Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1128: Nguyên Linh Tham - Ứng C...

Chương 1128: Nguyên Linh Tham - Ứng C...Chương 1128: Nguyên Linh Tham - Ứng C...
“Giới vực này vốn không có bóng dáng của Nguyên Linh Tham, thương hội mất không ít công sức mới tìm được nó ở một khu động thiên nơi ngoại vực. Nhưng tiếc là chỉ sưu tầm được hai gốc cây non Nguyên Linh Tham này thôi.” “Vậy là đủ rồi, có hai gốc linh tham ngũ phẩm là Lục mỗ đã hài lòng lắm rồi.” Lục Huyền vội vàng lên tiếng nói.
Hắn đã nắm giữ phương pháp ngưng chủng Nguyên Linh Tham, lại cộng thêm bản thân có thể hiểu rõ trạng thái của linh thực bất cứ lúc nào cần thiết, dù độ khó của quá trình ngưng kết ra linh chủng ngũ phẩm khá cao, nhưng về sau, hoàn toàn không cần phải lo số lượng Nguyên Linh Tham trong tay mình không đủ.
“Không biết cần bao nhiêu linh thạch mới có thể mua được hai cây non Nguyên Linh Tham này?” Hắn nghiêm mặt hỏi Trương Cửu Tông. “Lục đạo hữu khách khí quá rồi, với tư cách là khách khanh thương hội của ngươi, chỉ hai cây non linh tham mà thôi, nói gì đến linh thạch chứ?” Trương Cửu Tông nói với vẻ giận dỗi.
“Nguyên Linh Tham vốn là linh thực cao giai, còn lấy được từ động thiên ngoại vực, quá trình thu thập vốn không dễ dàng, về công về tư Lục mỗ đều phải trả thù lao cho thương hội.” Lục Huyền khẽ cười nói.
“Chỉ hai gốc cây non linh thực ngũ phẩm thôi mà, Trương mỗ vẫn có thể quyết định được. Nếu Lục đạo hữu vẫn cố ý muốn mua bằng linh thạch thì đừng trách Trương mỗ không vui.” Trương Cửu Tông nghiêm mặt đáp.
“Được rồi, vậy đa tạ ý tốt của Trương đạo hữu, Lục mỗ xin ghi nhớ việc này ở trong lòng.” Lục Huyền thấy vẻ mặt gã nghiêm túc như vậy cũng đành phải chấp nhận. “Vậy mới đúng chứ, lúc trước đạo hữu vất vả giải quyết nhiều vấn đề linh thực cho thương hội như vậy, cứ coi hai gốc cây non linh tham này như một phần khen thưởng là được rồi.”
“Lục mỗ nhất định sẽ dốc hết tâm sức, thay thương hội bồi dưỡng tốt số linh thực cao giai kia.” Lục Huyền trịnh trọng bày tỏ thái độ.
“Đúng rồi, Lục đạo hữu, lúc trước ngươi gửi tin cho ta, có nói mấy tháng sau sẽ tổ chức một buổi đấu giá trong Trích Tỉnh Lâu, có phải vậy không?” “Đúng là có chuyện này, nhưng đó chỉ là một buổi tụ hội tư nhân nho nhỏ thôi, phần lớn những món đồ xuất hiện đầu là một số loại linh thực do ta bồi dưỡng cùng với một phần bảo vật ngoài ý muốn có được, so với hội đấu giá do thương hội - một tổ chức hùng mạnh, trải rộng dấu chân khắp các chư thiên giới vực tổ chức - thì hoàn toàn không tính là gì cả.” “Đấn lúc đó, Trương đạo hữu nhớ tới cổ vũ tại hạ một phen nhé.”
“Đương nhiên rồi.” Trương Cửu Tông vui vẻ đáp.
Trương Cửu Tông cũng không ở lại lâu, sau khi nói chuyện phiếm một lát, đã đứng lên cáo từ rời đi. Tiễn đối phương đi rồi, Lục Huyền cầm hai gốc cây non Nguyên Linh Tham trên tay, nhanh chóng tìm được một khu vực còn trống trong linh điền. Tâm niệm vừa động, mảnh linh điền vốn được một tầng Nguyên Tức Nhưỡng phủ kín lập tức xuất hiện hai khe hở có kích cỡ vừa vặn với hạt gốc cây non kia. Hắn cẩn thận trồng cây non Nguyên Linh Tham vào khe hở, tâm thần ngưng tụ trên đó.
[Nguyên Linh Tham, linh thực ngũ phẩm, thời điểm bồi dưỡng cần dùng linh nhưỡng linh tuyên ẩn chứa nguyên khí tinh khiết tẩm bổ, sau khi thành thục bên trong linh tham sẽ ẩn chứa linh khí tỉnh thuần nồng đậm đến tận cùng, trực tiếp sử dụng có thể gia tăng linh lực trong cơ thể tu sĩ, cũng có thể luyện chế thành linh đan cao giai với công dụng tăng cao tu vi.]
“Linh thực cao giai có thể gia tăng linh lực.” Lục Huyền lộ vẻ mặt hài lòng.
Hắn đã đào tạo vô số linh thực, cũng từng gặp được không chỉ một loại linh thực có thể gia tăng linh lực, nhưng phẩm giai của chúng đầu không quá cao. Và đây là lần đầu tiên hắn gặp được linh thực ngũ phẩm có loại đặc tính này.
“Ta đã nắm giữ phương pháp ngưng chủng Nguyên Linh Tham, dù hiện giờ chỉ có hai gốc cây non trong tay, khẳng định là về sau vẫn có thể chậm rãi mở rộng sản lượng được. Quan trọng là phải tìm ra một mảnh bảo địa thích hợp để ngưng kết linh chủng ngũ phẩm.”
Linh địa bình thường không thể thỏa mãn được điều kiện ngưng kết ra linh chủng ngũ phẩm, cũng giống như hai hạt linh chủng ngũ phẩm hắn lấy được từ Thiên Kiếm Tông trước kia, chúng đều được ngưng kết trong mảnh bảo địa có tên là Kiếm Trì thuộc Thiên Kiếm Tông.
“Hi vọng sau khi chúng trưởng thành có thể mở ra phần thưởng tu vi hoặc là đan dược, bảo vật có liên quan đến tu vi.” Trong lòng Lục Huyền nghĩ thầm.
Hắn sắp đột phá đến Kết Đan hậu kỳ, có quầng sáng tồn tại, cảnh giới Nguyên Anh coi như đã ở trong tầm tay. Nhưng theo kinh nghiệm lúc trước, một khi hắn đột phá đến cảnh giới Nguyên Anh mà vẫn còn gieo trồng Băng Huỳnh Thảo tam phẩm - loại linh thực có phẩm cấp thấp hơn mình - thì phần thưởng tu vi có thể nhận được sẽ trực tiếp giảm mạnh, gây ảnh hưởng trực tiếp đến tiến trình gia tăng tu vi của hắn sau này.
Cũng chỉ có hai cách để giải quyết vấn đề này, hoặc là tiếp tục cải tiến Băng Huỳnh Thảo, để nó gia tăng tới phẩm giai cao hơn, hoặc là tìm được một loại linh thực khác đi thay thế nó.
Nhưng Băng Huỳnh Thảo vốn là linh thực đã trải qua hai lần cải tiến từ Linh Huỳnh Thảo nhất phẩm, bản thân Linh Huỳnh Thảo cũng chỉ là một loại linh thảo bình thường, cải tiến được đến hiện tại, coi như đã hao hết tiêm lực rồi, muốn tiếp tục cải tiến thành linh thảo ngũ phẩm, sẽ là chuyện khó như lên trời.
Bởi vậy tốt nhất là đi tìm được một loại linh thực có cùng đặc tính, công dụng, tới thay thế nó.
Thu hoạch nhiều quầng sáng như vậy, Lục Huyền đã tổng kết được khá nhiều thông tin về phần thưởng bên trong quầng sáng, những thứ này có mối liên quan mật thiết với phẩm giai, chủng loại và tác dụng của linh thực.
Và trước mắt, Nguyên Linh Tham chính là một ứng cử viên sáng giá để đưa lên thay thế vị trí của Băng Huỳnh Thảo, bởi theo hắn suy đoán, sau khi bồi dưỡng Nguyên Linh Tham tới thành thục, rất có thể phần thưởng bên trong quầng sáng của nó sẽ là những loại bảo vật có liên quan đến tu vi.
“Đợi nó lớn lên một chút rồi dùng Thần Mộc Thanh Hồ tới thúc chín thử xem.” Trong lòng hắn đã có dự định.
Sau khi trồng hai gốc Nguyên Linh Tham xuống linh điền, mỗi ngày Lục Huyền đều ở trong động phủ như bình thường, chăm chỉ làm một tên linh thực sư an phận thủ thường, mặc kệ ngoại giới nhốn nháo ra sao cũng được. Thỉnh thoảng nếu đi ra ngoài, hắn cũng chỉ chạy tới Hải Lâu thương hội giải quyết một số vấn đề liên quan đến linh thực, hoặc đi tụ tập với các tu sĩ quen biết ở xung quanh, nghe ngóng tìm hiểu những tin tức mới nhất bên trong Tu Hành giới.
Nhờ đó, hắn mới biết sự cố tà ma xâm nhập Thiên Tỉnh Động vẫn chưa được giải quyết ổn thỏa, các đại Tinh Chủ của Tinh Động rất nỗ lực giải quyết vấn đề, nhưng cứ giết chết một đám thì rất nhanh lại có một đám mới nhảy ra, thậm chí sự cố này còn có xu thế lan tràn đến những nơi khác bên trong Ly Dương cảnh.
Tình huống tà ma tàn sát bừa bãi khắp nơi đã khiến một phần tu sĩ chủ động lựa chọn tránh né nhưng cũng có rất nhiều người lựa chọn đi theo Thiên Tinh Động săn giết tà ma, tìm kiếm cơ duyên.
Thỉnh thoảng, sẽ có tin tức truyền ra, nói là một tu sĩ nào đó ngoài ý muốn nhận được cơ duyên lớn lao, từ đó về sau một bước lên mây, con đường tu hành trơn tru thông suốt, nhưng Lục Huyền tin rằng, những kẻ im hơi lặng tiếng biến mất vẫn chiếm đại đa số. ¬¬ s - - ˆ ¬
Bạn cần đăng nhập để bình luận