Các Ngươi Tu Tiên, Ta Làm Ruộng

Chương 749: Quyết Định Của Tông Môn!

Chương 749: Quyết Định Của Tông Môn!
"Tình thế càng ngày càng nghiêm trọng." Lục Huyền lẩm bẩm nói.
Hắn rất ít khi ra ngoài, để có thể kịp thời biết được các loại tin tức của Tu Hành giới, hắn đã cố ý dặn dò Liễu Tố lưu ý giúp mình một phen, mỗi khi có chuyện trọng đại, nhất là chuyện có liên quan đến bổn tông, nhớ phải báo cho hắn biết trước.
Trong lòng hắn sinh ra một tia sầu lo rất nhỏ, bước chân vội vàng quay trở lại tiểu viện, lấy linh chủng Thủy Huỳnh Thảo đang ở trong thời kỳ kích thích cải tiến ra. Ngoại trừ năm hạt linh chủng Băng Huỳnh Thảo lần trước, lần này lại có thêm hai hạt, những hạt còn lại đều không thể cải tiến thành công.
"Bảy hạt linh chủng Băng Huỳnh Thảo, hy vọng sau khi chúng trưởng thành có thể mang đến đủ nhiều phần thưởng tu vi." Lục Huyền cẩn thận cất kỹ những hạt linh chủng này, thế cục trước mắt không ổn, hắn cũng không vội gieo chúng nó xuống.
Hôm đó, hắn đang ở trên ngọn núi bồi dưỡng Mê Tiên Đào.
Mê Tiên Đào đã kết được vô số hoa đào màu đỏ tươi. Được một mảnh chướng khí màu đỏ thẫm như mây như khói phụ trợ, những đóa hoa đào ấy càng lộ ra vẻ kiều diễm mê người, có cảm khác toàn bộ khu vực chung quanh đều ngập tràn một luồng khí tức suy đồi, dâm đãng.
"Lục sư đệ, có ở trong động phủ không?" Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc xuyên qua trận pháp, vang lên bên tai hắn. Chủ nhân của giọng nói này chính là đệ tử chân truyền của tông môn có giao tình rất sâu với Lục Huyền, Cát Phác.
Trên mặt Lục Huyền hiện lên vẻ vui mừng, hắn vội vàng đi ra ngoài đón.
Bên ngoài trận pháp, Cát Phác mặc một bộ áo trắng đang lẳng lặng bay lơ lửng giữa không trung, khí chất xuất trần mờ mịt, phảng phất như một vị Tiên nhân.
Âm dương linh khí không ngừng quanh quẩn bên cạnh, hai con ngươi màu đen trắng càng thêm thâm thúy, khí tức như vực như biển, sâu không lường được.
"Cát sư... Hẳn là hiện giờ, nên gọi một tiếng Cát sư thúc rồi!"
"Chúc mừng Cát sư huynh đã đột phá tới cảnh giới Kết Đan!"
Phản ứng đầu tiên của Lục Huyền là vô cùng sửng sốt, nhưng rất nhanh, hắn đã giật mình hiểu ra, vị đệ tử chân truyền Cát Phác kết bạn nhiều năm với hắn đã thuận lợi tấn thăng đến cảnh giới Kết Đan rồi.
Thời điểm hai người quen biết với nhau, Cát Phác đã tiến đến rất gần cảnh giới Kết Đan chỉ cách có một sợi chỉ, trải qua nhiều năm như vậy, vượt lên tầng tầng lớp lớp cực khổ gian nan, rốt cục đối phương cũng vượt qua được cái rãnh trời ấy.
Lục Huyền vô cùng vui mừng thay gã.
"Lục sư đệ, ngươi và ta không cần khách khí như thế, giữa hai bên cứ giữ nguyên xưng hô sư huynh đệ là được." Trên khuôn mặt thanh tú của Cát Phác lộ ra một nụ cười.
"Có thể đột phá đến cảnh giới Kết Đan, trong chuyện này cũng có công lao không nhỏ của Lục sư đệ ngươi." Gã cảm khái nói.
Từ thật lâu trước đó, Lục Huyền đã giúp gã giải quyết vấn đề thai nghén của cặp thượng cổ dị thú Âm Dương Côn Ngư kia, khiến cho quá trình tu luyện Âm Dương chi đạo của gã nhận được ích lợi không nhỏ, đã lĩnh ngộ được công pháp bản nguyên.
Sau đó, ở trong Đa Bảo Lâu, Lục Huyền còn báo cho gã biết tin tức về Thánh Anh đan, để cho gã sớm chuẩn bị sẵn sàng, về sau đã lấy được Thánh Anh đan có thể gia tăng xác suất Kết Đan thành công.
Bởi vậy, trong lòng gã vẫn luôn cảm kích thật sâu đối với Lục Huyền.
"Được, vậy ta cứ làm theo trước kia, gọi ngươi một tiếng sư huynh." Lục Huyền xem chuẩn cơ hội, thuận thế mà làm, lập tức không khách khí nói.
"Đúng rồi, Cát sư huynh, hôm nay sao ngươi lại rảnh rỗi tới chỗ ta vậy? Lấy tu vi Kết Đan Cảnh, hẳn là ngươi nên ở trong Hắc Ma Uyên săn giết những con yêu ma tà ma kia mới đúng." Hắn nghi hoặc hỏi.
"Ta trở về tông môn một đoạn thời gian, cũng thuận tiện tới thăm sư đệ ngươi. Về phần yêu ma tà ma, những thứ đó vốn giết không hết." Cát Phác bất đắc dĩ nói.
"Thế cục đã trở nên nghiêm trọng như vậy rồi?" Lục Huyền rùng mình hỏi.
"Không sai, theo ta được biết, lại có một đám yêu ma vực ngoại đột phá vách ngăn không gian, chui từ chỗ sâu bên trong Hắc Ma Uyên ra ngoài. So với lúc trước, những con yêu ma lần này càng cường đại hơn, thậm chí còn có không ít tồn tại tương đương với Nguyên Anh Chân Quân."
"Chỉ sợ không được bao nhiêu năm nữa, cả vùng Đông Hoang này sẽ biến thành khu vực bị yêu ma tàn phá bừa bãi. Sau khi Nguyên Anh Chân Quân trong tông môn nhìn rõ thế cục trước mắt, ngài ấy liên tục cân nhắc hồi lâu, cuối cùng đã đưa ra quyết định dời tông rồi."
"Dời tông ư?" Lục Huyền thất thanh nói, giọng điệu vô cùng kinh ngạc, tựa như hắn vừa nghe được một chuyện gì đó không thể tưởng tượng nổi.
Một quái vật khổng lồ như Thiên Kiếm Tông cũng muốn rời đi sao?
"Không sai, nếu tiếp tục ở lại vùng Đông Hoang này, liều chết vật lộn với yêu ma, rất có thể sẽ khiến cho toàn bộ tu sĩ trong tông môn bị tiêu diệt." Cát Phác lạnh lùng nói.
"Nhưng khắp nơi đều là yêu ma tà ma, chúng ta có thể di chuyển đến nơi nào được?" Lục Huyền khôi phục lại tâm trạng, nghi hoặc hỏi.
"Lục sư đệ, bổn tông có không ít nội dung cơ mật hạch tâm, chỉ có đệ tử chân truyền, thậm chí là tu sĩ Kết Đan mới có thể biết được. Ta và ngươi vốn tâm đầu ý hợp, hôm nay ta sẽ nói cho ngươi một loại bí mật. Thiên Kiếm Tông thuộc về hàng ngũ đại môn phái đứng đầu trong Vân Hư Vực, nhưng vẫn còn lai lịch khác nữa. Nếu một mực tìm hiểu về căn nguyên gốc rễ thì Thiên Kiếm Tông chúng ta chính là một nhánh của tông môn kiếm đạo đứng số một số hai tại Thương Lan giới, Động Huyền Kiếm Tông."
"Tương truyền là mấy ngàn năm trước, một tu sĩ Hóa Thần của Động Huyền Kiếm Tông từng đến đây thành lập tông môn chúng ta, mặc dù hai bên cách xa nhau không ít giới vực, nhưng vẫn một mực duy trì liên hệ."
"Chưởng môn sư thúc và mấy vị Thái Thượng trưởng lão đã quyết định, trong thời gian tới sẽ trở về Động Huyền Kiếm Tông." Cát Phác trầm giọng nói.
"Tông môn vẫn còn bí mật sâu đến nhường này, nhưng sư huynh tới đây nói sớm cho ta biết như vậy, là muốn để ta chuẩn bị sẵn sàng ư?" Lục Huyền có chút buồn bực hỏi.
Ý cười trên mặt Cát Phác lập tức thu lại, khẽ lắc đầu nói: "Chỉ một nhóm người ít ỏi đủ tư cách trở về chủ tông, bao gồm năm vị Nguyên Anh Chân Quân, mười tám vị Kết Đan chân nhân, mười sáu vị đệ tử chân truyền, cùng với mấy chục người chí thân với Nguyên Anh Chân Quân."
"Cho nên, ta cùng với nhóm đồng môn còn lại đều là đối tượng bị vứt bỏ?" Lục Huyền nghe được điều này, trong lòng không khỏi cảm thấy lạnh cả sống lưng.
"Không phải từ bỏ là có an bài khác, nhất là loại nhân vật quan trọng như sư đệ ngươi, chắc chắn sẽ được coi là mồi lửa, chờ mong một ngày kia có thể tỏa sáng rạng ngời."
"Mời sư huynh nói." Lục Huyền bình tĩnh nói.
"Xuyên qua giới vực sẽ gặp phải vô số nguy hiểm, ví dụ như vùng không gian loạn lưu, khe hở không gian hay như cương phong có mặt ở khắp mọi nơi, thậm chí còn là các loại lôi kiếp có được lực lượng hủy diệt cường đại."
"Ngay cả Kết Đan chân nhân, ở dưới hoàn cảnh như vậy, cũng chỉ có thể miễn cưỡng tự bảo vệ mình, hơi không cẩn thận một chút, sẽ mất mạng trong đó, chỉ khi đạt tới Nguyên Anh Chân Quân, hoặc là sở hữu chí bảo loại không gian trong tay, mới có thể tương đối an toàn vượt qua chặng đường này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận