Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 858: Đóng Thuyền Đi

.



Chương 858: Đóng Thuyền Đi
Bùi Kiêm gật đầu: “Lần này ta theo Công chúa tới là vì chuyện tăng cường bố phòng khu vực duyên hải, ngươi đến đúng lúc, chúng ta có thể thương nghị một lát.”
Ngô Thú vội nói: “Không biết Công chúa và Thừa tướng đại nhân có cao kiến gì? Thuộc hạ nhất định sẽ nghe theo.”
Tiêu Vũ nói: “Trưng binh nhiều hơn, đóng thuyền nhiều hơn.”
Ngô Thú nhìn Tiêu Vũ, chỉ cảm thấy Tiêu Vũ ra đời chưa lâu, ý kiến này rất hay nhưng khi thực hiện lại rất phiền phức.
“Công chúa điện hạ, trưng binh thì không có vấn đề, tiền bạc và lương lực triều đình trợ cấp cũng đủ dùng, những vấn đề đóng thuyền lại không dễ như vậy.” Ngô Thú than thở.
Tiêu Vũ nói: “Thuyền của người Oa, các ngươi không thể làm ra sao?”
Ngô Thú đỏ mặt, hắn ta rất không muốn thừa nhận nhưng vẫn nói: “Kĩ thuật đóng thuyền của Đại Ninh chúng ta…không cao.”
Tiêu Vũ nghe đến đây thì mệt mỏi xoa trán.
Nàng từng nghĩ đến kĩ thuật của Đại Ninh không phát triển nhưng chưa từng nghĩ đến lại kém phát triển như thế này, phải biết rằng cố quốc kiếp trước của Tiêu Vũ vốn không hề lạc hậu như vậy.
Nhưng suy cho cùng, nơi này là không gian song song, có rất nhiều chuyện không giống với kiếp trước, Tiêu Vũ cũng có thể hiểu được.
Tiêu Vũ hỏi: “Nếu như ta lấy ra được một chiếc thuyền cướp biển thì ngươi có thể tìm được thợ mộc để hóa giải nó không?”
Ngô Thú nói ngay tức thì: “Đương nhiên có thể, Lâm Hải quận của bọn ta cũng có không ít thợ đóng thuyền ưu tú, nhưng những thuyền của người Oa nào có dễ kiếm như vậy?”
Tiêu Vũ nói: “Việc này ngươi không cần lo lắng.”
Phương pháp đơn giản nhất chính là vớt lên một cái từ dưới đáy biển.
Đương nhiên cũng có phương pháp phiền phức, đó là đi đến biển tìm một số thuyền của người Oa định xâm phạm Đại Ninh.
Những người Oa này nhìn thì có vẻ là hải tặc, nhưng thực ra là đã được ngăn chặn lại rồi, có kỉ luật. Từ đầu đến cuối Tiêu Vũ đều cảm thấy, mấy chiếc thuyền mà bản thân làm chìm trước đó chỉ là quân đi trước, phía sau vẫn còn phải có.
Nàng cũng không thể luôn giám sát ở vùng duyên hải.
Hơn nữa, đường bờ biển rất dài, nàng có thể giám sát ở Hải Đới thôn, cũng không thể giám sát ở những nơi khác.
Bố phòng ở những nơi khác của Đại Ninh, chủ yếu dựa vào xây tường thành.
Nhưng cũng không thể xây một bức tường chặn ở vùng biển đó chứ?
Để người Oa cướp lên tận bờ, bản thân Đại Ninh đã rơi vào thế hạ phong, nên Tiêu Vũ thấy để người Oa không dám xâm phạm Đại Ninh thì chỉ có một cách, đó là xây dựng hải quân!
Hải quân thì phải có thuyền biển.
Như thôn dân dùng thuyền câu nhỏ, nhưng không thể ra biển đánh bắt, nếu thực sự đánh nhau với người Oa, thì chính là đến đưa thức ăn.
Thế nên Tiêu Vũ cảm thấy, nhiệm vụ cấp bách trước mắt chính là đóng thuyền.
Tiêu Vũ là người thuộc phái hành động, thông báo cho Ngô Thú một tiếng, nói rằng mình mệt rồi đi về nghỉ ngơi.
Tiêu Vũ dịch chuyển tức thời ra biển, thu hai con thuyền cũ vào trong không gian, khi về đến bờ thì nàng thả thuyền lên mặt nước, mượn lực đẩy của sóng biển, hai con thuyền này xuất hiện ở trên bờ cát.
Trên bờ cát bỗng nhiên xuất hiện hai con thuyền.
Đương nhiên sẽ khiến người tuần tra của Hải Đới thôn chú ý, bọn họ vội vã chạy về bẩm báo tin tức này.
Khi Ngô Thú biết được tin này, hắn ta vô cùng ngạc nhiên.
Câu nói đầu tin khi hắn ta nhìn thấy Tiêu Vũ là: “Công chúa, chúng ta dẫm vào vận cứt chó rồi sao? Sao mà vừa nghĩ tới thuyền của người Oa thì thuyền đã có trên bờ biển của chúng ta rồi!”
Tiêu Vũ cười tủm tỉm: “Vậy ngươi đi tìm người dỡ ra đi.”
Mắt thấy Ngô Thú kích động rời đi, Hắc Phong không nhịn được mà lầm bầm: “Theo ta thấy đây không phải vận cứt chó, mà là vận nhà xí của Công chúa, chuyện này nhất định là khi Công chúa đi nhà xí làm ra.”
Tiêu Vũ liếc Hắc Phong một cái.
Hắc Phong sợ hết hồn, vội vàng chạy ra bên ngoài.
Khi hắn ta chạy ra ngoài thì suýt chút nữa va phải Ngụy Ngọc Lâm đang đi vào.
Ngụy Ngọc Lâm tránh Hắc Phong, đi vào, nhìn Tiêu Vũ: “A Vũ.”
Ánh mắt của Tiêu Vũ rơi lên ống tay áo của Ngụy Ngọc Lâm, quả nhiên, thiếu nửa đoạn tay áo.
Tiêu Vũ cũng không ngờ tới có một ngày mình lại có thể có liên quan đến hai từ “đoạn tụ”* này.
*Đoạn tụ: cắt ống tay áo, chỉ gay.
Người có tính hướng khác thực ra cũng không ảnh hưởng gì đến nàng, nàng cũng bày tỏ sự tôn trọng.
Bây giờ nàng chỉnh cảm thấy… một nữ nhân như mình có liên quan đến đoạn tụ, thực sự có hơi buồn cười.
Tiêu Vũ nói: “Trước khi ngươi đến sao không báo một tiếng?”
Nàng chưa chuẩn bị gì hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận