Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 208: Ngươi Thật Sự Là Tiêu Vũ Sao

.



Chương 208: Ngươi Thật Sự Là Tiêu Vũ Sao
Đương nhiên Tiền Xuyên không thể nào trở về, hắn ta vốn là hàng giả, trở về chờ chặt đầu sao? Hắn ta rất lo Tiêu Vũ mãi không trở lại, không ai thực hiện lời hứa lúc trước, hắn ta không thể nào trở về lấy Tiểu Phương.
“Công chúa? Không phải nói Công chúa đã rơi xuống rãnh trời bỏ mạng rồi sao?” Ánh mắt của Hàn Bất Vi rơi lên người Tiêu Vũ.
Lần trước lúc ông ta gặp người trước mắt cũng không biết vị này là Công chúa! Hơn nữa nếu như nàng thật sự là Công chúa, đại đội lưu đày này chỉ mới tới đây, vì sao lúc trước nàng lại đến Nguyệt Tuyền trấn?
Phải biết lúc trước nàng ở Nguyệt Tuyền trấn, Nguyệt Tuyền trấn lập tức xảy ra chuyện xấu!
Hàn Bất Vi suy nghĩ cẩn thận thì vô cùng sợ hãi, ông ta nghi ngờ không chắc chắn nhìn Tiêu Vũ: “Ngươi thật sự là Tiêu Vũ sao?”
Tiêu Vũ như cười mà không phải cười: “Hàn Bất Vi, chúng ta lại gặp nhau rồi!”
Một tiếng lại gặp nhau này khiến Hàn Bất Vi lập tức xác định người mình từng thấy lúc trước chính là người trước mắt.
Trong lòng ông ta biết nhất định việc này có bẫy, nhưng chuyện đã đến nước này, Hàn Bất Vi vẫn tiếp tục nói: “Bây giờ không còn Công chúa gì nữa, Tiêu thị đã mất nước, chỉ là tội nô mà thôi!”
“Bây giờ ngươi và bọn họ cùng nhau hầu hạ ta, ta có thể lo cho ngươi ba bữa mỗi ngày, cho ngươi được sống cuộc sống tốt.” Hàn Bất Vi khẽ hừ một tiếng.
Bất kể nói thế nào, cứ lấy nữ nhân này vào tay đã. Chờ người đến tay, còn không phải là tùy ông ta muốn xử thế nào thì xử à?
Tiêu Vũ nhìn Hàn Bất Vi trước mắt, chỉ cảm thấy buồn cười. Mình đã trắng trợn nói cho Hàn Bất Vi biết mình chính là người đã gặp ông ta lúc trước rồi, vậy mà Hàn Bất Vi vẫn không thông minh ra được như vậy!
Sở dĩ Tiêu Vũ nói rõ ràng như vậy không phải là nàng lỡ lời, mà là Tiêu Vũ vốn không muốn giấu giếm.
Về việc không giấu giếm sao? Đương nhiên là có tự tin rồi! Nàng hoàn toàn không sợ tên Hàn Bất Vi này truyền tin tức trở về. Bây giờ nàng chính là người có năm nghìn đại quân đấy!
Ở bên kia rãnh trời, năm nghìn đại quân chẳng là gì, Vũ Văn lão cẩu kia còn có mấy chục vạn đại quân đấy.
Ngay cả con chó ngu Văn Viễn Đạo kia cũng không thiếu tâm phúc bên trong quân doanh, hơn phân nửa là còn có mấy chục vạn đại quân. Hai bên cộng lại chính là hơn trăm vạn người.
Cho dù Tiêu Vũ có lợi hại hơn nữa cũng không thể nào là đối thủ của những người này. Thế nhưng... ở chỗ như Ninh Nam, mấy nghìn đại quân của Tiêu Vũ đã là sức mạnh tuyệt đối rồi. Ít nhất không hề kém hơn thế lực của Hàn Bất Vi.
Người Hàn Bất Vi lôi kéo không có nhiều tâm phúc, lúc trước tổn thất Tiểu Thịnh Kinh đã có một nhóm người bỏ đi.
Bây giờ có lẽ tư quân của Hàn Bất Vi còn hơn vạn người, nhưng những người này đều là quân ô hợp bị lưu đày tới, hoàn toàn khác với tư quân mà Tạ Quảng cung cấp cho Tiêu Vũ.
Đột nhiên Tiêu Vũ nở nụ cười, tiếng cười trong sáng của nữ tử cực kỳ rõ ràng trong tiếng gió.
Chỉ nghe Tiêu Vũ nói: “Hàn Bất Vi, ngươi thật sự cảm thấy ta sẽ sợ ngươi sao?”
“Có ai không! Bắt tiểu nương bì* phách lối này lại cho ta! Cẩn thận đừng đánh vào mặt! Tối nay ta cũng để cho mọi người nếm thử mùi vị của Công chúa!” Hàn Bất Vi cười lạnh nói.
(*Là từ địa phương ám chỉ những cô gái nghịch ngợm ở thời kỳ nổi loạn)
Nói rồi Hàn Bất Vi mang người tới, xông về phía trước.
Đám người Hắc Phong đã có sự chuẩn bị từ trước, đâm đầu mà lên. Lúc trước người tới đây lưu đày cũng gây chuyện một chút, nhưng Hàn Bất Vi rất dễ dàng chế ngự được bọn họ.
Nguyên nhân rất đơn giản, cho dù là sơn đại vương phách lối lúc trước, đi lưu đày mấy ngàn dặm đường, đến đây thì cũng đã trở thành một đám ma ốm tàn yếu từ lâu, vốn dĩ không có sức lực gì, làm sao là đối thủ của bọn họ?
Thật ra trên con đường lưu đày này, uy hiếp lớn nhất với mọi người còn không phải là thời tiết đột nhiên thay đổi, cùng với hoàn cảnh tiến lên hiểm trở hay sao?
Một là vì không hợp khí hậu, dẫn tới một vài triệu chứng.
Người Đại Ninh triều rất ít đi xa nhà, khí hậu phương nào nuôi dưỡng người phương đó, đột nhiên đổi chỗ như vậy, trải qua giá lạnh hè nóng bức, không không hợp khí hậu, không bị bệnh mới là lạ!
Hơn nữa trên núi còn nhiều khí độc, rất nhiều người cũng không vượt qua được cửa ải này. Nhưng để đội ngũ lưu đày đi nhanh mà Tiêu Vũ đã thay đổi nước uống của mọi người từ lâu, bên trong có bỏ thêm nước linh tuyền.

Bạn cần đăng nhập để bình luận