Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1260: Hoả Khắc Kim!

Chương 1260: Hoả Khắc Kim!Chương 1260: Hoả Khắc Kim!
“Sư đệ học nghệ không tỉnh, đã khiến sư huynh chê cười rồi.” Quách Sơn ngượng ngùng cười nói.
“Sư huynh trợ giúp ta giải quyết vấn đề của Thanh Liên Kiếm Thảo, sư đệ xin ghi nhớ trong lòng.”
“Chuyện nhỏ thôi, đừng để ý.” Lục Huyền thuận miệng nói, bộ dáng thản nhiên như không, nhẹ nhàng như gió. Nói thật là hiện giờ, hắn đã trải qua giai đoạn hễ linh thực gặp chút vấn đề nhỏ cũng phải sử dụng năng lực đặc biệt rồi. Vấn đề của gốc Thanh Liên Kiếm Thảo này quá rõ ràng, còn chưa tới mức phải dùng tới thủ đoạn áp đáy hòm kia.
Mà dáng vẻ thoải mái của hắn lại là phong phạm cao nhân chân chính ở trong mắt ba người bên cạnh.
“Sư huynh, trong động phủ của ta có mấy gốc linh thực sinh trưởng không tốt lắm, liệu có thể làm phiền sư huynh tới giúp ta xem qua không?” Dư Thu Thủy nói với chất giọng dịu dàng.
“Sư huynh cũng giúp ta xem qua với.” Thương Tu Viễn thầm cắn chặt răng, cũng lập tức tiếp lời.
Tiếp đó, Lục Huyền theo Dư Thu Thủy đi tới động phủ của nàng. Phẩm giai linh thực trồng trong linh điền của nàng cũng không quá cao, trong nhóm này có mấy gốc đã xuất hiện chút vấn đề nhỏ, Lục Huyền chỉ cần liếc mắt một cái đã nhận ra.
Hắn giải quyết xong xuôi mọi chuyện lại đi theo Thương Tu Viễn tới linh điền gã đang quản lý.
“Lục sư huynh, ở bên này.” Thương Tu Viễn đi phía trước, nhanh chóng mở ra một đạo cấm chế đang bố trí xung quanh linh điền.
Vừa tiến vào linh điền đã có một cơn sóng nhiệt ập thẳng vào mặt. Đập vào mắt là một mảnh linh điền tràn đầy linh nhưỡng màu đỏ nhạt, với từng luồng linh khí màu đỏ nhạt không ngừng lượn lờ bay lên từ mặt đất, cứ một mực kéo dài mãi không tiêu tan trên không trung. “Thương sư đệ, đây là Nhiên Diễm Thổ tứ phẩm phải không? Thu thập được nhiều như vậy cũng không dễ dàng.” Lục Huyền nhẹ giọng nói, hắn đã từng xem qua rất nhiều loại điển tịch về linh thực, tất nhiên là chỉ cần liếc mắt một cái cũng có thể nhận ra lai lịch của loại linh nhưỡng màu đỏ nhạt này. “Lục sư huynh thật tinh mắt! Đây đúng là Nhiên Diễm Thổ, trước đó ta từng gieo trồng không ít linh quả tam phẩm thuộc tính Hỏa, sau khi linh quả thành thục vừa hay lại có được bốn gốc Canh Kim Kiếm Thảo ngũ phẩm nên mới trồng chúng trong mảnh linh điền này luôn.”
“Thời điểm bắt đầu đào tạo Canh Kim Kiếm Thảo vẫn sinh trưởng bình thường, nhưng cỡ một - hai năm gần đây, Kiếm Thảo phát triển càng ngày càng kém, thậm chí sinh cơ còn dần dần ủ rũ đi.” Trong mắt Thương Tu Viễn không giấu được vẻ ưu sầu. Không dễ gì mới nhận được Kiếm Thảo ngũ phẩm, nếu bồi dưỡng thất bại, dù gã có cảnh giới Kết Đan trung kỳ, cũng khó lòng thừa nhận được cái giá phải trả.
“Canh Kim Kiếm Thảo...” Lục Huyền nhỏ giọng thì thầm, bàn chân đã nhanh chóng tiến đến phía trước một gốc Kiếm Thảo. Chỉ thấy gốc Kiếm Thảo này có màu vàng nhạt, lại có khá nhiều tia kiếm khí màu vàng rất nhỏ di động xung quanh, khi tới gần Kiếm Thảo có thể cảm nhận được một tia phong duệ càng lúc càng mãnh liệt.
“Nhiên Diễm Thổ... Canh Kim Kiếm Thảo...” Tuy trong lòng hắn đã có suy đoán đại khái, nhưng dù sao chuyện này cũng có liên quan đến Kiếm Thảo ngũ phẩm, hắn không dám chủ quan. Hai tay nhẹ nhàng đặt trên loại linh nhưỡng màu đỏ nhạt ấy, lặng lẽ thi triển Địa Dẫn Thuật cảnh giới tông sư, tâm thần lập tức ngưng tụ trên gốc Kiếm Thảo màu vàng nhạt trước mặt, một ý niệm xuất hiện trong đầu hắn.
[Canh Kim Kiếm Thảo, linh thực ngũ phẩm, ngũ hành thuộc Kim, trong quá trình trưởng thành cần dùng Canh Kim kiếm khí tẩm bổ và bồi dưỡng, sau khi thành thục có thể chất chứa linh lực thuộc tính Kim nồng đậm, sắc bén đến cực điểm, có thể thoải mái đâm xuyên qua phần lớn pháp khí phòng ngự cùng giai.]
[Gieo trồng lâu dài trong linh nhưỡng thuộc tính Hỏa, bị ảnh hưởng bởi linh lực hệ Hỏa khiến sinh cơ suy yếu, sau khi trưởng thành phẩm chất sẽ khá thấp, đồng thời còn có nguy cơ gieo trồng thất bại.]
“Quả nhiên là thế, Canh Kim Kiếm Thảo ngũ hành thuộc Kim, mà Nhiên Diễm Thổ ngũ hành thuộc Hỏa, trời sinh khắc chế Canh Kim Kiếm Thảo, gieo trồng lâu dài tất sẽ gây bất lợi cho quá trình sinh trưởng của nó. Nói ra thì trình độ của linh thực sư trong Kiếm Tông kém thật đấy, chỉ biết tu tập kiếm kinh, sử dụng kiếm khí đào tạo, sau đó mặc kệ các nhân tố tương sinh tương khắc, chỉ hận không thể chất đống tất cả những thứ mình cảm thấy có ích lên linh thực.” Trong lòng Lục Huyền âm thầm cảm khái.
“Lục sư huynh, phải làm thế nào mới có thể giải quyết được vấn đề trước mắt của mấy gốc Canh Kim Kiếm Thảo này đây?” Thương Tu Viễn nôn nóng hỏi.
Sau khi được tận mắt chứng kiến tạo nghệ linh thực của Lục Huyền, gã đã hoàn toàn bị thuyết phục. “Thương sư đệ, nên đổi khu vực gieo trồng mấy gốc Canh Kim Kiếm Thảo này.” Lục Huyền đứng dậy.
“Vì sao? Nhiên Diễm Thổ này đã là loại linh nhưỡng tốt nhất trong nhiều mảnh linh điền của ta rồi mà.” Thương Tu Viễn buồn bực hỏi.
“Vấn đề nằm ở chỗ Nhiên Diễm Thổ là linh nhưỡng thuộc tính Hỏa, Canh Kim Kiếm Thảo lại là linh thực thuộc tính Kim cực kỳ thuần túy, Hỏa khắc Kim, trồng trong Nhiên Diễm Thổ ngược lại sẽ gây bất lợi cho sự trưởng thành của linh thực.” “Ba người chúng ta đều hiểu đạo lý ngũ hành tương sinh tương khắc, nhưng giữa linh thổ và linh thực cũng tồn tại quan hệ tương khắc sao? Chẳng lẽ không phải tất cả linh nhưỡng đều có lợi cho sự phát triển của linh thực à?” Trên mặt ba người Thương Tu Viễn đều lộ vẻ nghi hoặc. Trong ý hiểu của ba người bọn họ, sau khi nhận được linh chủng Kiếm Thảo, gieo trồng trong hoàn cảnh linh khí, linh nhưỡng, linh tuyền tốt nhất, lại dùng kiếm khí tương ứng bồi dưỡng là đủ một quá trình bồi dưỡng hoàn chỉnh rồi. Còn cần suy xét đến tình huống ngũ hành tương sinh tương khắc nữa ư?
“Theo lý thuyết thì phẩm giai linh nhưỡng càng cao càng tốt, nhưng đôi khi không chú ý đến, chúng lại có thể sẽ dẫn tới hiệu quả đảo ngược. Quan hệ tương sinh tương khắc giữa linh nhưỡng và linh thực cực kỳ nhỏ, không hề rõ ràng như thuật pháp, bảo vật, nhưng lại là tồn tại khách quan, bồi dưỡng lâu dài ít nhiều gì cũng sẽ có chút ảnh hưởng tới sự trưởng thành của linh thực. Đương nhiên đây chỉ là một số chỉ tiết nhỏ cần lưu ý, mấu chốt nhất vẫn là quá trình đào tạo cẩn thận tỉ mỉ của linh thực sư.” Lục Huyền cười nói. “Thì ra là thế, đa tạ sư huynh đã dốc túi truyền thụ, sư đệ nhờ thế mà được lợi rất nhiều.” Ba người nhao nhao chắp tay bày tỏ lòng cảm kích.
Điều Lục Huyền nói cũng chỉ là một bí quyết nho nhỏ, nhưng nếu không có hắn chỉ ra thì rất có thể ba người bọn họ vĩnh viễn cũng không lĩnh ngộ được điểm này.
Giờ phút này, ba người đầu thấy tâm phục khẩu phục trước Lục Huyền, còn thầm cảm thấy may mắn vì Hoàn Chân Kiếm Phong có thể nghênh đón một vị linh thực sư ưu tú như thế.
Phần lớn tu sĩ bình thường đầu sẽ tự giữ lấy mình, không có mấy người chịu truyền thụ tâm đắc mình tổng kết được cho kẻ khác như Lục Huyền. Bởi vậy trong lòng ba người mới tràn đầy cảm kích.
“Trình độ linh thực của sư huynh thực sự khiến sư đệ cảm thấy khâm phục vô cùng.”
“Không sai, chẳng trách Hoàn Chân sư thúc lại cố ý đưa sư huynh từ giới vực xa xôi về đầy.”
“Sư huynh có thể cho chúng ta biết vì sao ngươi lại có trình độ linh thực tinh xảo như thế được không?” Dư Thu Thủy tò mò hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận