Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 381: Một Lớp Rồi Lại Một Lớp

.



Chương 381: Một Lớp Rồi Lại Một Lớp
Tiêu Vũ rất mờ mịt: “Mà không phải cái gì?”
Chẳng lẽ nàng còn có thể có mục đích gì khác nữa à?
Trình Vận Chi ho nhẹ một tiếng nhắc nhở: “Chính là chuyện mà chúng ta vừa nói tới.”
Tiêu Vũ đột nhiên bật cười, cười đến thở hổn hển: “Ở trong lòng các ngươi, bổn Công chúa là một người háo sắc như vậy à?”
“Đối với ta mà nói, ta muốn có một thuộc hạ có thể trung thành làm việc cho ta hơn!” Tiêu Vũ bổ sung nói.
Tiêu Vũ vừa nói xong, vẻ mặt của Chương Ngọc Bạch cũng có chút không được tự nhiên.
Hắn ta đột nhiên cảm thấy mình đúng là quá xấu xa, rất có lỗi với sự dụng tâm lương khổ của Công chúa, lại nghĩ Công chúa thành loại người đó!
Tiêu Vũ nói: “Được, nếu ngươi đã tới, vậy đi tham quan căn cứ của ta trước đi, lúc rảnh rỗi có thể đến nghe Dung Phi giảng bài, còn có Lại bộ Thượng thư Bùi Kiêm cũng đang ở đây, ngươi cũng có thể trò chuyện với Bùi Kiêm nhiều một chút.”
Hiện tại Dung Phi là fan hâm mộ số một của nàng.
Trong quá trình giảng bài, sẽ giúp nàng tẩy não mọi người.
Còn Bùi Kiêm? Càng không cần phải nói.
Bùi Kiêm vẫn luôn cảm thấy, nàng là quý nhân của ông ấy.
Huyết mạch của hoàng tộc Tiêu thị đã gắn chặt với nàng!
Chương Ngọc Bạch nói: “Công chúa, vậy thì thuộc hạ xin cáo lui trước.”
“Đúng rồi, hôm nay muộn quá rồi, đợi đến trưa ngày mai ta sẽ mở tiệc chào mừng ngươi!” Tiêu Vũ cười tủm tỉm.
Chương Ngọc Bạch đi ra khỏi phòng của Tiêu Vũ, cả người đều choáng váng mông lung.
Thậm chí còn có cảm giác không phân biệt được đông nam tây bắc.
Trình Vận Chi nhỏ giọng nói: “Đại nhân, ta thấy Công chúa rất có thành ý.”
“Đúng vậy…” Quách Bình cũng không nhịn được nói một câu.
Chương Ngọc Bạch vẫn có vài phần lý trí, hắn ta không muốn nghe Tiêu Vũ nói mà hắn ta muốn nhìn xem Tiêu Vũ sẽ làm như thế nào.
Đưa mắt nhìn ra, toàn thể căn cứ ốc đảo này đều ngay ngắn trật tự.
Người bên trong, bất kể là dân chúng hay là cái gì, trên mặt đều là nụ cười, trong mắt đều tràn ngập sự chờ mong đối với cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.
Hơn nữa vì được ăn no mặc ấm, tinh thần lẫn khí sắc của mọi người và trạng thái thân thể vừa nhìn đã thấy không giống như những người ở bên ngoài rồi!
Chương Ngọc Bạch được người dẫn tới chỗ của Dung Phi.
Tuy rằng Dung Phi đã chuẩn bị trước, nhưng khi nhìn thấy Chương Ngọc Bạch vẫn có chút ngoài ý muốn.
Chương Ngọc Bạch rất tôn trọng Dung Phi, dù sao phụ thân của Dung Phi cũng là Thái phó của Thái tử, ở trong mắt người đọc sách, Giang gia chính là dòng dõi thư hương, cả gia tộc đều khí khái.
Chương Ngọc Bạch chắp tay nói: “Bái kiến Dung Phi nương nương.”
Dung Phi cười nói: “Được rồi, không cần hành quỳ lễ với ta đâu, ở trong căn cứ này, nếu không có chuyện cần thiết thì không cần hành đại lễ như vậy với ta giống như trước.”
“Trước đó Công chúa đã nói với ta rằng ngươi sẽ đến, không ngờ ngươi lại đến nhanh như vậy.” Dung Phi cười nói.
Chương Ngọc Bạch có chút ngoài ý muốn: “Trước đây Công chúa từng nhắc tới ta ư?”
“Lúc bọn ta vừa mới bị lưu đày, Công chúa cũng thường xuyên nhắc tới ngươi.” Dung Phi cười nói.
Chương Ngọc Bạch càng ngoài ý muốn hơn: “Công chúa nói về ta như thế nào?”
Dung Phi tiếp tục nói: “Công chúa nói, trong các văn võ bá quan trên triều này, nàng thưởng thức ngươi nhất, cho nên trước khi mất nước đã nghĩ cách bảo vệ ngươi.”
Chương Ngọc Bạch nghe xong lời này thì hơi sửng sốt, Công chúa lại coi trọng hắn ta đến vậy sao?
Nghĩ vậy, Chương Ngọc Bạch nhất thời có cảm giác cảm động khi được người khác đánh giá cao.
Dung Phi bổ sung: “Thật ra lúc ấy ta đã đề nghị, hay là chúng ta hãy chạy trốn tới tìm ngươi, ta tin ngươi nhất định sẽ chứa chấp chúng ta, nhưng Công chúa nói chúng ta không thể liên lụy ngươi, đợi mọi chuyện ổn định lại sẽ tới tìm ngươi.”
“Sau thì… Sau thì Công chúa nghe nói Dự quận các ngươi quanh năm bị sơn phỉ vây khốn, cho nên Công chúa đã đích thân đi tiêu diệt thổ phỉ, chuyện này rất mạo hiểm, ta cũng đã khuyên Công chúa không nên tùy hứng như vậy, nhưng Công chúa nói, không thể trơ mắt nhìn trung thần đổ máu đổ mồ hôi được.”
Nếu như chỉ có mấy lời của Tiêu Vũ, trong lòng Chương Ngọc Bạch vẫn còn nghi ngờ.
Nhưng Dung Phi đã nói như vậy rồi.
Chương Ngọc Bạch không muốn tin cũng không được.
Tâm trạng của Chương Ngọc Bạch rất phức tạp: “Không ngờ lúc ấy Công chúa đã bày mưu tính kế tới tận bây giờ.”
Dung Phi thở dài một tiếng: “Lúc Công chúa bị người ta hiểu lầm, cũng khổ trong lòng nhưng không nói ra!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận