Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 1243: Hắc Yểm Liễu!

Chương 1243: Hắc Yểm Liễu!Chương 1243: Hắc Yểm Liễu!
[Hương Hỏa Diệu Thụ, linh thực thất phẩm, trong quá trình sinh trưởng cần gieo trồng bên dưới linh nhưỡng ẩn chứa Phật tính, cũng cần tầm bổ bằng lượng lớn hương hỏa.]
[Đợi linh thực thành thục sẽ kết ra hương hỏa linh quả, ăn vào có thể ngưng kết tượng Thần hương hỏa trong thức hải của tu sĩ, có thể trợ giúp tu sĩ nhanh chóng nắm giữ thần thông bí thuật liên quan, linh mộc còn có thể luyện chế ra pháp bảo loại hương hỏa.]
(Hàng nghìn hàng vạn hương hỏa ngưng kết thành tượng Thần!] “Lại có được một hạt linh chủng thất phẩm.” Kiểm tra hàng hóa xong, trong lòng Lục Huyền không khỏi sung sướng, hắn lên tiếng chào từ biệt tăng nhân rồi rời đi.
Trên thực tế, Tọa Phật Liên và Kim Cang Trấn Ngục Tượng hắn lấy ra đã có giá trị tương đương với hạt linh chủng thất phẩm này rồi, nhưng bù thêm vài trăm khối linh thạch trung phẩm cũng không sao, trong giao dịch bình thường này cũng không thể nói rõ là ai thiệt hơn ai được. Bởi vì hắn có năng lực nắm rõ trạng thái chỉ tiết của linh thực theo từng giai đoạn và chỉ cần nhận được hạt linh chủng thất phẩm này thôi, đã có thể nói trước là hắn kiếm được một món hời nhỏ rồi, nếu còn tính cả phần thưởng đến từ quầng sáng sau khi linh thực thành thục, lại tương đương với kiếm được một món lời càng lớn hơn.
Có thành công đầu tiên, hắn lại tiếp tục đi dạo trong các gian hàng. Hầu hết những món bảo vật được bày bán trên các quầy hàng đầu là đan dược, pháp khí, phù lục là chính, linh thực linh dược cực kỳ hiếm thấy, về phần linh chủng lại càng không cần phải nói. Chỉ đơn giản là ngoại trừ linh thực sư, phần lớn những tu sĩ khác, sau khi có được linh chủng đầu sẽ nhanh chóng bán sang tay. Xét cho cùng, để duy trì sinh cơ của nhóm linh chủng cao giai cũng không phải một chuyện dễ dàng, còn chẳng bằng nhanh chóng đổi chúng đi lấy linh thạch hoặc những loại bảo vật khác.
Lục Huyền vô cùng kiên nhẫn, hắn vẫn bình tĩnh dạo quanh bốn phía. Sau khi đi dạo một vòng, hắn đã tìm được một chỗ trống ở sườn núi. Linh lực khẽ động, một quầy hàng nhỏ lập tức xuất hiện trước mặt, rất nhanh mấy món bảo vật quý hiếm đã xuất hiện trên quầy hàng. Trong đó, thứ quý giá nhất chắc chắn là Đại Nho Văn Cung thất phẩm, ngoài ra cũng có thêm một khúc Thiên Niên Cổ Thụ Tâm, một đoá Thái Ất Thuần Dương Chân Hỏa và mấy tấm Huyền Âm Kiếm Phù cùng với Chân Sát Kiếm Phù. Những loại bảo vật này không có quá nhiều tác dụng với hắn nhưng lại có giá trị trao đổi rất cao, rất thích hợp để trao đổi linh chủng. Đương nhiên, những món bảo vật cao giai thật sự vẫn bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay.
Dù trong mắt hắn, những món bảo vật đang được bày bán trên quầy hàng chỉ là thứ bình thường, nhưng với nhóm tu sĩ khác thì không giống vậy. Rất nhanh, đã có tu sĩ bị mấy loại bảo vật này hấp dẫn tìm tới.
“Đạo hữu, khúc cổ mộc này có phải là Thiên Niên Cổ Thụ Tâm không?” Một thanh niên khí chất xuất trần, có cảnh giới Kết Đan viên mãn đi tới phía trước quầy hàng, lịch sự hỏi Lục Huyền.
“Đạo hữu có mắt nhìn đấy, đây chính là Thiên Niên Cổ Thụ Tâm.” Lục Huyền cười xác nhận.
“Không biết cần phải có món bảo vật gì mới đổi được khúc cổ thụ tâm này?”
“Tốt nhất là linh chủng cao giai, cây non linh thực và ấu thú linh thú hoặc thai noãn các loại, phương pháp ngưng chủng phù hợp cũng được. Tiếp theo là các loại bảo vật như linh nhưỡng, linh tuyền hiếm thấy.”
“Cây non linh thực... vừa hay tại hạ có một gốc Hắc Yểm Liễu lục phẩm, đạo hữu thấy thế nào?” Thanh niên vừa nói xong, trước mặt đã xuất hiện một cây liễu non kỳ dị. Cây cao chừng năm tấc, toàn thân đen nhánh, dường như muốn hút hết cả tâm thần hồn phách của người ta vào trong. Còn có thể loáng thoáng trông thấy hàng loạt hoa văn quỷ dị chậm rãi di chuyển trên thân cây, dường như chúng có thể bay từ bên trong ra bất cứ lúc nào.
“Xin hỏi đạo hữu Hắc Yểm Liễu này có lai lịch ra sao? Đây là lần đầu tại hạ nghe nói về nó.” Lục Huyền nhẹ giọng hỏi. Hắn không thể không cảm khái một câu, đúng là thế gian rộng lớn, không thiếu chuyện lạ. Dù hắn đã từng đào tạo không biết bao nhiêu linh thực, cũng xem qua rất nhiều loại điển tịch linh thực trong Thiên Kiếm Tông và Hải Lâu thương hội, nhưng chạy ra bên ngoài, vẫn có thể bắt gặp một ít linh thực mà bản thân chưa từng nghe thấy bao giờ.
“Hắc Yểm Liễu là linh thực lục phẩm, thời điểm tại hạ ra ngoài du lịch đã tìm được nó trong một giới vực nhỏ ngăn cách với nhân thế. Trong quá trình linh thực sinh trưởng, sâu trong thân cây của nó sẽ từ từ dựng dục ra tinh hoa liễu linh đặc biệt, đợi đến giai đoạn trưởng thành, chính loại liễu linh nọ sẽ diễn hóa thành một con Yểm Quỷ. Yểm Quỷ có tâm ý tương thông với linh thực sư đã bồi dưỡng ra nó, sau khi luyện hóa, linh thực sư có khả năng sẽ lĩnh ngộ ra mộng yểm kỳ thuật, có thể thông linh với một số tồn tại trong không gian đặc biệt. Đương nhiên, người ta cũng có thể dùng thứ này để tu luyện một số loại bí thuật thần thông tà đạo.” Thanh niên kia chậm rãi nói.
“Đa tạ đạo hữu đã giải thích nghỉ hoặc, tại hạ hiểu rồi.” Vẻ mặt Lục Huyền vẫn thản nhiên như thường, hắn khẽ gật đầu nói.
“Xem ra là một gốc linh thực tà dị. Nói dễ nghe thì là tà đạo, nói khó nghe chính là ma đạo.” Lục Huyền đã có kinh nghiệm gieo trồng nhiều loại linh thực tà dị, trong lòng không khỏi cảm khái một câu. “Cây Hắc Yểm Liễu này của đạo hữu cũng không tệ, nhưng dù sao nó cũng chỉ là một gốc cây non, vẫn kém đoạn Thiên Niên Cổ Thụ Tâm này của ta khá nhiều. Phải biết rằng khúc cổ thụ tâm này của ta có rất nhiều công dụng, nó mang đến lợi ích rất lớn cho sự phát triển của tỉnh quái, linh thú hệ Mộc, còn có thể luyện chế thành hạch tâm của khôi lỗi cao giai, hoặc pháp bảo hệ Mộc. Đôi bên chênh lệch thế nào hẳn là đạo hữu cũng rõ.” Lục Huyền thản nhiên nói.
Hắn nhìn qua là biết thanh niên này cực kỳ khao khát có được Thiên Niên Cổ Thụ Tâm, nên đã quyết định phải chặt chém đối phương một trận ra trò. “Đạo hữu nói có lý. Như vậy đi, ngoại trừ gốc cây non Hắc Yểm Liễu này, ta lại bù thêm hai mươi vạn linh thạch hạ phẩm, đạo hữu thấy thế nào?”
“Được! Đời này Lục mỗ thích nhất là giao tiếp với người sảng khoái như đạo hữu.” Lục Huyền lập tức gật đầu đồng ý.
Trên thực tế, khúc Thiên Niên Cổ Thụ Tâm này vốn đến từ phần thưởng quầng sáng sau khi Tiểu Thụ Nương trưởng thành, trước đó hắn lại mới có thêm một nhóm Tiểu Thụ Nương từ chỗ Huyền Cực Thụ Mẫu, chỉ cần chờ thêm một đoạn thời gian ngắn nữa là kiểu gì cũng có thể mở ra được Thiên Niên Cổ Thụ Tâm, thậm chí từ ba đến năm khúc cũng không thành vấn đề. Hiện giờ, có thể dùng nó đểđổi lấy một gốc cây non linh thực lục phẩm hiếm thấy, lại cộng thêm hai mươi vạn linh thạch hạ phẩm, sao hắn không đồng ý cho được?
Hắn không hề do dự đã nhanh chóng đạt thành giao dịch với vị nhà giàu hào phóng trước mặt, hai người đầu có được thứ mình muốn, trong lòng cực kỳ thỏa mãn. Sau đó, lại có không ít tu sĩ tới hỏi thăm các loại bảo vật trên quầy hàng của Lục Huyền. Đáng tiếc là trên người bọn họ đầu không có các loại linh chủng mà Lục Huyền cần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận