Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1084: Quà Tạ Ơn!

Chương 1084: Quà Tạ Ơn!Chương 1084: Quà Tạ Ơn!
1521 chữ
Chương 1084: Quà Tạ Ơn!
"Đương nhiên, với cảnh giới Kết Đan của đạo hữu, sẽ không phải ở lại nội môn quá lâu, chờ sau khi thông qua một ít khảo hạch là lập tức có thể trở thành đệ tử chân truyền của Đạo Tông, hưởng thụ rất nhiều phúc lợi mà người bên ngoài khó có thể nhận được."
"Về phần Đạo Tử, những tồn tại như chúng ta có ý nghĩa phi phàm đối với Đạo Tông, cần phải thỏa mãn các loại điều kiện hà khắc, đạo hữu nửa đường tiến vào Đạo Tông như vậy thì tuyệt đối không thể trở thành Đạo Tử của Đạo Tông được." Diêu Thanh Nhạc giải thích cặn kẽ.
"Lục mỗ hiểu rồi." Lục Huyền chắp tay nói, sau đó nghiêm túc suy nghĩ về lời đề nghị vừa được Diêu Thanh Nhạc mang đến.
Hắn cũng không ngờ, mấy chục năm sau khi mình rời khỏi Thiên Kiếm Tông, lại vẫn còn cơ hội bái nhập vào một tông môn khác càng lớn hơn lúc trước.
"Nếu bái nhập vào Đạo Tông, tuy có thể nhận được càng nhiều linh chủng cao giai hơn, nhưng quá trình tuyệt đối không dễ dàng như vậy. Một tu sĩ ngoại lai, không có căn cơ gì như ta, sẽ rất khó nhận được sự tín nhiệm của đám cao tầng trong tông môn."
"Theo như lời Diêu Thanh Nhạc này nói, thì đệ tử ngoại môn chính là một loại biểu hiện cho địa vị của tu sĩ ngoại lai ở trong tông môn bọn họ. Hơn nữa, sau khi tiến vào Đạo Tông, khẳng định là thân phận khách khanh Hải Lâu thương hội này của ta cũng sẽ bị hủy bỏ." Nghĩ đến đây, suy nghĩ trong lòng Lục Huyền đã bắt đầu có khuynh hướng nghiêng ngả rồi. Hải Lâu thương hội vốn là thế lực chỉ xếp dưới Ly Dương tông, hắn đã tiến vào trong đó suốt mấy chục năm rồi, những loại linh chủng cao giai nhận được từ trong tay thương hội đã đủ làm hắn cực kỳ thỏa mãn. Huống chỉ hắn cùng với pháp bảo khí linh cấp cao trong thương hội còn xây dựng nên một mối giao tình sâu sắc. Hắn vẫn một mực nhớ kỹ khu động thiên tàn khuyết mà đối phương hứa hẹn sẽ giao cho mình đáy!
Mà chưa hết, sau khi nắm giữ được khu động thiên tàn khuyết kia, hắn còn có khả năng nhận được nhiều loại linh thực do khí linh ủy thác mình đi bồi dưỡng. Loại linh chủng được khí linh trịnh trọng bàn giao ủy thác như thế, hẳn là không thua kém thất phẩm, thậm chí còn có khả năng cao hơn.
So sánh hai bên, Lục Huyền tình nguyện lựa chọn tiếp tục ở lại Hải Lâu thương hội.
Ngoại trừ chuyện này, hắn ở trong Thiên Tinh Động sẽ càng thêm tự tại.
Nói gì thì nói, trong động phủ của hắn cũng có máy gốc linh thực thất phẩm như Át Mộc Thanh Lôi Đằng, Bát Trọng Cung, Khinh Hồng Tiên Vũ, một khi di dời vào trong tông môn, chẳng những lúc bồi dưỡng chúng sẽ gặp phải hạn chế không nhỏ, mà thậm chí chúng còn có thể hấp dẫn sự chú ý và lòng tham của người khác. Đó là chưa kể đến những loại linh thực tà dị trong Phong Uyên Tinh Động, thứ này cũng không dễ xử lý đâu.
Nghĩ đến những thứ này, hắn đã lập tức đưa ra quyết định, trên mặt hiện lên một tia áy náy: "Diêu đạo hữu, được đạo hữu và trưởng lão của Đạo Tông để mắt đến như vậy, tại hạ vô cùng cảm kích. Đáng tiếc, tại hạ đã đảm nhiệm chức vị khách khanh của Hải Lâu thương hội khá lâu rồi, lại từng được rat nhiều người trong thương hội ưu ái, thực sự không tiện móc nối liên quan với thế lực khác nữa."
"Xin lỗi." Lục Huyền thành khẩn nói.
"Thì ra Lục đạo hữu đã là khách khanh của Hải Lâu thương hội rồi. Là Diêu mỗ đường đột, trước đó không tìm hiểu rõ ràng. Mà nghĩ lại cũng thấy đúng, với tạo nghệ trên phương diện linh thực của đạo hữu, không có tông môn hay thế lực khác ưu ái mới là chuyện không hợp với lẽ thường." Diêu Thanh Nhạc nghe vậy cũng giật mình hiểu ra, đã không còn cố chấp với đề tài này nữa.
"Đúng rồi, Lục đạo hữu, đây là linh chủng lúc trước ta từng hứa hẹn với ngươi." Gã lập tức lấy một hạt linh chủng kỳ dị từ trong túi trữ vật ra, đưa đến trước mặt Lục Huyền. Mặt ngoài của linh chủng có rất nhiều đường vân quái dị, đường vân lúc an lúc hiện, huyễn hóa ra vô số cảnh tượng, hư thực biến hóa, khó phân biệt được thật giả.
"Loại linh thực này có tên là Hoàng Lương Mộc, tuy phẩm giai là lục phẩm, nhưng bởi vì bản thân nó cực kỳ hiếm thấy lại có công hiệu đặc thù, nên ở trong mắt một số tu sĩ cấp cao, giá trị của thứ này cũng gần tương đương với thất phẩm. Sau khi bồi dưỡng thành thục, có thể dùng nó để tắm bổ âm hồn, ký thác linh niệm, làm lớn mạnh thần hồn, thậm chí còn có khả năng dựa vào linh mộc để tiến vào Hoàng Lương Hương trong lời đồn." Diêu Thanh Nhạc chỉ vào hạt linh chủng kỳ dị ấy, từ tốn giới thiệu với Lục Huyền.
"Hạt linh chủng trân quý như thế, Lục mỗ nhận lấy mà trong lòng he thẹn." Lục Huyền khiêm tốn nói, ánh mắt vẫn không rời khỏi linh chủng Hoàng Lương Mộc.
"Đây là thứ Lục đạo hữu nên được. Nếu không phải đạo hữu kịp thời xuất thủ, chỉ e là lúc trước, con ấu thú Huyền Quy chạy ra từ bên trong bí cảnh Lôi Cơ Động kia đã gặp phải bát trắc rồi. Huyền Quỳ vốn là linh thú hộ tông của Đạo Tông, thực lực của thể hoàn chỉnh ít nhất cũng phải sánh ngang với tu sĩ Nguyên Anh. Một khi nó tử vong ngoài ý muốn sẽ là tổn thất rất lớn đối với tông môn chúng ta."
"So với Huyền Quỳ, một hạt linh chủng Hoàng Lương Mộc lục phẩm thực sự không tính là gì." Diêu Thanh Nhạc trịnh trọng nói.
"Được, vậy Lục mỗ sẽ mặt dày nhận lấy vậy." Lục Huyền gật đầu, cũng không dây dưa nữa, đã dứt khoát thu hạt linh chủng ấy vào túi trữ vật, trong lòng tràn đầy vui sướng. Hắn không ngờ con dị thú mà mình thuận tay cứu được trong Lôi Hải lúc trước lại mang đến cho hắn quà báo đáp phong phú như vậy. Tạ lễ lại là linh chủng lục phẩm, còn là chủng loại cực kỳ trân quý tương đương với Điên Âm Đảo Dương Quả, chờ sau khi loại linh thực này trưởng thành, quằng sáng phần thưởng đến từ này sẽ dồi dào đến mức nào, hoàn toàn có thể tưởng tượng được.
Diêu Thanh Nhạc đưa ra linh chủng xong cũng không dừng lại lâu, đã lập tức chào từ biệt Lục Huyền.
"Lục đạo hữu, Diêu mỗ còn việc quan trọng trong người, phải cáo từ trước. Tám phù lục đưa tin này là vật độc hữu của ta, nếu Lục đạo hữu có thời gian, mời tới Ly Dương Đạo Tông làm khách." Trước khi rời khỏi, Diêu Thanh Nhạc lại lấy ra một tắm phù lục bạch ngọc có linh quang trong suốt quanh quần bên trên, giao cho Lục Huyền. "Được, có cơ hội ta nhát định sẽ tới tìm Diêu đạo hữu ôn chuyện một phen." Lục Huyền gật đầu đồng ý, đồng thời cũng đưa ba bình nhỏ bạch ngọc đựng day linh nhưỡng đến trước người Diêu Thanh Nhạc: "Lục mỗ vô cùng yêu thích hạt linh chủng Hoàng Lương Mộc được Diêu đạo hữu mang đến kia. Trong động phủ của ta không có gì nhiều, nhưng lại có không ít linh tửu linh nhưỡng, trong ba bình bạch ngọc này có chứa ba loại linh nhưỡng tứ phẩm. Lần lượt là Bách Quả Linh Tương, Ngọc Tẩy Linh Lộ, cùng với Băng Tủy Linh Nhưỡng, hương vị của mỗi loại đều có chút đặc biệt, phẩm chất cũng không tệ lắm. Trên đường Diêu đạo hữu có thể thưởng thức đôi chút."
"Đa tạ hậu lễ của Lục đạo hữu, cáo từ." Diêu Thanh Nhạc vừa mới thưởng thức máy loại linh nhưỡng này, cũng có ấn tượng tương đối khắc sâu với chúng nó nên không chút khách khí đã nhận lấy ba cái bình kia. Rồi nhoáng lên một cái, vị Đạo Tử này đã hóa thành một luồng thanh quang, chỉ trong phút chốc đã biến mắt ở phía chân trời. 1535 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận