Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 752: Món Quà Cuối Cùng!

Chương 752: Món Quà Cuối Cùng!
Tông môn rời đi, Kiếm Ấn trong tay hắn sẽ trở thành phế phẩm, nhân lúc hiện tại, còn chưa có bao nhiêu người biết được tin tức kia, cứ cố gắng đổi được chút linh chủng hay phương pháp ngưng chủng nào hay chút ấy.
"Trước đó, tin tức Cát Phác sư huynh nói cho ta biết quá quan trọng, chính nó đã giúp ta có đầy đủ thời gian đi xử lý rất nhiều linh thực của mình, còn có thể kịp thời tiêu hết đống Kiếm Ấn trong tay, cứu vãn một số lớn tổn thất."
Lại nói, hắn vẫn thường xuyên thay Đan Điện bồi dưỡng linh thực, nhận thù lao dành cho đệ tử Kiếm Đường, hoặc đi hoàn thành nhiệm vụ tông môn… tất cả những con đường ấy đã khiến gia sản của Lục Huyền trở nên khá là phong phú, có hơn mấy ngàn miếng Kiếm Ấn trong tay.
Nếu vì thời gian cấp bách mà lãng phí đống Kiếm Ấn này, kiểu gì hắn cũng tiếc của mà đứt ruột mất.
Hắn lập tức tiến vào nội điện, tìm đệ tử nội môn của Tư Nông điện đang canh gác bên trong.
"Lục sư huynh, ngươi tới rồi, đã lâu không gặp, lần này ngươi muốn đổi linh chủng ư?" Một vị thanh niên khí chất nội liễm trầm ổn đi ra nghênh đón. Người này chính là Trương Sách từng có duyên gặp mặt với Lục Huyền.
"Chào Trương sư đệ, lúc trước ta đi ra bên ngoài săn giết yêu thú tà ma, bảo vật trên người đã hao hết mới miễn cưỡng giữ được tính mạng, lần này trở về, đang dự tính đổi nhiều linh chủng một chút, sau đó an tâm ở lại bên trong tông môn bồi dưỡng linh thực." Lục Huyền vừa cười vừa nói.
"Không biết sư huynh cần loại linh chủng nào?"
"Trong Tư Nông Điện hiện có bao nhiêu linh chủng tứ phẩm?"
"Bởi vì phương pháp bảo tồn tương đối đơn giản nên số lượng linh chủng Địa Hỏa Tâm Liên là nhiều nhất, có khoảng mười viên. Mặt khác, trong kho vẫn còn bốn năm loại linh chủng khác như Huyền Trùng Đằng, Địa Hoàng Táo vân vân..."
"Ngoại trừ mấy loại kể trên, hiện không còn linh chủng tứ phẩm khác, nếu sư huynh cần, ta có thể lưu ý giúp ngươi một phen, chờ tới khi ngưng kết ra số lượng lớn lại đi thông báo cho sư huynh ngươi." Trương Sách vô cùng khách khí nói với Lục Huyền.
"Vậy đa tạ Trương sư đệ." Lục Huyền mỉm cười nói.
Hắn bắt đầu lật xem cuốn sách ngọc Trương Sách đưa cho, cuối cùng đã quyết định lựa chọn mấy loại linh chủng tứ phẩm quen thuộc kia, còn những loại khác hoặc là có yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với hoàn cảnh sinh trưởng, hoặc là phương thức bồi dưỡng vô cùng phức tạp, hiện giờ trong tay hắn đang có nhiều loại linh thực cấp cao như vậy, không cần phải mất công theo đuổi loại linh chủng tứ phẩm mới lạ nữa.
"Vậy thì lựa chọn năm hạt linh chủng Địa Hỏa Tâm Liên, ba hạt linh chủng Huyền Trùng Đằng và hai hạt linh chủng Địa Hoàng Táo, hai hạt linh chủng Ngũ Hành Quả. Mặt khác, ta cũng cần phương pháp ngưng chủng của Địa Hỏa Tâm Liên cùng với Ngũ Hành Quả."
Lục Huyền vừa cười vừa nói, trong tay hắn đã có phương pháp ngưng chủng của Dưỡng Kiếm Hồ Lô, Ngọc Lộ Quả, Tàng Nguyên Thảo, lần này dứt khoát chơi lớn một phen, đi trao đổi hai loại phương pháp ngưng chủng linh chủng tứ phẩm.
Lúc trước, Lục Huyền từng mở ra Huyễn Diệt Ngũ Hành Trận từ trong quầng sáng phần thưởng của Ngũ Hành Quả từng, cảnh tượng lúc ấy vẫn còn khắc sâu trong lòng hắn, nên lần này đã quyết định bồi dưỡng nhiều hơn.
"Nhiều thế ư? Xin sư huynh chờ cho một chút, ta đi xin ý kiến!" Trương Sách bị khoản mua sắm quá lớn của Lục Huyền làm rung động, gã lập tức tiến vào chỗ sâu bên trong nội điện.
Một lát sau, Trương Sách mang theo biểu cảm có phần quái lại cầm mấy chục hạt linh chủng cùng với hai miếng ngọc giản đi ra: "Lục sư huynh, sư thúc bên trong Tư Nông điện đã đồng ý với lời thỉnh cầu của ngươi, ở đây có những loại linh chủng tương ứng cùng với phương pháp ngưng chủng."
"Mười hai hạt linh chủng tứ phẩm, cùng với hai phương pháp ngưng chủng tứ phẩm, tổng cộng là tám ngàn hai trăm miếng Kiếm Ấn."
"Được." Lục Huyền gật đầu, một đống Kiếm Ấn giống như một ngọn núi nhỏ lập tức trôi bồng bềnh đến trước mặt Trương Sách.
"Trương sư đệ ngươi xem qua một chút đi."
"Thật không ngờ Lục sư huynh lại giàu có như thế." Trương Sách xác nhận số lượng Kiếm Ấn không sai, mới cảm khái vô cùng nói.
"Kiếm Ấn tích lũy nhiều năm chỉ thoáng cái đã dùng hết." Lục Huyền cười cười, sau khi tiếp nhận linh chủng cùng với phương pháp ngưng chủng, hắn lập tức quay trở lại động phủ.
"Cổ sư thúc? Sao ngài lại ở chỗ này? Mau mời vào."
Chỉ thấy một thanh niên tuấn mỹ với ngàn vạn hư ảnh kiếm khí một mực quanh xung quanh thân thể, đang lẳng lặng đứng bên ngoài động phủ, mỉm cười nhìn về phía Lục Huyền. Người này chính là vị Kết Đan chân nhân Cổ Kiếm Không của tông môn, cũng là vị cao tầng đang quản lý Kiếm Đường, Lục Huyền từng gặp mặt đối phương không ít lần.
"Lục sư điệt, ta tới vì có một hạt linh chủng muốn giao cho ngươi. Nó chính là trân bảo đã được một vị Thái Thượng trưởng lão Nguyên Anh bên trong môn phái cất giữ từ lâu. Chân Quân trưởng lão cực kỳ coi trọng thiên phú của ngươi trên linh thực nhất đạo, lại biết ngươi có cống hiến khá lớn cho Kiếm Đường, nên đã quyết định tặng hạt linh chủng kia cho ngươi." Cổ Kiếm Không ôn hòa nói.
"Thái Thượng trưởng lão muốn tặng linh chủng cho ta?" Trong giọng nói của Lục Huyền tràn ngập kinh ngạc, thực sự không dám tin tưởng vào tai mình.
"Không sai." Cổ Kiếm Không khẳng định.
Hai người một trước một sau tiến vào động phủ của Lục Huyền.
"Có phải Cát Phác sư đệ đã nói cho ngươi biết chuyện cao tầng của tông môn muốn di dời đến Thương Lan Giới rồi? Đối với việc không thể dẫn Lục sư điệt đi theo, cá nhân ta cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Dù sao thì trình độ trên linh thực nhất đạo của sư điệt ra sao, chúng ta cũng nắm rõ như ban ngày, thậm chí ngươi còn trực tiếp nghiên cứu ra phương pháp ngưng chủng Phong Lôi Kiếm Thảo, lập được đại công ở Kiếm Đường. Chỉ tiếc… so với đệ tử chân truyền trong môn phái, mấy vị Nguyên Anh Chân Quân kia vốn không coi trọng tiềm lực trên con đường tu hành sau này của ngươi."
"Sau khi thảo luận mấy phen, cuối cùng bọn họ đã quyết định đưa sư điệt ngươi đến Trung Châu đại lục."
"Nhưng sư điệt vẫn là một trong những mầm mống tông môn coi trọng nhất, bởi vậy Thái Thượng trưởng lão mới cố ý tặng cho ngươi hạt linh chủng quý hiếm này, hi vọng sư điệt có thể bồi dưỡng nó ra, không phụ sự mong đợi của tông môn. Hạt linh chủng này cũng coi như một món quà cuối cùng của tông môn tặng cho ngươi." Nói đến đây, Cổ Kiếm Không lại thổn thức không thôi.
"Đa tạ Cổ sư thúc và những vị sư thúc sư tổ còn lại đã coi trọng Lục Huyền, ta hiểu được quyết định của tông môn, đồng thời cũng sẽ không phụ sự chờ mong của mọi người." Lục Huyền khom lưng kính cẩn thi lễ nói.
"Như vậy thì tốt." Cổ Kiếm Không vui mừng nói, trong tay chợt xuất hiện một hạt linh chủng thần dị.
Hạt linh chủng này có màu tím sậm, trên bề mặt lại ẩn chứa vô số tia sét màu tím rất nhỏ đang chuyển động, nhìn giống như một đóa hoa lôi đình đang chớm nở, bên trong vẻ đẹp yêu dã còn ẩn chứa sức mạnh hủy diệt.
"Khi vị Thái Thượng trưởng lão kia còn dừng lại ở thời kỳ Kết Đan, ngài đã ngẫu nhiên nhận được hạt linh chủng này, nhưng sau khi nghiên cứu hồi lâu cũng không tìm được phương pháp bồi dưỡng linh chủng, vì vậy mới giữ lại trong tay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận