lông màu xám trăng trên tai cong lại, vẽ ra hình trái tim xinh đẹp.
Mấy con Thụ Nương không ngừng kêu líu ra líu ríu cũng bay tới, vây quanh Lục Huyền.
Một nhánh xúc tu màu xám trắng cực lớn nhẹ nhàng vươn ra từ trong rừng Mê Tiên Đào, chỉ về phía Lục Huyền một cái, sau đó lại dứt khoát ngã vào trong mảnh chướng khí màu phấn hồng.
Lục Huyền xoa dịu đám linh thú một phen, sau đó mới đi vào trong linh điền.
Bởi lúc trước, hắn đã di dời toàn bộ đám linh thực tà dị đến động phủ ở Phong Uyên Tinh Động rồi, khiến cho khu vực linh điển ở nơi này vốn đang chật chội lại lập tức trở nên rộng rãi hơn rất nhiều, mảnh linh điền âm phủ trước đó cũng từ từ khôi phục lại bình thường.
Lục Huyền tiến vào khu vực linh điền được phủ kín bằng Nguyên Tức Nhưỡng, cẩn thận gieo cây non Thương Long Mộc xuống, sau đó lấy viên Đà Long Châu kia ra, thúc giục bảo vật, không chế Long khí bên trong khuếch tán ra ngoài, hình thành nên một khu vực thích hợp cho Thương Long Mộc sinh trưởng. "Long khí chứa đựng bên trong Long Châu cũng coi như miên - cưỡng đầy đủ, hắn là chuyện mọc rê nảy mầm không thành vấn để, nhưng về sau nếu muốn nó sinh trưởng mạnh mẽ thì nhât định phải tìm được một vài món tài nguyên tốt hơn." Lục Huyền âm thẩm suy nghĩ trong lòng.
"Đợi đến khi thực lực của ta mạnh hơn một chút, lại tìm cơ hội đi Hắc Thủy Tỉnh Động nhìn xem, có Đà Long Châu chỉ dân, có lẽ ta sẽ tìm được tòa động phủ của Đà Long đang ẩn giấu dưới vùng thủy vực nọ."
Sau đó, hắn lại lần lượt trồng xuống linh chủng Khốn Linh Lung cùng với Hóa Long Thảo lục phẩm. Chờ thi triển Linh Vũ Thuật tỉ mỉ tưới đẫm cho hai hạt linh chủng này, Lục Huyền lại lấy ra một cái bình ngọc đựng đầy tỉnh huyết Giao Long, rót gần một nửa bình lên hạt linh chủng Hóa Long Thảo.
Trong cảm nhận của tâm thần, dường như dòng tỉnh huyết vừa rơi xuống kia đã bị thứ gì đó hấp dân, nó bắt đầu chậm rãi thẩm thấu vào bên trong hạt linh chủng hổ phách kia, thậm chí còn có cảm giác luồng hư ảnh hình rồng bên trong linh chủng đã trở nên sinh động hơn một chút.
Sau đó, Lục Huyền lại lấy ra một con yêu trùng nhất phẩm, đặt nó lên vùng trời phía trên hạt linh chủng Khôn Linh Lung.
Chỉ thấy vô số những sợi cỏ nhỏ vốn đang quân quanh cùng một chô lại đột ngột bung xòe ra, từng sợi tơ trong suôt cũng lặng lẽ vươn tới, trói buộc con yêu trùng nhẫt phẩm kia lại. Băt được mục tiêu, sợi tơ không ngừng kéo về, nhìn qua sẽ có cảm giác chúng cực kỳ yếu ớt, nhưng không cần biết con yêu trùng nọ mạnh mẽ đâm tới, cũng không thể nào tránh thoát được. Dường như có một loại câm chế tự nhiên vừa bung ra, đang giam cầm yêu trùng.
Theo cảm nhận của Lục Huyền, dưới tác dụng của những sợi tơ nọ, thân thể yêu trùng chậm rãi hóa thành một bãi thịt nát, lại bị kéo vào bên trong linh chủng Khốn Linh Lung có hình thái quả cầu cỏ kia.
"Có chút hung tàn nha." Lục Huyền nhìn linh chủng thảo cầu đang hấp thu chất dinh dưỡng của yêu trùng, khẽ cảm khái một tiếng.
"Còn phải bố trí một đạo cấm chế khác cho nó nữa, bây giờ vẫn ổn, năng lực căn nuồt yêu trùng yêu thú của nó còn thấp, nhưng sau khi thứ này sinh trưởng đền giai đoạn nhất định, chỉ sợ không cẩn thận một chút, nó sẽ nuốt Bách Độc Phệ Tâm Trùng và Dược Trĩ của ta mãt!" Hắn âm thầm nhắc nhở bản thân. Lục Huyền trở lại động phủ, đảo mắt một cái đã hai năm rưỡi trôi qua.
Trong khoảng thời gian này, về cơ bản hắn đều ở trong động phủ của mình, thỉnh thoảng mới đi đến Phong Uyên Tinh Động bổi dưỡng những loại linh thực tà dị kia, hoặc đi Trích Tỉnh lâu mua một ít nhu yếu phẩm cần thiết cho tu hành, đồng thời cũng bổ sung hàng hóa cho cửa hàng.
Hôm đó, ngay khi hắn đang bồi dưỡng linh thực, đột nhiên bên ngoài động phủ lại truyền đến một giọng nói già nua quen thuộc: "Lục đạo hữu, mau mở trận pháp ra! Ta mang đổ ăn ngon tới cho ngươi đây!"
Lục Huyền nghe vậy, trên mặt không khỏi hiện lên một nụ cười. Linh thức đảo qua, Mộc đạo nhân mang theo một miềng thịt yêu thú ẩn chứa linh khí nồng đậm đang đứng chờ ở bên ngoài đại trận, trên mặt có vẻ nôn nóng vô cùng.
Có lẽ do tuổi xế chiều mới đột phá đến Kết Đan, đại đạo vô vọng, bởi vậy trong lòng Mộc đạo nhân khá là vừa lòng mãn ý, tâm tư không còn đặt trên việc tu hành nữa, vì thê mà lão thường xuyên tới động phủ của Lục Huyền ngổi chơi một chút.
Đến đây nhiều lần, lão đã sớm biết Lục Huyền đang ở trong động phủ, nên không thèm lên tiếng hỏi nữa, trực tiếp mở miệng kêu gọi bảo hắn mau mở trận pháp ra. "Mộc đạo hữu, ngươi nôn nóng như thể, còn ra thể thống gì nữa. " Lục Huyền cao giọng nói, rồi nhanh chóng mời Mộc đạo nhân vào trong động phủ.
"Ai bảo ngươi cẩn thận như vậy? Lần nào ta tới đây cũng phải chờ ngươi mở trận pháp ra. Này, miếng thịt yêu thú này giao cho ngươi xử lý đó." Lão giả mắt đỏ lập tức ném miếng thịt yêu thú đang cầm trong tay cho Lục Huyền rồi không chút khách khí tìm một chồ trong sân, thản nhiên ngồi xuống.
"Lần này ta tới đây, ngoại trừ kiếm một bữa no nê, còn có một chuyện tốt khác nữa, Lục đạo hữu đoán xem?" Lão ra vẻ thần bí nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận