Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 635: Hồi Cung

.



Chương 635: Hồi Cung
Áo đến giơ tay cơm đến há miệng, không cần bôn ba mệt nhọc cả ngày.
Ba ngày sau.
Đám người Tiêu Dục cũng thống lĩnh đại quân đến Thịnh Kinh,
Dung Phi không đi theo quân, nhưng có Tô Lệ Nương và Ngọc Tần.
Tiêu Vũ mời hai vị nương nương vì hoàng cung một lần nữa.
Đương nhiên, những đồ đạc như giường tủ của Tô Lệ Nương thì Tiêu Vũ đã trả lại từ lâu rồi.
Tô Lệ Nương nhìn cách bài trí trong phòng rồi nói: “Quang cảnh này vậy mà không khác gì khi ta rời đi.”
Tiêu Vũ thầm nói trong lòng, lại chẳng.
Bản thân nàng tiến hành công cuộc bảo vệ kiểu dọn sạch với Tô Lệ Nương, đồ đạc đều được để ở trong khu bất động, không có một chút thay đổi nào.
Tiếp theo đây là những chuyện vụn vặt rồi.
Ví dụ như người trong hoàng cung đều phải xử lý một phen, có thể dùng thì dùng, người không thể dùng không có lỗi thì bỏ qua, có lỗi thì xử phạt.
Còn có trên triều đường, cũng phải phân chia chức quan lại cho mọi người.
Tiêu Vũ chỉ cảm thấy bản thân mình cần ba đầu sáu tay mới có thể làm xong công việc.
Cũng may còn có Tiêu Dục ở đây, Tiêu Dục rất quen thuộc với việc trên triều đường, hắn ta xử lý giúp Tiêu Vũ không ít việc.
Việc chủ yếu Tiêu Vũ muốn làm chính là phong thưởng cho mọi người.
Chức huyện lệnh của Tiền Xuyên phải cho.
Tam tỉnh lục bộ của mình sắp tập hợp đủ rồi, chức vị nên cho cũng phải cho.
Thế nên Tiêu Vũ đi tìm Tiêu Dục, nói rõ tình huống câu chuyện.
“Huynh trưởng, những người này đều là những người cùng chung hoạn nạn với ta, có thể nói không có bọn họ thì hoàng tộc Tiêu thị không thể phục hưng.” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Tiêu Dục nhìn Tiêu Vũ: “A Vũ muốn làm thế nào thì làm thế đó, không cần thương lượng với ta.”
Tiêu Vũ cười cười: “Đương nhiên cần thương lượng.”
Đây là Thái tử điện hạ đấy!
Đúng vậy.
Tiêu Vũ đã nghĩ kĩ rồi, đợi sau khi xử lý xong những chuyện này, nàng còn lâu mới muốn làm Hoàng đế gì đó.
Về việc trước kia nàng nói khoác muốn làm Tổng thống, nàng càng không có hứng thú.
Tiêu Vũ cũng có thể cảm nhận được, Tiêu Dục thực sự không có suy nghĩ tranh giành chức vị Hoàng đế với mình.
Nhưng… làm Hoàng đế thì có gì tốt?
Cả ngày bận rộn xử lý đủ mọi công việc, không được nghỉ ngơi, không ngày không đêm.
Còn không thoải mái sung sướng như làm Công chúa.
Hơn nữa Tiêu Vũ đã từng nói từ lâu rồi, nàng hưởng thụ quá trình phục quốc.
Giống như chơi trò chơi xây dựng vậy, thích là thích quá trình xây dựng, đợi đến khi thực sự đạt được đỉnh cao thì sẽ phát hiện… cao thủ cô đơn!
Vô địch cô đơn biết bao?
Thế nên Tiêu Vũ vẫn định giao triều đường cho Tiêu Dục xử lý.
Lúc này Tiêu Dục không hề hay suy nghĩ của Tiêu Vũ, thì nói: “Ngươi muốn ta làm gì thì cứ nói cho ta là được.”
Trước kia nàng là muội muội nhưng sau này nhất định thân phận sẽ khác biệt, người làm huynh trưởng như hắn ta không thể để muội muội khó xử được.
Vị trí Thái tử này, nhất định hắn ta sẽ tìm một trường hợp để từ chức.
Nếu không sẽ có một số thần tử mang tư tưởng cũ, cứ muốn lập hắn ta.
Hắn ta nhất định phải lo trước tính sau, không thể lâm đến bước đường huynh muội nghi kỵ lẫn nhau.
Tuy Tiêu Vũ chưa nói ra suy nghĩ khi nãy, nhưng đó đều là suy nghĩ xuất phát từ nội tâm của nàng.
Thế nên ba ngày sau khi quay về Thịnh Kinh, Tiêu Vũ tổ chức yến tiệc rồi.
Chủ yếu là tiến hành phong thưởng.
Đối với người có công phục quốc, nhất định phải thưởng.
Rất nhiều người cho rằng khi đó Tiêu Vũ vẽ bánh lớn…
Nhưng Tiêu Vũ nghiêm túc muốn biến bánh lớn thành hiện thực.
Trong hoàng cung trống rỗng như không, những thứ quý giá đã bị Tiêu Vũ dọn sạch từ lâu rồi, sau đó Vũ Văn Phong cũng không đưa thêm gì vào.
Vũ Văn Phong vẫn luôn bị chiếm lợi, hết lần này đến lần khác, ông ta đã thông minh ra từ lâu rồi.
Ông ta sớm đã hiểu rõ đạo lý tiền tài không lộ ra ngoài.
Vốn không muốn cho Trộm Nồi Tặc có thêm một cơ hội để trộm nhà.
Thế nên hoàng cung này chỉ còn vẻ bề ngoài.
Vậy nên trước khi đãi tiệc, Tiêu Vũ bắt đầu ở trong không gian thu xếp đồ đạc.
Dọn hết tất cả những thứ trước kia mình lấy ở trong cung ra ngoài.
Hiện nay mọi người đều biết Tiêu Vũ có thần khí như kim đăng, nên khi nàng dùng kim đăng cũng không hề che giấu.
Từ bàn đến ghế, rồi đến củi gạo dầu muối của Ngự thiện phòng và những dụng cụ khác để nấu ăn, còn có rau xanh hoa quả thịt thà. Tiêu Vũ đều lấy hết từ trong không gian ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận