Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 269: Bàn Giao Công Việc!

Chương 269: Bàn Giao Công Việc!
Cuối cùng, thanh niên lạnh lùng nghiêm nghị thử đột phá lần thứ ba kia cũng chậm rãi bước ra ngoài, mặt xám như tro tàn.
Lục Huyền thấy gã như vậy, từ đáy lòng âm thầm than nhẹ, hắn càng cảm thấy may mắn vì mình chỉ thử một lần đã thuận lợi đột phá.
Cuối cùng, trong bảy người bọn họ chỉ có hai người đột phá thành công, theo thứ tự là Lục Huyền và một nữ tu thanh lệ, năm người còn lại đều phải ngậm đắng nuốt cay.
"Bảy người thành công hai người, tỷ lệ không đến ba mươi phần trăm, quả nhiên … đột phá Trúc Cơ cũng không phải chuyện dễ dàng. Đây chính là một mặt tàn khốc của Tu Chân giới." Trong lòng Lục Huyền âm thầm cảm khái. Hắn nhìn theo bóng lưng năm người kia buồn bã rời đi, trong lòng càng thêm kiên định với ý tưởng an ổn làm ruộng của mình. Chính vì phần thưởng đến từ quầng sáng mà tu vi của hắn mới tiến triển nhanh chóng như vậy, từ đó trực tiếp thăng cấp Trúc Cơ, bước vào thế giới mới.

Trên bầu trời cao, Lục Huyền cưỡi một con Linh hạc cao lớn, nhanh chóng xuyên từng tầng mây mù.
Hắn nhìn vô số núi non sông suối không ngừng xẹt qua phía dưới, trong lòng không khỏi nảy lên ý nghĩ muốn bay lượn tới tận chân trời.
Mắt thấy khoảng cách động phủ càng ngày càng gần, khát vọng này cũng càng thêm mãnh liệt, hắn vỗ nhè nhẹ lên đầu con Linh hạc dưới thân, chỉ nghe một tiếng kêu to thanh thúy của Linh hạc truyền đến, nó đã nhanh chóng lao vút xuống rồi.
Tiếng gió rít gào truyền đến bên tai, Lục Huyền bay bổng giữa không trung, cùng nhảy múa với Linh hạc, có cảm giác tâm tình tràn trề vui sướng. Hắn nhẹ nhàng đáp xuống ngọn sơn phong nơi có động phủ của mình, rồi phất tay chào tạm biệt Linh hạc, đồng thời linh thức cũng tiến vào trong đan điền, phát hiện linh dịch trong đan điền của mình chỉ bị tiêu hao một phần rất nhỏ.
Khóe miệng Lục Huyền khẽ nhếch, hắn lập tức mở trận pháp, tiến vào bên trong.
"Các bạn nhỏ, ta về rồi đây."
Cái bụng mũm mĩm của ấu điểu Phong Chuẩn lập tức rơi trên đỉnh đầu hắn, lại nhanh chóng nảy ra, sau mấy lần nhảy xuống lại bật ra như vậy, cuối cùng nó cũng rút được kinh nghiệm, dứt khoát vươn hai cánh ôm chặt lấy đầu Lục Huyền.
"Lần này ta ra ngoài, đã dễ dàng đột phá đến Trúc Cơ, sau này, có thể che chở cho các ngươi tốt hơn rồi. Bây giờ, để ta dẫn các ngươi đi ăn no uống say cái đã!" Lục Huyền sờ sờ cái bụng mềm mại của ấu điểu Phong Chuẩn, lại nhéo hai chỏm lông xám trắng trên chóp tai Đạp Vân Linh Miêu một cái, sau đó vô cùng khí phách nói.
Mặc dù hai con thú này không hiểu ý nghĩa của Trúc Cơ là gì, nhưng vẫn có thể rõ ràng cảm nhận được tâm trạng vui sướng của Lục Huyền. Ấu điểu Phong Chuẩn không ngừng bay lượn xung quanh hắn, Đạp Vân Linh Miêu lại đi vòng vòng dưới chân hắn, thỉnh thoảng cũng phát ra tiếng gầm gừ nho nhỏ mang đầy giọng gió.
"Vài ngày nữa, chúng ta sẽ dọn khỏi nơi đây, để chuyển đến một tòa sơn phong mới. Đến lúc đó, chúng ta sẽ được sở hữu cả một ngọn sơn phong độc lập, không cần ở chung một chỗ với những đồng môn khác nữa. Sau khi dời đến chỗ mới, các ngươi cũng không cần phải ở bên trong động phủ cả ngày như hiện giờ, chúng ta đã có đủ không gian để tự do hoạt động rồi. Nhất là ngươi, bởi vì không có cơ hội tập bay, nên nuôi đến tận lúc này, ngươi vẫn còn mập mạp giống như quả bóng vậy."
Ấu điểu Phong Chuẩn liên tục gật đầu, bày tỏ nỗi uất ức trong lòng mình, mỡ trên bụng cũng theo đó mà run lên...
"Cho nên sau khi đến nhà mới, ngươi không thể tiếp tục mập như vậy được, bằng không đừng trách về sau, ta sẽ dùng thủ đoạn." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
"..."
Phong Chuẩn nghiêng đầu nhìn hắn, con mắt mở to, toát lên vẻ ngơ ngác ngây ngô, cứ như nó hoàn toàn không hiểu ý Lục Huyền vừa nói vậy.
Lục Huyền đi vào trong linh điền, rất nhiều linh thực đang ở trong trạng thái sinh trưởng cực kỳ tốt, nhất là Lưu Quang Mộc nhị phẩm được trồng đầu tiên, dường như nó đang bước vào giai đoạn thành thục rồi.
"Nếu dọn đến nhà mới, những cái khác còn dễ nói, bởi ta không có nhiều đồ vật nên có thể chứa toàn bộ chúng vào trong túi trữ vật, mang đi một lượt là xong. Vấn đề chủ yếu là trong linh điền có khá nhiều linh thực, cũng may trong tay ta còn có Sinh Sinh Đại tam phẩm, dù di dời linh thực mang đi thì trong khoảng thời gian ngắn, sinh cơ của chúng cũng không xói mòn nhiều, có thể nói là đảm bảo được hoạt tính của linh thực ở mức độ cao nhất rồi." Lục Huyền nhìn đám linh thực đang mọc tươi tốt trong linh điền, âm thầm cảm thán nói.
Đương nhiên, trước khi bắt đầu di chuyển, hắn vẫn còn hai nhiệm vụ dài hạn cần được bàn giao. Theo thứ tự là chăn nuôi Giao Long cự mãng ở Thiên Long hồ cùng với trợ giúp tu sĩ Trúc Cơ bồi dưỡng chăm sóc Phần Nguyên Mộc.
Lấy thân phận tu sĩ Trúc Cơ hiện tại, hắn thực sự không thích hợp để đi chăm sóc những con Giao Long cự mãng nhất phẩm nhị phẩm kia nữa. Hơn nữa, về cơ bản, tiềm năng của nhóm Giao Long cự mãng do hắn nuôi dưỡng kia, đã được khai thác gần như triệt để rồi, bởi vì đã một đoạn thời gian tương đối dài, vẫn chưa có con Giao Long cự mãng nào đột phá tấn cấp.

Phía trước nhà đá ở Thiên Long hồ.
Lục Huyền tìm được Hoàng Nguyên, mỉm cười nói: "Hoàng sư huynh, ta có chuyện muốn nói với người, hiện giờ nhiệm vụ chăn nuôi kia của ta cũng sắp hết hạn, làm phiền ngươi hãy giúp ta tìm một vị đồng môn khác tới bàn giao."
Hoàng Nguyên nhìn Lục Huyền đang đứng cách đó không xa, có thể rõ ràng cảm nhận được mỗi cái giơ tay nhấc chân của hắn đều phối hợp cực kỳ hài hòa tự nhiên. Đột nhiên, gã nghĩ tới một khả năng, lại dùng linh thức cẩn thận đảo qua thân thể Lục Huyền một chút.
"Lục sư... Lục đạo hữu, ngươi đột phá cảnh giới Trúc Cơ rồi sao?"
"Vận khí không tệ, may mắn đột phá rồi." Lục Huyền mỉm cười trả lời.
"Vậy ta nên gọi ngài là Lục sư thúc mới đúng."
Nghe Lục Huyền xác nhận, Hoàng Nguyên xưa nay vốn là người kiên nghị trầm ổn cũng phải ngẩn người, chờ một lát sau, gã hoàn hồn lại, lập tức cung kính hành lễ với đối phương.
Mặc dù tuổi tác của Lục Huyền trẻ hơn gã rất nhiều, nhưng trong Tu Hành giới, mọi thứ đều phải dựa vào tu vi để nói chuyện, cho nên gã thay đổi cách xưng hô, gọi Lục Huyền một tiếng sư thúc cũng là chuyện phải làm.
"Lục sư thúc, ta sẽ nhanh chóng giúp ngài tìm một vị sư đệ, sau đó sẽ kiểm kê những con Giao Long cự mãng còn thừa lại và đổi thành phần thưởng tương đương cho ngài."
Hoàng Nguyên nói là làm ngay, nhanh nhẹn dứt khoát rời khỏi nhà đá.
Đầu tiên, gã đi đánh giá tình hình sinh trưởng của mấy chục con Giao Long cự mãng được được Lục Huyền nuôi dưỡng trong Thiên Long hồ, đổi cho hắn sáu mươi Kiếm Ấn.
Lục Huyền hiểu, mức giá này cao hơn rất nhiều so với giá quy đổi thông thường, nhưng không từ chối được, chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp nhận.
Sau khi bàn giao nhiệm vụ Giao Long ở Thiên Long hồ xong, hắn lại đi tới đình viện đang gieo trồng Phần Nguyên Mộc của nữ tu dịu dàng kia, báo cho nàng chuyện mình đã đột phá Trúc Cơ.
Đương nhiên là nữ tu dịu dàng nọ sẽ không thuê một vị tu sĩ Trúc Cơ tới thay mình chăm sóc bồi dưỡng Phần Nguyên Mộc, hai người nói chuyện với nhau một lúc, nữ tu đã chủ động đề nghị thay người, còn muốn cảm tạ Lục Huyền thêm một lần nữa.
Lục Huyền cảm thấy khá mỹ mãn vì trước đó, hắn đã nhận được linh chủng tam phẩm Độc Toa Mộc từ chỗ nàng rồi, lại cộng thêm những chuyện hắn đã làm cũng có hạn, nên đã uyển chuyển chối từ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận