Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 964: Trong Số Các Ngươi Ai Muốn Đến Đại Ninh Làm Con Tin

.



Chương 964: Trong Số Các Ngươi Ai Muốn Đến Đại Ninh Làm Con Tin
Mặc dù... làm thế cũng không được nhanh chóng cho lắm.
Nhưng... chắc chắn sẽ nhanh hơn nhiều so với việc Dung Phi nương nương tự giảng dạy.
Bây giờ Tiêu Vũ đang lấy ra những bảo bối tương tự như vậy.
Thế nhưng đám triều thần cũng đã hoàn toàn chấp nhận chúng.
Bọn họ cảm thấy, Tiêu Vũ này quả thực là thần tiên hạ phàm.
Đương nhiên, đã ở vị trí này của Tiêu Vũ... ít nhất là không có ai ở Đại Ninh này dám tính kế Tiêu Vũ.
Người bình thường không có tội, người mang ngọc mới có tội.
Nhưng nếu như người giữ bảo bối là công chúa của một nước.
Hơn nữa còn được huynh trưởng che chở, là Công chúa được bách tính kính yêu.
Vậy thì... ít nhất sẽ không có một ai dám dùng vũ lực cướp đi bảo bối của Tiêu Vũ, hoặc là có ý đồ xấu gì đó với Tiêu Vũ.
Dù sao thì ở Đại Ninh, Tiêu Vũ đại biểu cho quyền lực tối cao.
Họa chăng chỉ có người điên mới nghĩ đến việc đối đầu với Tiêu Vũ.
Trong khoảng thời gian này, Đại Ninh gây ra động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên các quốc gia xung quanh cũng vô cùng ước ao.
Nhất là Ngụy Đế.
Ông ấy ước ao đến mức đỏ cả mắt.
Bây giờ Ngụy Đế chỉ muốn Ngụy quốc cũng là nước phụ thuộc của Đại Ninh.
Như vậy có thể bỏ qua bao nhiêu năm phấn đấu cơ chứ.
Trong khi bách tính Ngụy quốc của bọn họ vẫn còn đang nhọc nhằn khổ sở trồng trọt thì bách tính Đại Ninh của nhà người ta đã đang sống một cuộc sống theo đuổi những lý tưởng cao cả.
Không phải bỗng dưng Ngụy Đế có suy nghĩ này.
Khoảng thời gian gần đây, Tiêu Vũ mang đến cho bọn họ... ảnh hưởng quá to lớn.
Ông ấy phát hiện, bản thân nhọc nhằn, khổ sở, tận tâm làm Hoàng đế nhiều như vậy năm nhưng cũng không bằng Tiêu Vũ nhà người ta chỉ cần động não một chút thôi.
Trên thực tế... không chỉ có mình Ngụy Đế có suy nghĩ này.
Toàn bộ bách tính Ngụy quốc cũng có suy nghĩ y như thế.
Kể từ khi hai nước bắt đầu giao thương với nhau.
Tiêu Vũ đã ban Công chúa lệnh, thiết lập bến cảng giữa biên giới hai nước, tiếp nhận người qua lại biên giới từ cả hai phía.
Chỉ có những ai không vi phạm pháp luật mới có thể xin được thị thực.
Có rất nhiều người... bắt đầu rời khỏi Ngụy quốc.
Bọn họ định tới Ninh quốc, theo đuổi giấc mộng Đại Ninh.
Bách tính Đại Ninh vô cùng giàu có. Cho nên việc kinh doanh cũng trở nên thuận lợi.
Ngụy Đế suy đi tính lại... cuối cùng hạ quyết tâm.
Ông ấy định đưa thêm mấy nhi tử của mình sang Đại Ninh làm con tin.
Ngụy Đế này vốn có một tật xấu là thích đưa nhi tử sang nước khác làm con tin.
Trước Ngụy Ngọc Lâm có Tam Hoàng tử, chẳng phải cũng đều bị đưa đi làm con tin đó thôi?
Lần này, Ngụy Đế muốn chọn hai trong số mấy nhi tử của mình đưa đi làm con tin.
Trong buổi thượng triều Ngụy quốc.
Ngụy Đế nhìn văn võ cả triều và đám nhi tử của mình hỏi: “Trong số các ngươi ai muốn đến Đại Ninh làm con tin?”
Ngày trước... lúc ông ấy hỏi vấn đề này, chắc chắn đám nhi tử sẽ đùn đẩy trách nhiệm sang cho nhau.
Nhưng lần này thì sao?
Tình hình có vẻ hơi khác.
Võ Vương vừa bị gọi trở về, bây giờ chỉ hận không thể lập tức quay về Đại Ninh.
Võ Vương là người đầu tiên lên tiếng: “Ta đi.”
Phúc Vương đã muốn đến vùng đất Thịnh Kinh trù phú, êm ả từ lâu... cũng lập tức bày tỏ ý định: “Ta cũng đi.”
Dù gì lần này đến Đại Ninh làm con tin, chắc chắn không phải việc gì nhọc nhằn, khó khăn.
Cứ nhìn Ngụy Ngọc Lâm người ta mà xem, đi làm con tin trở về. Chớp mắt đã trở thành Thái tử.
Thế nên hắn ta cũng muốn đi.
Biết đâu lại có thể dẫn một Công chúa Đại Ninh trở về. Sau đó có thể cưới được một thê tử vừa trắng trẻo, vừa giàu có lại còn xinh đẹp nữa, đúng là đạt đến đỉnh cao của cuộc đời
Ai cũng có tâm lý đám đông.
Những hoàng tử khác thấy Võ Vương ở Đại Ninh vui đến mức quên cả trời đất, trong lòng chắc mẩm, đến Đại Ninh kia chắc chắn sẽ có lợi.
Vì thế bọn họ lập tức nói: “Ta cũng đi.”
“Ta cũng đi.”
Võ Vương hơi tức giận mắng: “Các ngươi thành thật ở Ngụy đô hết cho ta.”
“Chuyện như vậy, lúc nào đến lượt các ngươi? Có người làm Đại ca là ta ở đây, cứ để ta đi trước.” Võ Vương lớn tiếng nói.
Mọi người: “...”
Làm ca ca thì ghê gớm lắm chắc.
Ngụy Ngọc Lâm thấy cảnh này, không nhịn được nhắc nhở: “Phụ hoàng, chúng ta không cần phải đưa con tin qua đó.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận