Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1209: Là... Bao Nhiêu Cơ?

Chương 1209: Là... Bao Nhiêu Cơ?Chương 1209: Là... Bao Nhiêu Cơ?
Hai gốc Nguyên Linh Tham theo sát phía sau đám Băng Huỳnh Thảo, cũng bắt đầu tiến vào giai đoạn hoàn toàn thành thục rồi. Bởi vậy mỗi ngày Lục Huyền đều tới kiểm tra một lượt, đợi cho đến khi một trong hai gốc nọ thành thục trước.
Dù còn cách khu vực linh điền gieo trồng Nguyên Linh Tham hơn mười trượng, hắn đã rõ ràng cảm nhận được nguyên khí nồng đậm tản ra từ bên trong thân linh thực. Nhẹ nhàng hít một hơi, nguyên khí tràn ngập xung quanh nhanh chóng ùa vào từ mỗi khiếu huyệt quanh thân thể hắn. Hắn cẩn thận ngắt nó xuống. [Nguyên Linh Tham, linh thực ngũ phẩm, được tẩm bổ bằng linh tuyần linh nhưỡng chứa đựng nguyên khí tinh thuần, sau khi thành thục bên trong linh tham ẩn chứa nguyên khí nồng đậm tỉnh thuần đến mức tận cùng, trực tiếp sử dụng có thể tăng cường linh lực trong cơ thể, cũng có thể dùng làm nguyên liệu luyện chế đan dược cao giai trợ giúp tăng cao tu vi.] “Lát nữa phải nếm thử xem có thể tăng thêm bao nhiêu linh lực mới được. Nhưng hiện giờ, điều quan trọng nhất là phải thu hoạch quầng sáng này cái đã.” Ánh mắt Lục Huyền lập tức nhìn xuống phía dưới linh điền, vị trí của Nguyên Linh Tham hiện tại có một quầng sáng màu trắng hơi lập lòe, như thể đang mời gọi hắn tiến đến.
Hắn chậm rãi giơ tay, trong nháy mắt khi chạm vào nó, quầng sáng lập tức vỡ tan trong im lặng, hóa thành những điểm sáng nhỏ bé phóng lên tận trời, chỉ giây lát sau đã hóa thành một dòng sông ánh sáng dài nhỏ, nhanh chóng chui vào trong cơ thể Lục Huyền.
Cùng lúc đó, có một ý niệm chợt lóe lên trong đầu hắn. [Thu hoạch một gốc Nguyên Linh Tham ngũ phẩm, nhận được phần thưởng năm mươi năm tu vi.]
Ý niệm biến mất, lượng lớn linh lực trực tiếp xuất hiện trong kinh mạch của hắn, như một cơn sóng to gió lớn chạy ngang chạy dọc khắp nơi.
“Là bao nhiêu cơ?” Lục Huyền không để ý tới lượng lớn linh lực đang đánh sâu vào cơ thể từ khắp mọi phương hướng, nét mặt lộ vẻ kinh ngạc đến khó tin.
“Một gốc Nguyên Linh Tham lại giúp ta thu được năm mươi năm tu vi?” Dù Lục Huyền đã từng suy đoán sau khi thu hoạch Nguyên Linh Tham ngũ phẩm, rất có khả năng hắn sẽ nhận được phần thưởng tu vi, nhưng đến khi trực tiếp mở ra phần thưởng năm mươi năm tu vi từ bên trong quầng sáng, con số này vẫn vượt quá dự liệu của hắn. Bởi vì nó quá nhiều.
Băng Huỳnh Thảo tam phẩm phổ thông có xác suất nhận nhất định sẽ được phần thưởng ba năm tu vi, phẩm chất tốt có thể nhận được năm năm. Vậy mà một gốc Nguyên Linh Tham ngũ phẩm lại mang đến cho hắn phần thưởng tu vi tương đương với mười mấy gốc Băng Huỳnh Thảo, điều này đã khiến hắn vui sướng cực kỳ.
“Trong một ngày mà tăng trưởng tới gần trăm năm tu vi. Thiên tài tu hành cũng chỉ như thế mà thôi!” Trong lòng Lục Huyền đắc ý nghĩ.
Không đến một khắc sau, hắn đã thành công chuyển hóa lượng lớn linh lực vừa gia tăng trong cơ thể, nhanh chóng dung nhập chúng vào đan điền khí hải.
“Khoảng cách đến Kết Đan viên mãn lại gần thêm một bước.”
Trăm năm tu vi nghe qua thì rất dọa người, nhưng với tư chất của hắn hiện nay, dù có tu hành trăm năm cũng không thể sánh bằng đám thiên tài tu hành chân chính kia được.
Có điều, đạt được thành tựu cỡ này, hắn đã rất thỏa mãn rồi. Bởi nếu không có quầng sáng xuất hiện thì với thiên phú tu hành của hắn, dù có dùng hết cả đời cũng chưa chắc đã đột phá được cảnh giới Trúc Cơ, có thể yên ổn sống đến khi già nua ngã xuống với cảnh giới Luyện Khí đã không tệ.
Mãi về sau này, khi luyện hóa Lưu Ly Xích Phượng Cốt, cộng với ăn không ít linh quả gia tăng tư chất, căn cốt của hắn cũng được cải thiện đôi chút. Nhưng dù sao cũng là trời sinh có hạn, những loại thiên tài địa bảo kia chỉ có thể gia tăng tư chất bình thường của hắn lên tới tình trạng thiên tài phổ thông mà thôi.
Vấn đề là bên trong Tu Hành giới này, thứ không thiếu nhất chính là thiên tài. Người có thể tiến vào đại tông tu hành đầu là thiên tài trăm năm có một, thậm chí còn là nghìn năm có một, vậy mà khi lượng lớn thiên tài tụ tập cùng một chỗ, những kẻ có thể đột phá đến cảnh giới Kết Đan lại chỉ là số ít.
Chờ sau khi đột phá thành Kết Đan Chân Nhân, mỗi một tầng tiểu cảnh giới tiếp sau đầu là một cửa ải khó khăn. Ngay cả đệ tử đại tông có thiên phú xuất chúng nhất cũng không dám đảm bảo trong vòng trăm năm bản thân có thể thuận lợi tấn thăng từ Kết Đan hậu kỳ tới Kết Đan viên mãn. Chỉ có những thiên chi kiêu tử nắm giữ đại cơ duyên, đại khí vận mới có thể may mắn đột phá, nhìn thấy một tia hi vọng trở thành Nguyên Anh.
Mà Lục Huyền, chưa tới trăm năm cũng đã tu hành đến giai đoạn Kết Đan hậu kỳ, thậm chí cảnh giới Nguyên Anh phía trước cũng có thể gọi là một đường bằng phẳng. Tốc độ tu hành như vậy, nếu đem ra so sánh với những tu sĩ sở hữu Tiên Thiên Linh Thể, thậm chí là đại năng chuyển thế cũng không thua kém bao nhiêu.
“Trước cảnh giới Nguyên Anh, gần như không cần quá lo lắng đến phương diện tu hành, thế nhưng đợi đến khi ta chân chính trở thành Nguyên Anh Chân Quân, hẳn là phần thưởng tu vi đến từ Nguyên Linh Tham sẽ giảm bớt rất nhiều.” Lục Huyền thầm nghĩ.
Chính vì có bài học từ Băng Huỳnh Thảo nên hắn mới chờ mong phần thưởng sau khi Nguyên Linh Tham thành thục đến thế. Bởi khi phẩm giai của linh thực chênh lệch quá nhiều với tu vi của bản thân, phần thưởng tu vi nhận được sẽ kịch liệt giảm bớt. Hắn còn nhớ khi mình vẫn dừng ở cảnh giới Trúc Cơ, Băng Huỳnh Thảo tam phẩm bình thường có thể mang tới phần thưởng là mười năm tu vi, nhưng sau khi đột phá lên cảnh giới Kết Đan, toàn bộ đã hạ xuống chỉ còn ba năm. Ngoài ra, từ trong quầng sáng đến từ Nguyên Linh Tham cũng vô cùng có khả năng sẽ mở ra những loại bảo vật khác nữa.
Nghĩ đến đây, Lục Huyền lại nhanh chóng bình tĩnh xuống.
“Mấy chuyện này, chờ đột phá đến Nguyên Anh lại nói sau, việc cấp bách trước mắt là phải cố gắng hết sức để gia tăng số lượng Nguyên Linh Tham gieo trồng được, chỉ cần thu hoạch đủ quầng sáng thì chuyện đột phá Nguyên Anh đã ở trong tầm tay ta rồi.”
Hắn nhìn gốc Nguyên Linh Tham duy nhất còn lại bên trong linh điền, cố gắng kiềm chế suy nghĩ muốn trực tiếp hái nó xuống.
“Dùng một gốc Nguyên Linh Tham để ngưng chủng, tốc độ sẽ hơi chậm. Để xem có thể nhờ vào thương hội, cố gắng thu thập thêm linh chủng Nguyên Linh Tham hay không.” Hắn đã nắm giữ phương pháp ngưng chủng Nguyên Linh Tham từ trước, sau đó mới thỉnh cầu thương hội trợ giúp mình thu thập được hai hạt linh chủng. Theo lời Trương Cửu Tông nói, chỉ có một khu động thiên ở ngoại vực mới có thể sản xuất ra chút ít Nguyên Linh Tham này, hiển nhiên đầy là loại linh thực vô cùng hiếm thấy.
“Cũng đúng, linh thực cao giai có thể trực tiếp tăng cường tu vi linh lực như nó vốn được cho là bảo vật vô giá với các tu sĩ mà.” Lục Huyền thầm cảm khái một câu.
“Tuy thương hội rất khổng lồ, nhưng bước ra ngoài ngoại vực lại không thể cường thế như ở bên trong Ly Dương cảnh, không thể vì thỏa mãn nhu cầu của ta mà bỏ ra quá nhiều tâm huyết và tỉnh lực được.”
“Do linh chủng cao giai bình thường đầu bị các thế lực lớn nắm giữ, nên theo một ý nghĩa nào đó thì chuyện nhận được một gốc Nguyên Linh Tham thành thục còn đơn giản hơn nhận được một hạt linh chủng rất nhiều.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận