Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 104: Kẻ Phạm Ta, Đáng Giết

.



Chương 104: Kẻ Phạm Ta, Đáng Giết
Tiêu Vũ khẽ hừ một tiếng, không cho là đúng.
Trần Thuận Niên hỏi: “Đây là mùi gì vậy?”
Đúng lúc này, Tiểu Lâm Tử ăn no rỗi việc lập tức thả một quả rắm.
Trong nháy mắt, mùi gì cũng không còn.
Tiêu Vũ: “...”
Huynh đệ ác thật, giết địch một ngàn tổn hại tám trăm!
Nếu như nàng không có ở trong lều vải này, nhất định nàng sẽ thêm cho Tiểu Lâm Tử một cái đùi gà.
Bất kể nói thế nào thì cuối cùng Trần Thuận Niên cũng đã lui ra ngoài. Mấy nương nương cũng vội vàng xốc một góc lều vải lên cho lều vải thông gió.
Cũng may lúc này tất cả mọi người gần như đã ăn no, thừa dịp trời còn chưa sáng chia làm hai nhóm nam nữ bắt đầu ngủ bù.
Tiêu Vũ bị một tiếng hét đánh thức. Nàng từ trong lều bước ra, chỉ thấy Thước Nhi vội vội vàng vàng chạy về. Quần áo của nàng ấy đã ướt hết, đôi mắt rưng rưng, bối rối tột cùng.
Tiêu Vũ lập tức trở nên căng thẳng: “Sao thế?”
“Vừa rồi ta tới bờ sông múc nước, đúng lúc gặp phải Tôn Vạn Lý kia, gã ta... gã ta muốn đẩy ta xuống sông!” Thước Nhi đỏ hồng cả mắt.
Đêm qua Tôn Vạn Lý đâm thọc thất bại, nhất định đã bị Trần Thuận Niên trừng phạt nên hôm nay lấy người của nàng ra để trút giận.
Gã ta không dám đối phó với những người khác, chỉ dám bắt nạt người dễ ăn hiếp nhất là Thước Nhi.
Quỷ Mặt Đen nghe xong lời này thì sắc mặt khó coi, dần dần nổi sát ý, muốn rời khỏi chỗ Tiêu Vũ. Tiêu Vũ khẽ vươn tay, tóm lấy cánh tay của Quỷ Mặt Đen.
Quỷ Mặt Đen nhìn Tiêu Vũ: “Công chúa, không diệt trừ người này, hậu hoạn vô cùng!”
Tiêu Vũ nói: “Bây giờ ngươi định đi giết hắn trước mặt mọi người hay sao?”
Quỷ Mặt Đen nghe thấy thế thì bình tĩnh lại một chút: “Vậy theo ý của Công chúa là?”
Tiêu Vũ híp mắt nói: “Kẻ phạm ta, đáng giết.”
“Đi gọi Tiền Xuyên tới đây.” Tiêu Vũ trầm giọng bảo.
“Công chúa, người có gì căn dặn!” Lúc Tiền Xuyên bị gọi qua rất là nịnh hót.
Tiêu Vũ trầm giọng nói: “Cái tên Tôn Vạn Lý này cứ nhớ thương chúng ta, đêm qua nếu không phải chúng ta nhạy bén thì đã bị phát hiện rồi, hơn nữa hôm nay suýt chút nữa gã ta đã hại chết Thước Nhi.”
Tiền Xuyên hỏi: “Vậy Công chúa định làm thế nào?”
Tiêu Vũ híp mắt, trong mắt phượng đã có sát ý: “Không thể giữ lại. Lát nữa bổn Công chúa sẽ bỏ thuốc xổ vào đồ ăn của gã ta, chắc chắn gã ta sẽ ra ngoài đi nhà xí. Đến lúc đó ta phái Hắc Phong và Quỷ Mặt Đen đi cùng ngươi, giết chết gã ta!” Tiêu Vũ trầm giọng nói.
Tiền Xuyên hơi run rẩy: “Giết... giết chết gã ta?”
Tiêu Vũ hỏi ngược lại: “Nếu không thì sao? Bây giờ chúng ta không giết chết gã ta thì sớm muộn gì gã ta cũng sẽ giết chết chúng ta!”
“Hơn nữa dựa theo pháp luật Đại Ninh ta thì tên Tôn Vạn Lý này vốn là tội chết!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Nàng không dám giữ người như Tôn Vạn Lý ở bên cạnh. Ai biết lúc nào thì nổ sấm chứ? Bản thân Tôn Vạn Lý muốn chết, vậy nàng sẽ đưa gã ta đi chết. Tuy rằng nàng có thể tự mình diệt trừ Tôn Vạn Lý một cách dễ dàng, nhưng có thuộc hạ mà không dùng là đồ ngốc sao?
Hơn nữa, đám thuộc hạ của nàng chưa từng cùng nhau làm việc, cần một chút chuyện để đoàn kết quân tâm.
Cùng nhau giết chết một người thế này, tất cả mọi người sẽ một lòng với nhau. Bởi vì nếu sự việc bại lộ, không ai có thể trốn thoát được.
Sau khi rối rắm một lát, Tiền Xuyên đồng ý.
Bỏ thuốc rất đơn giản, không bao lâu sau Tôn Vạn Lý đã bắt đầu đau bụng, điên cuồng đi nhà xí.
Tiêu Vũ thấy thời cơ gần như đã chín muồi thì kêu Tiền Xuyên, mang theo Quỷ Mặt Đen và Hắc Phong cùng đi “nhà xí”. Đương nhiên, hành động lần này không chỉ dùng bọn họ mà còn phải dùng tới những người khác.
Lúc này Tôn Vạn Lý đang ngồi trong một cái hố cỏ đi vệ sinh, chỉ nghe bên cạnh truyền tới tiếng hét to: “Tôn đại ca!”
“Vạn Lý huynh!”
Hai tiếng hét cùng vang lên, đó lại cùng nhau nói: “Bọn ta tới cứu ngươi đây!”
Thế này gần như chẳng khác gì gọi đầy đủ tên họ của Tôn Vạn Lý. Sắc mặt Hình Sơn trông coi Tôn Vạn Lý lập tức đen thui. Đây là tới cướp tù rồi!
Mặc dù nói trên đường lưu đày có rất ít người làm như vậy, bởi vì cũng không phải tội chết nên trong coi không nghiêm ngặt như vậy.
Nhưng... cũng không có nghĩa là không có ai làm như vậy. Hắn ta hai đấm khó địch nổi bốn tay, lúc này tất nhiên không thể tùy tiện hành động.
Hình Sơn lập tức xoay người chạy ngược trở về, chuẩn bị mật báo. Về phần Tôn Vạn Lý cả người vẫn còn đang trong trạng thái ngơ ngác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận