Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1106: Cầu Viện Trợ!

Chương 1106: Cầu Viện Trợ!Chương 1106: Cầu Viện Trợ!
“Ta đã bồi dưỡng gốc Thương Long Mộc kia khá nhiều năm rồi, sau khi có được thi hài của Đà Long, gốc linh thực thất phẩm ấy cũng đã mọc rễ nảy mầm. Thời điểm Thiên Thương Chân Quân giao Thương Long Mộc cho ta, ngài ấy đã ước định cứ cách một đoạn thời gian sẽ đi tới xem xét trạng thái sinh trưởng của gốc linh thực nọ. Hiện giờ đúng là thời điểm để mời ngài ấy tới kiểm tra rồi”
“Chân Quân, Thương Long Mộc trong linh điền đã nảy mâm” Trong lòng Lục Huyền thầm nghĩ, sau đó hắn lập tức lấy ra tấm phù lục đặc biệt có màu đen nhánh - thứ mà lúc trước Thiên Thương Chân Quân từng để lại cho mình. Trong tin tức đưa vào phù lục, hắn nói với đối phương rằng, sau một phen tìm hiểu mình đã tìm được phương pháp thích hợp nhất để bồi dưỡng Thương Long Mộc và trước mắt gốc linh thực này đang sinh trưởng rất tốt. Đồng thời hắn cũng thoáng tỏ vẻ có tu sĩ mang theo ý đồ xấu, đang âm thâm rình mò xung quanh động phủ của hắn, mời Thiên Thương Chân Quân đi tới chấn nhiếp một phen.
Sau khi cầu viện Thiên Thương Chân Quân, Lục Huyền lập tức khống chế Vạn Chướng Huyền Tinh Trận, che giấu mấy loại linh thực thất phẩm bên trong khu linh điền trung tâm của mình.
Tuy thần thức của Nguyên Anh Chân Quân có thể phá giải loại cấm chế này bằng bạo lực, nhưng Lục Huyền tin rằng đối phương sẽ không vô lễ như vậy.
Hôm sau, khi đang thi triển Linh Vũ Thuật với lượng lớn linh thực của mình, đột nhiên linh khí bên ngoài động phủ phát sinh dao động kịch liệt, lôi mang đây trời chạy ngang chạy dọc khắp nơi.
“Lục Huyền tiểu hữu, lão hủ Thiên Thương tới bái phỏng đây.” Một giọng nói già nua truyền đến từ vòm trời đằng xa, sóng âm cuồn cuộn, vang vọng khắp mấy trăm dặm xung quanh động phủ. Sau đó, một dải cầu vồng màu xanh mỹ lệ từ nơi xa xôi kéo dài tới động phủ của Lục Huyền tựa như muốn xuyên thẳng qua Lôi Hỏa Tinh Động.
Trong chớp mắt, dải cầu vồng màu xanh kia đã thu liễm lại, đồng thời một lão giả gầy gò khống chế một thanh kiếm gỗ cũng đi tới khoảng không phía trên động phủ của Lục Huyền. “Lục Huyền bái kiến Thiên Thương Chân Quân!!” Lục Huyền đã chuẩn bị sẵn sàng, vội vàng ra ngoài nghênh đón rồi lớn tiếng thi lễ thăm hỏi với Thiên Thương Chân Quân. “Lục tiểu hữu không cần phải khách khí như thế” Thiên Thương Chân Quân từ tốn nói, sau đó linh thức tùy ý đảo qua phạm vi trăm dặm xung quanh động phủ.
“Hừ! Lén la lén lút” Ông ta hừ lạnh một tiếng.
Ngay sau đó, một luồng linh áp kinh khủng đã tỏa ra bốn phía, trực tiếp trấn áp mấy tên tu sĩ không rõ lai lịch đang ẩn núp xung quanh động phủ này.
“Xin tiền bối đừng trách tội, văn bối chỉ đi ngang qua nơi này, không có bất cứ ý đồ gì khác!” Đám người kia đều hoảng hốt, nhao nhao lên tiếng cầu xin tha thứ. Đồng thời ai nấy đều dốc hết sức lực lấy ra tín vật chứng minh thân phận của mình.
“Lần này tha cho các ngươi, nếu lần sau ta lại phát hiện các ngươi ở xung quanh nơi này thì đừng trách lão phu ra tay vô tình” Thiên Thương Chân Quân lạnh lùng nói. “Đa tạ tiền bối! Sau này vẫn bối không dám vô lễ như thế nữa." Mấy tên tu sĩ Kết Đan như được đại xá, vội vàng tỏ vẻ cảm kích với Thiên Thương Chân Quân rồi thi nhau chạy trối chết. “Đây chính là điểm kinh khủng của Nguyên Anh Chân Quân” Bên ngoài động phủ, Lục Huyền nhìn cảnh tượng này mả không khỏi cảm khái một câu.
Trong tay có vô số bảo vật và công pháp thần thông thượng đẳng hộ thể, vốn dĩ hắn cho rằng thực lực của mình đã đủ mạnh rồi, nhưng đến khi được tận mắt chứng kiến Thiên Thương Chân Quân dễ dàng dọa lui đám tu sĩ Kết Đan hậu kỳ kia, hắn mới có nhận thức rõ hơn về bản thân mình. Nhưng đương nhiên, có quầng sáng tồn tại, Lục Huyền rất tự tin với con đường tu hành của mình sau này. Nên nhớ là dựa vào các loại bảo vật quý hiếm mổ ra từ quầng sáng, chỉ trong mấy chục năm ngắn ngủi, hắn đã từ một tiểu tán tu Luyện Khí chỉ có hai bàn tay trắng trưởng thành đến cấp độ linh thực đại sư có tu vi Kết Đan trung kỳ như hiện giỜ.
Tốc độ phát triển bậc này đã không hề thua kém đám đệ tử chân truyền có thiên tư xuất chúng nhất bên trong Ly Dương Đạo Tông, đó là chưa kể hiện tại, bên trong linh điền của hắn đang có không ít linh thực lục phẩm, thậm chí là thất phẩm. Một khi chúng thành thục, cũng không biết thực lực của hắn có thể tăng trưởng đến mức nào nữa.
“Lục tiểu hữu, đám đạo chích kia đã bị ta đuổi đi rồi. Nếu sau này có nguy hiểm øì tiểu hữu có thể trực tiếp liên lạc với ta” Thiên Thương Chân Quân chậm rãi hạ xuống, nói với Lục Huyền. Chuyện này có liên quan tới gốc Thương Long Mộc thất phẩm được ông ta cực kỳ coi trọng, là chủ nhân của linh thực, ông ta nhất định phải để ý nhiều hơn.
“Đa tạ Chân Quân!” Lục Huyền kính cần thi lễ.
“Lúc trước, cũng không biết vì sao tin tức trong động phủ của ta có linh thực thất phẩm lại bị lan truyền ra ngoài, khiến không ít tu sĩ nảy sinh lòng tham, còn muốn ra tay tranh đoạt. May mà có tiền bối ra tay chấn nhiếp bọn họ, khiến về sau bọn họ không dám làm càn nữa” Lục Huyền đáp qua loa.
Tuy lúc trước Thiên Thương Chân Quân dùng thủ đoạn kín đáo giao Thương Long Mộc cho hắn, nhưng không thể hoàn toản đảm bảo tin tức này sẽ không bị tiết lộ ra ngoài, bởi vậy lời hắn nói cũng có lý.
Hắn dẫn Thiên Thương Chân Quần tiến vào động phủ. Và đúng như hắn dự đoán, Thiên Thương Chân Quân không quá để ý đến nhóm linh thực đang bị ẩn giấu bên trong trận pháp.
Sau khi nói chuyện phiếm một lát, Lục Huyền lập tức dẫn đối phương đi tới khu vực linh điển đang gieo trông Thương Long Mộc và Hóa Long Thảo. Vừa tiến vào nơi này, đã có tiếng rồng ngâm thoang thoảng vang lên.
Ánh mắt Thiên Thương Chân Quân lập tức bị thu hút bởi bộ thi hài Đà Long khổng lồ đang được chôn trong linh điền. “Tiểu hữu lại có được một bộ thi hài của dị thú thất phẩm?” Ông ta tò mò hỏi. “Trong một lần vãn bối tiến vào Hắc Thủy Tinh Động, đã ngẫu nhiên tìm được một khu bí cảnh ẩn trong hải vực rồi may mắn có được thứ này” Lục Huyền đơn giản kể lại. “Khi vấn bối lấy được bộ thi hài Đà Long này, những bảo vật quý hiếm nhất bên trong bí cảnh đều đã biến mất, vẫn bối mới nghĩ cách mang nó về, cũng tiện cung cấp hoàn cảnh tốt nhất để bồi dưỡng Thương Long Mộc”
“Có Long khí dồi dào tấm bổ, tốc độ sinh trưởng của Thương Long Mộc sẽ nhanh hơn bình thường một chút, khả năng bồi dưỡng thành công cũng theo đó mà tăng lên rất nhiều” Hắn giải thích với Thiên Thương Chân Quân đang nghỉ chân quan sát Thương Long Mộc.
“Lục tiểu hữu nói không sai, Thương Long Mộc phát triển tốt lắm” Thiên Thương Chân Quân hài lòng gật đầu, trong mắt có mấy phần tán thưởng. “Nhưng nhìn tình cảnh này mới biết, lúc trước lão phu trực tiếp giao cây non Thương Long Mộc cho ngươi đúng là không suy xét chu toàn” Ông ta quay đầu nhìn Lục Huyền, chậm rãi nói: “Bình thường lão phu rất ít khi bôi dưỡng linh thực, cũng không biết khi bồi dưỡng linh thực cấp cao khó khăn đến mức nào, ngược lại đã khiến tiểu hữu phí không ít sức lực rồi”
Thi hài Đà Long được chôn trong linh nhưỡng đã khiến Thiên Thương Chân Quân cảm khái một hồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận