Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 706: Tin Tức Về Vạn Yêu Quật!

Chương 706: Tin Tức Về Vạn Yêu Quật!
Một lát sau, Lục Huyền đi xuyên qua đại trận hộ tông, tiến vào trong tông môn, lại xuyên qua cấm chế dày đặc, sau khi đi vào nội tông, hắn chợt giảm xuống tốc độ phi hành, chậm rãi bay về phía động phủ.
"Chào Lục sư huynh!" Trước mặt có hai người đang cưỡi trên lưng linh hạc, nhiệt tình chào hỏi Lục Huyền.
Bởi vì trước đó Lục Huyền đã từng trợ giúp đám linh hạc này giải quyết vấn đề sinh dục của cả tộc đàn, nên vừa thấy hắn, con linh hạc cao lớn dưới thân bọn họ lại cùng nhau phát ra tiếng kêu đầy vui sướng, dường như chúng đang muốn trách cứ vì sao dạo này Lục Huyền không tìm đám linh hạc bọn chúng tới làm công cụ phi hành.
Thanh phi kiếm dưới chân Lục Huyền thoáng dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười: "Chào hai vị sư đệ."
Đồng thời, hắn còn không quên gật đầu với hai con linh hạc.
Tuy bình thường hắn thường xuyên làm việc trong động phủ, tương đối ít xuất hiện, nhưng đám đệ tử nội môn biết hắn vẫn càng ngày càng nhiều, nhất là những người lúc trước cùng nhau đi khai thác khu phúc địa mới, mà về sau này hắn lại kết bạn được không ít đồng môn ở trong Đan Điện, Kiếm Đường, thậm chí đoạn thời gian trước, phong trào trao đổi thi hài yêu thú lấy Địch Trần Đan, Dưỡng Kiếm Hồ Lô cũng khiến cho thanh danh của hắn lan rộng trong tông môn.
"Sư huynh mới từ bên ngoài tông môn trở về ư?" Hai người nhìn phương hướng Lục Huyền bay tới, có chút suy đoán hỏi.
"Không sai, ta đi Kiếm Môn trấn phụ cận xử lý một nhóm linh thực cấp thấp do mình bồi dưỡng ra, cũng tiện thể mua chút đồ ăn cho đám linh thú của mình, thu hoạch coi như không tệ." Lục Huyền nửa thật nửa giả nói.
"Ha ha, từ tông môn đi ra Kiếm Môn trấn vẫn khá là thuận tiện."
"Đúng rồi, Lục sư huynh, nhiệm vụ trao đổi Địch Trần Đan kia của ngươi có còn hiệu quả hay không?" Hai người lập tức hỏi ra một vấn đề bản thân quan tâm nhất.
"Trước mắt vẫn còn hữu hiệu, tuy nhiên, Địch Trần Đan trong tay ta còn thừa lại không nhiều lắm, nếu hai vị sư đệ muốn đổi thì nên nhanh chóng một chút sẽ thỏa đáng hớn. Ngược lại trong tay ta vẫn còn không ít Dưỡng Kiếm Hồ Lô do tự tay bồi dưỡng ra, phẩm chất coi như không tệ, chúng cũng có thể là một lựa chọn không tồi." Lục Huyền khẽ cười nói.
"Được, đa tạ Lục sư huynh đã nhắc nhở, chúng ta sẽ sớm ngày tới động phủ của sư huynh bái phỏng." Hai người nói xong liền cáo từ rời đi.
Lục Huyền giẫm lên Phong Lôi kiếm, tiếp tục chậm rãi đi về phía động phủ. Linh thức của hắn vượt xa tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bình thường, dù đã bay đi một đoạn khá xa, vẫn có thể nghe được hai người vừa nãy nhỏ giọng bàn luận.
"Thật ra vị Lục sư huynh này cũng giống như trong tin đồn, thích giúp mọi người, yêu làm điều tốt, đối xử với đồng môn cực kỳ rộng lượng."
"Nghe nói sư huynh không ra ngoài thăm dò bí cảnh, tranh đoạt cơ duyên, một lòng ở trong động phủ bồi dưỡng linh thực, ngay cả đồng môn ở trong tông môn cũng không có mấy người gặp được hắn."
"Có lẽ không nhiều người gặp qua hắn, nhưng người nghe nói đến thanh danh của hắn lại khá nhiều, xét cho cùng, tạo nghệ trên linh thực nhất đạo của Lục sư huynh đúng là tiếng lành đồn xa, có thể nói là đệ nhất nhân dưới Kết Đan rồi."
"Có thể dựa vào bản lĩnh bồi dưỡng linh thực kiếm được một chỗ đặt chân trong tông môn, sau đó an an ổn ổn vượt qua cả đời này, cũng là một lựa chọn tốt."
"Đúng vậy, nói không chừng, những người thường xuyên ra ngoài thăm dò bí cảnh như chúng ta, một ngày nào đó sẽ không thể trở về được, trực tiếp bỏ mình ở bên ngoài."
"Không thể nói rõ là ai đúng ai sai, nhưng theo ta, làm như vậy mới có một chút cơ hội đạt được cơ duyên, hướng tới mục tiêu trường sinh bất lão, còn làm một linh thực sư, không chủ động xông lên tranh giành, khẳng định là con đường tu hành rất ngắn ngủi, chỉ cần liếc mắt cũng có thể trông thấy điểm cuối cùng."
Hai người bọn họ bay càng lúc càng xa, thanh âm cũng dần dần vượt ra khỏi phạm vi Lục Huyền có thể nghe được.
"Thì ra ở trong mắt đồng môn, ta chính là một linh thực sư nhiệt tình thành thật."
"Nếu để bọn họ biết ta đang nuôi dưỡng rất nhiều linh thực tà dị lấy huyết nhục hồn phách làm thức ăn như vậy, còn nuôi cả một con tà ma cấp Tai, chẳng biết hình tượng của ta ở trong mắt bọn họ sẽ sụp đổ thành hình dáng gì nữa." Khóe miệng Lục Huyền nhếch lên, trong lòng âm thầm suy nghĩ.
Hắn trở lại động phủ, mở ra Lưu Quang Phù Trận, chim mập và một đám linh thú tranh nhau xúm lại. Hắn xoa dịu đám nhóc con nhà mình một hồi sau đó đi vào trong linh điền, lấy khối Huyền Kim Nham từ trong túi trữ vật ra.
Nham thạch màu vàng sậm trải rộng bên trong linh điền, có thể nhìn thấy vô số điểm kim quang rất nhỏ, lấp lánh đến chói mắt.
Lục Huyền khẽ động tâm niệm, lập tức thi triển Địa Dẫn Thuật. Huyền Kim Nham vốn là linh quáng tứ phẩm, tính chất cực kỳ cứng rắn, nhưng sau khi hấp thu rất nhiều gói kinh nghiệm cùng với thi triển cả ngàn vạn lần, Địa Dẫn Thuật hắn nắm giữ đã đạt đến cảnh giới tông sư, hơi chút gia tăng linh lực, đã có thể lặng yên thay đổi kết cấu của khối nham thạch màu vàng sẫm kia rồi.
Kết cấu của nham thạch và linh nhưỡng phía dưới từ từ xảy ra một chút biến hóa rất nhỏ, sau đó đơn giản dung hợp lại với nhau.
Lục Huyền bày ra một đạo Tụ Linh trận đơn giản, để linh lực hệ Kim bên trong Huyền Kim Nham chậm rãi tụ lại cùng một chỗ, rồi lập tức trồng Bạch Cốt Sát Sinh Kiếm Thảo vào bên trong Huyền Kim Nham.
Linh thức nhanh chóng rót vào trong linh chủng Kiếm Thảo, chỉ trong nháy mắt đã tiến vào một thế giới đầy giết chóc, sát niệm vô cùng vô tận lại điên cuồng vọt tới từng đợt từng đợt.
Đứng trước tình huống này, Lục Huyền lập tức giữ vững tâm thần, duy trí cho tâm trí luôn ở trong tình huống tỉnh táo, đồng thời Thông Minh Kiếm Tâm bên trong thức hải cũng nhanh chóng xoay tròn, lĩnh ngộ Sát Lục kiếm ý.
Đợi sau khi tâm thần xuất hiện một tia mỏi mệt, hắn mới rời đi, bắt đầu đi khắp nơi bên trong linh điền, xem xét trạng thái sinh trưởng của các loại linh thực.
Thỉnh thoảng, hắn lại căn cứ vào nhu cầu rất nhỏ của chúng, để tinh chuẩn thi triển các loại thuật pháp bồi dưỡng linh thực cơ sở Linh Vũ Thuật, Mộc Sinh Thuật, hoặc là cung cấp Ngũ Hành linh lực, kiếm khí kiếm ý các loại, nhằm cam đoan nhu cầu sinh trưởng bất đồng của chúng luôn được thỏa mãn đầy đủ.
Cứ như vậy, sau khi tĩnh tâm bồi dưỡng linh thực trong động phủ một đoạn thời gian, đệ tử chân truyền của tông môn là Hỏa Lân Nhi đã tìm tới cửa.
"Lục sư đệ, một thời gian không gặp, những linh thực này của ngươi lại càng thêm tươi tốt rồi." Hỏa Lân Nhi đi theo sau lưng Lục Huyền, tiến vào sườn núi trong tiểu viện.
"Hỏa sư huynh quá khen, không biết sư huynh tới tìm ta là có chuyện gì quan trọng?" Lục Huyền đưa cho đồng tử mặc pháp bào màu đỏ lửa kia một bình linh trà nóng hôi hổi, nhẹ giọng hỏi.
"Đúng là lần này ta có chuyện cần tìm sư đệ. Chuyện này có liên quan đến phúc địa Vạn Yêu Quật, nơi sư đệ từng quản lý hơn nửa năm." Hỏa Lân Nhi nghiêm mặt, trầm giọng nói.
"Chẳng hay phúc địa Vạn Yêu quật bên kia đã xảy ra chuyện gì?" Lục Huyền hỏi, trong thanh âm có thêm vài phần vội vàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận