Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 949: Vui Vẻ Tìm Đến, Hài Lòng Ra...

Chương 949: Vui Vẻ Tìm Đến, Hài Lòng Ra...Chương 949: Vui Vẻ Tìm Đến, Hài Lòng Ra...
“Tại hạ họ Hoàng, đây đúng là lần đầu tiên ta tới Hoan Hỉ Tinh Động, ngươi đi trước dân đường đi, nều khiên ta hài lòng chắc chăn sẽ không thiểu thù lao của ngươi.” Lục Huyền thản nhiên gật đầu.
Lúc này, dung mạo của hắn đã hoàn toàn thay đổi. Thậm chí để tránh thu hút sự chú ý của người khác, hăn còn cổ ý áp chế tu vi xuông Trúc Cơ trung kỳ. Nhưng với tu vỉ này, hắn vẫn thuộc nhóm tổn tại có thực lực hàng đầu trong nhóm tu sĩ đang nườm nượp lui tới xung quanh.
Mà thanh niên thanh tú kia chỉ có cảnh giới Luyện Khí viên mãn, với tầm tuổi của gã hiện giờ cũng coi như không tệ.
“Vâng thưa Hoàng tiền bối! Tiền bôi cứ gọi ta là Tiểu Hà.” Thanh niên nghe vậy, nét mặt lập tức lộ vẻ sợ hãi xen lân với vui mừng. “Nơi này là Vạn Linh Thực Phủ, là nơi dùng bữa nổi danh nhất tại Hoan HỈ Tỉnh Động. Vạn Linh Thực Phủ được xưng tụng là khu vực có thực đơn đầy đủ nhất, mỹ vị nhất Tu Hành giới. Ở nơi này, những vị khách quý có thể thưởng thức đủ các loại món ăn ngon lành nhất với nguyên liệu chê biên đa dạng, từ linh thực linh thú tới cả tà ma. Chỉ cần có đủ linh thạch, thậm chí ngài còn có thể nếm cả thịt yêu thú thất phẩm hoặc yêu ma ngoại vực. Vừa mỹ vị vừa ngon miệng, đồng thời còn bổ dưỡng thân thể, mang đền rất nhiều ích lợi." Thanh niên thanh tú chỉ vào một tòa lầu cao bên trái rồi nói.
Bên ngoài cửa sổ của tòa lầu cao kia có treo từng tầm da thú đã qua xử lý tỉ mỉ, còn bên trong không ngừng truyền đến mùi hương linh lực của rất nhiều loại yêu thú trộn lần với nhau, chỉ cần ngửi thôi đã thấy thèm ăn rồi.
“Nơi này là Túy Tiên Lâu, theo lời đồn thì bên trong này đang nắm giữ hơn trăm loại phôi phương linh nhưỡng linh tửu của Tu Hành giới, nếu bình thường tiền bối có hứng thú uống một ly rượu thì có thể vào trong thử một chút."
Thanh niên thao thao bất tuyệt giới thiệu cho Lục Huyền đủ loại sự vật hai bên đường.
“Nói tóm lại, Hoan HỈ Tỉnh Động được xưng tụng là động tiêu tiền lớn nhất Ly Dương cảnh, có thể đảm bảo sẽ khiến cho tất cả tu sĩ khi tiến vào Tinh Động được vui vẻ tìm đến, hài lòng ra về. Trong này có vô số cách hưởng lạc, ăn uổng chơi đùa, cần gì cũng có. Vừa rồi ta mới chỉ nói với tiền bối về một góc của núi băng, trong bóng tối còn ẩn giấu càng nhiều hơn nữa, nhưng nhất định phải có người dân đường mới có thể chứng kiến toàn cảnh.”
Lục Huyền nghe vậy, bước chân hơi khựng lại: “Ö, mời ngươi nói rõ chỉ tiết."
“Ngoại trừ những nơi tương tự như Vạn Linh Thực Phủ và Túy Tiên Lâu thì trong Hoan Hỉ Tinh Động vân còn không ít khu vực đặc biệt khác nữa."
“Có những nơi thích hợp cho tu sĩ đánh cược, phương thức đánh cược cực kỳ đa dạng và đủ các thể loại. Bên trong sòng bạc có rất nhiều hạn chế đổi với linh thức và nhục thân của tu sĩ, tiền cược thì có pháp khí, phù lục thậm chí là cả sinh mệnh vân vân..."
“Cũng có nơi để hưởng dụng linh đan đặc biệt, linh đan thường do một số loại linh dược đặc biệt luyện chế thành, sau khi sử dụng có thể trực tiếp tác động lên tâm trí và thần hổn của tu sĩ, mang đến cho tu sĩ một loại cảm giác mơ màng như trong cơn say, tâm thần nhẹ nhàng bay bổng chăng khác gì lên tiên cảnh."
“Đương nhiên thứ nổi danh nhất Hoan Hỉ Tỉnh Động chính là bí thuật âm dương hợp hoan. Trong Hoan HỈ Tỉnh Động có tụ tập vô số mỹ nhân, Thánh nữ ma môn, tiên tử chính đạo, thiểu nữ yêu tộc với đủ các loại hình thái đặc biệt, thậm chí còn có cả yêu ma ngoại vực. Rất nhiều khu hợp hoan bảo lâu còn năm giữ bí thuật độc môn, có thể khiển vô số tu sĩ trầm luân trong đó, không thể tự kềm chế được."
Nói đến đây, cũng không biết thanh niên nọ vừa nghĩ đến cái gì lại âm thẩm nuốt một ngụm nước miếng, trên vẻ mặt tràn đẩy chờ mong. “Tiền bối muốn đi nơi nào hưởng thụ? Trong phạm vi mấy trăm dặm quanh đây vãn bối đều nắm rõ như lòng bàn tay." Gã nghĩ đền thân phận của mình lúc này, mới vội vàng nghiêm sắc mặt, quay sang hỏi Lục Huyền.
“Hoàng mỗ không đội trời chung với cờ bạc.” Lục Huyền thản nhiên nói.
“Ta hiểu, vậy ta sẽ dẫn tiền bối tới mấy chỗ câu lan nổi danh nhất gần đây xem." Thanh niên thanh tú lập tức gật đầu, đuôi lông mày không kìm được lại khẽ nhướng lên, lộ vẻ hiểu rõ.
Hai người một trước một sau, xuyên qua những con đường trước mặt, đi tới một khu đình viện cao lớn. Toàn bộ đình viện được bao phủ bởi một mảnh sương mù màu trắng, bên trong mơ hồ còn truyền đến tiêng đàn sáo êm tai, thỉnh thoảng lại có tiêng cười vui trong trẻo của thiểu nữ vang lên, khiển người ta không nhịn được chỉ muốn tiền vào bên trong tìm tòi hư thực rồi cùng gia nhập vào khung cảnh mỹ diệu đó. “Hoàng tiền bối, nơi này là Trường Nhạc Quán cực kỳ nổi danh tại Hoan Hỉ Tỉnh Động, cũng là khu vực phong nguyệt số một số hai ở nơi này. Nghe nói nữ tu bên trong là tiêu hổn nhất, tất cả bọn họ đều có thể làm cho xương cốt của nhóm tu sĩ tiến vào nơi này mềm đi, say mê đến mất hồn mất vía."
“Nếu tiền bối muốn đi vào đại chiến mây trăm hiệp cùng bọn họ thì tốt nhât là phải chuẩn bị sẵn sàng, Ít nhât cũng phải có đủ linh đan linh dược để bù đắp khí huyết cho bản thân.” Thanh niên chỉ vào khu đình viện phía trước, trên môi nở nụ cười cực kỳ đáng khinh. “Chuyện này ngươi không cần phải lo, ta tự có suy tính.” Lục Huyền mỉm cười với gã, sau đó tâm niệm vừa động, một viên linh thạch trung phẩm lập tức xuất hiện trước mặt.
Trên đường đi, thanh niên này giới thiệu rất chỉ tiết về Hoan HỈ Tỉnh Động, đã giúp cho một người lần đầu tới đây như hắn bớt đi không ít công sức, đáng được đền đáp bằng một viên linh thạch trung phẩm. “Được rồi, ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ, viên linh thạch trung phẩm này xem như thù lao của ngươi."
“Đa tạ tiền bối! Đa tạ tiền bối!” Bình thường sau môi một phi vụ thành công, thanh niên này cũng chỉ kiểm được một chút chỉ phí cho việc dân đường và giới thiệu tin tức, chẳng mấy khi gặp được tu sĩ hào phóng như Lục Huyển, bởi vậy gã vội vàng đứng thăng người lại, trịnh trọng tỏ vẻ cảm kích hắn. “Sau này còn gặp lại.” Lục Huyền thản nhiên để lại một câu rồi một mình tiên vào Trường Nhạc Quán. “Tiền bối ~!'" Vừa mới tiến vào đã có mấy thiếu nữ với đủ các kiểu phong tình, nhanh chóng đi lên nghênh đón hắn, cả đám không hẹn mà cùng nũng nịu kêu gọi Lục Huyền.
Ánh mắt Lục Huyền đảo qua thân thể tuyệt đẹp như ẩn như hiện dưới lớp vải voan mỏng manh trên người các nàng, khí tức trong cơ thể lặng lẽ trào dâng.
Hắn tới Trường Nhạc Quán này chủ yếu là để làm ăn, trong lúc chưa quen thuộc với cuộc sông nơi đây thì tu vi chính là chô dựa của hắn, có thể dùng phương thức tương đối ngang hàng để giao lưu trao đổi với nơi phong nguyệt có danh tiêng lớn nhất Hoan Hỉ Tỉnh Động này. Bởi trong tay hắn đang có khá nhiều loại bảo vật tứ phẩm như Mê Dục Đan, Cực Nhạc Tâm Kinh vân vân... nều không có tu vi Kết Đan chỉ sợ không trân giữ được cục diện.
“Đi xuống hết cho nô gia, vị này chính là Kết Đan Chân Nhân, đừng có tỏ vẻ hấp ta hấp tấp khiên vị tiền bôi Kết Đan này chê cười như thê." Quả nhiên, chỉ mây hơi thở sau khi hắn hiển lộ tu vi chân thật đã có một mùi hương nồng đậm xông vào trong mũi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận