Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 613: Điều Tra Cho Ta

.



Chương 613: Điều Tra Cho Ta
Lúc này, Thánh quân đã dẫn hai người bước tới. Thánh quân vừa đi vừa dặn: “Người đâu, hút nọc độc của đám cổ trùng này ra, đưa đến hoàng cung.”
“Rồi đổi một lượt người ở đây, già thì vứt ra ngoài cho rắn ăn, người mới thì treo lên tường.”
Tiêu Vũ ở trong không gian thầm nghĩ, còn treo người lên, coi người là thịt khô sao?
Ai ngờ vừa bước vào bên trong đã không còn một ai, chỉ còn lại một bao bố. Người trong bao bố cũng chưa rõ sống chết, đây là người bị Tiêu Vũ bỏ lại.
Đồng thời, bọn họ cũng phát hiện thùng nuôi của có sự thay đổi. Một mùi hôi thối truyền đến. Thánh quân nhanh bước đi đến... Vừa nhìn, suýt chút nữa thì nôn.
Những con cổ trùng chưa bị chết chìm đang lăn lộn trong thùng phân, trông như cái gì trắng phau phau ấy. Buồn nôn đến mức khiến người ta muốn nôn ngay tại chỗ.
Người như Thánh quân cũng coi như từng thấy các loại côn trùng đáng sợ, các loại động vật chân đốt, các loại chuyện buồn nôn cũng gặp không ít nhưng cổ trùng ở trong thùng phân lợn thì thực sự hắn ta chưa từng nhìn thấy.
Vẻ mặt của Thánh quân lập tức sầm xuống.
“Ai làm đây! Điều tra cho ta! Điều tra cho ta!” Thánh quân tức giận nói.
Tiêu Vũ ở bên cạnh nhìn thấy, cảm thấy vô cùng tức cười.
Nhưng mà... chỉ bỏ mỗi phân lợn vào đấy thì cũng không bõ tức. Tiêu Vũ còn đang cân nhắc chơi chết Thánh quân này.
Tiêu Vũ thấy, hẳn Thánh quân là đòn sát thủ sau lưng Vũ Văn Phong. Nhưng đây cũng không phải một chuyện đơn giản, không sai, Tiêu Vũ có không gian, nhưng trước khi để tên Thánh quân bỏ đi này ngất xỉu, Tiêu Vũ cũng không có cách nào đưa người này vào không gian, nếu không nàng có thể dùng không gian để treo cổ kẻ này rồi.
Hơn nữa... Tiêu Vũ cũng muốn biết sau khi mình làm như vậy thì Thánh quân sẽ làm thế nào. Thánh quân còn có hậu chiêu gì không.
Trước kia Thánh quân cảm nhận được sự tồn tại của không gian của Tiêu Vũ, nhưng lần này... Thánh quân đang giận sôi máu, vốn hắn ta không còn nhạy bén như vậy nữa.
Lúc này, hắn ta chỉ tức giận nói: “Cổ trùng trong thùng này không dùng được nữa rồi, nuôi một thùng mới ngay.”
“Mang cổ trùng mới qua đây.” Thánh quân căn dặn.
“Bỏ đi, đừng mang đến phòng này, quá buồn nôn, đổi một phòng khác.” Thánh quân dặn dò.
Tiêu Vũ suy nghĩ một lát, đưa Ngụy Ngọc Lâm ra ngoài ngoài sơn trang, sau đó vứt Ngụy Ngọc Lâm vào trong túi Càn Khôn Lưỡng Cực. Đề phòng Ngụy Ngọc Lâm bò ra ngoài, Tiêu Vũ buộc chặt cửa ra của túi Càn Khôn Lưỡng Cực lại.
Sau đó Tiêu Vũ lại dịch chuyển tức thời về Minh U sơn trang. Đương nhiên trên đường quay về nàng còn tìm Thiết Sơn đi theo tới.
Đám người Thiết Sơn mai phục bên cạnh Minh U sơn trang, Tiêu Vũ bảo bọn họ rời đi, nói rằng Ngụy Ngọc Lâm về trước rồi.
Bọn họ có tin hay không? Bọn họ cũng không thể không tin, bởi vì Tiêu Vũ còn thuận tay mang theo tín vật bên người Ngụy Ngọc Lâm rồi đưa cho bọn họ xem.
Chuyện giết người phóng hỏa này, vẫn là bản thân nàng tự làm sẽ thấy an toàn hơn.
Sau khi Tiêu Vũ quay về, nàng lập tức mai phục ở nơi Thánh quân định nuôi dưỡng cổ trùng mới.
Đợi tên Thánh quân kia vừa bỏ cổ trùng vào, lần này nàng sẽ không dùng phân lợn nữa, mà sẽ dùng thuốc trừ sâu mới của mình.
Đúng vậy, Tiêu Vũ ở trong không gian trộn được thuốc trừ sâu mới. Nàng trộn mấy loại thuốc trừ sâu vào mới nhau.. thuốc trừ sâu hiệu quả mạnh đã được Tiêu Vũ “phát minh” ra.
Đương nhiên, ở đây nhất định phải nhắc nhở một câu, suýt chút nữa Tiêu Vũ cũng xảy ra chuyện. Khi nàng trộn hai loại thuốc trừ sâu vào với nhau, bỗng nhiên nó bốc hơi, suýt chút nữa thì phát nổ.
Đúng là nguy hiểm, cũng may không gian của Tiêu Vũ lớn, Tiêu Vũ dùng suy nghĩ để thao tác việc này. Nếu như các vị muốn dùng tay thì... vậy thì đừng nghĩ đến nữa.
Tiêu Vũ không tin, thuốc trừ sâu hiệu quả mạnh của mình, thuận tiện còn bỏ thêm rất nhiều thuốc xịt muỗi – khắc tinh của độc trùng mà không có tác dụng!
Đúng như dự đoán!
Thuốc trừ sâu vừa đổ vào, trong thùng nuôi trùng bắt đầu có âm thanh lúc nhúc, rất nhanh đã yên tĩnh trở lại. Tiêu Vũ vô cùng vui mừng, xem ra lần này thực sự có tác dụng.
Cũng không biết do đám cổ trùng bản thấp cấp này chưa được nuôi dưỡng dễ đối phó, hay là do thuốc của mình quá lợi hại. Tóm lại, chuyện đã phát triển theo hướng mà Tiêu Vũ nghĩ rồi.
Thánh quân mới chỉ nghỉ ngơi một lát thì lại phát hiện độc trùng của mình chết hết rồi. Lúc này, vẻ mặt Thánh quân tái mét: “Có những ai đến gần đám cổ trùng này?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận