Trước Khi Lưu Đày Ta Dùng Không Gian Khoắng Sạch Hoàng Cung

Chương 485: Ngụy Mỗ Ở Trong Lòng Công Chúa Sao Lại Khác Biệt Vậy

.



Chương 485: Ngụy Mỗ Ở Trong Lòng Công Chúa Sao Lại Khác Biệt Vậy
Tiêu Vũ cẩn thận suy tư một phen, nhẫn nại nói: “Đương nhiên là ta không cần trưng cầu ý kiến của bọn họ, nhưng mà ngươi thì khác, ta có thể nói rõ với ngươi một chút ta muốn làm như thế nào.”
Đây chính là đối tác hợp tác! Cũng không phải thuộc hạ! Thông báo một chút cũng không có gì không ổn cả. Mấy công ty lớn ở kiếp trước, dù có là tổng giám đốc làm việc cũng phải mở hội nghị cổ đông nữa, phải trưng cầu ý kiến của các cổ đông. Ngụy Ngọc Lâm ở chỗ Tiêu Vũ, tương đương với cổ đông.
Một câu ngươi thì khác này khiến sắc mặt Ngụy Ngọc Lâm hơi dịu lại một chút.
Sau đó hắn nhìn Tiêu Vũ hỏi: “Ngụy mỗ ở trong lòng Công chúa sao lại khác biệt vậy?”
Tiêu Vũ nhìn thoáng qua Ngụy Ngọc Lâm, nói thật từ tận đáy lòng: “Ngươi nhiều tiền, đáng giá được tôn trọng!”
Nhà đầu tư lớn mà!
Ngụy Ngọc Lâm đã không muốn nói chuyện tiếp với Tiêu Vũ nữa.
Nhưng lúc này Ngụy Ngọc Lâm đã kìm chế được cảm xúc của mình, nếu bây giờ hắn đuổi thẳng Tiêu Vũ ra ngoài thì hắn dám cam đoan, nhất định Tiêu Vũ cũng không biết vì sao hắn không vui! Thậm chí còn có thể lén lút đi tìm Thẩm Hàn Thu!
Nghĩ như vậy, Ngụy Ngọc Lâm kìm lại đáy lòng mình một chút, sau đó nói: “Công chúa muốn làm gì Thẩm Hàn Thu? Ta ở Thịnh Kinh, cũng thường gặp mặt Thẩm Hàn Thu, có lẽ có thể giúp được Công chúa.”
Tiêu Vũ thấy Ngụy Ngọc Lâm thấu hiểu như vậy, mở lời: “Thẩm Hàn Thu là tâm phúc dưới mí mắt của Vũ Văn Phong, nếu Thẩm Hàn Thu có thể trở thành người của bổn Công chúa, dụ được hắn ta thì sẽ có trợ giúp rất lớn cho sự nghiệp phục quốc của ta!”
Tiêu Vũ nói rất có lý, rất có căn cứ. Nhưng Ngụy Ngọc Lâm nghe xong, lại cảm thấy trong lòng không vui.
“Công chúa điện hạ, đại nghiệp chưa thành, nhớ kỹ không nên trầm mê tình yêu.” Ngụy Ngọc Lâm nghĩ một lát rồi nhắc nhở.
Tiêu Vũ dùng ánh mắt như kẻ ngốc nhìn Ngụy Ngọc Lâm: “Trầm mê tình yêu? Sao lại nói như vậy! Bổn Công chúa là người nông cạn như vậy sao? Sẽ vì một nam nhân mà chùn lại bước tiến của mình sao?”
Ngụy Ngọc Lâm nhìn về phía Tiêu Vũ. Rất rõ ràng, vẻ mặt đó như đang muốn nói, đúng vậy Công chúa, ngươi chính là người như vậy. Tiêu Vũ không khỏi nhớ tới lúc trước mình vì Vũ Văn Thành kia mới trở thành người thúc đẩy dẫn đến vong quốc, trong nhất thời có chút lúng túng.
“Chính là bởi vì chuyện của Vũ Văn Thành đã khiến bổn Công chúa ý thức được, kẻ thông minh không chìm vào bể tình, quân vương cô độc đại nghiệp sẽ thành!”
Ngụy Ngọc Lâm thấy Tiêu Vũ nói kiên định như vậy, hỏi: “Vậy Công chúa nói muốn Thẩm Hàn Thu trở thành người của ngươi nghĩa là sao?”
Tiêu Vũ lập tức nở nụ cười: “Ý theo lời nói như vậy, ngươi cũng là người của ta, Hắc Phong và Tiền Xuyên đều là người của ta!”
Ngụy Ngọc Lâm chắp tay nói: “Vừa rồi là ta nông cạn, lại cảm thấy Công chúa sẽ thích Thẩm Hàn Thu.”
Tiêu Vũ khoát khoát tay: “Không cần xin lỗi ta đâu, lời nhắc nhở của ngươi rất có lý, ngươi yên tâm đi, bổn Công chúa nhất định sẽ ghi nhớ kỹ lời của ngươi trong lòng! Tuyệt đối không chìm đắm vào tình yêu!”
“Làm một quân vương cô độc, không kết hôn không gả tuổi xuân vĩnh viễn dài lâu! Không sinh không đẻ trẻ đến trăm tuổi!” Tiêu Vũ tiếp tục nói.
Quân vương cô độc, cuối cùng sẽ đạt được vương quyền bá nghiệp!
Ngụy Ngọc Lâm nhìn Tiêu Vũ như vậy, nhất thời không biết nói gì cho phải. Cuối cùng hắn nói một câu: “Kỳ thật cũng không cần tuyệt đối như thế.”
Tiêu Vũ nói: “Ngụy Vương, ngươi kiên định một chút không được à? Ngươi muốn thành thân nạp thiếp ta mặc kệ ngươi, nhưng mà ngươi tuyệt đối không nên làm chướng ngại vật trên con đường đạt được vương quyền bá nghiệp của ta.”
Ngụy Ngọc Lâm: “…”
Hắn cảm thấy chân mình hơi đau, chắc là bị đá đập.
Tiêu Vũ nói: “Không phải ngươi nói có thể giúp ta sao? Vậy trước hết để cho người của ngươi dò la một chút xem gần đây Thẩm Hàn Thu đang làm gì.”
Tiêu Vũ muốn biết Thẩm Hàn Thu tiến triển như thế nào. Có phải thật sự tìm được kẻ hãm hại nàng rồi không.

Ngụy Ngọc Lâm nghe vậy, rất muốn từ chối luôn, nhưng suy nghĩ một chút Ngụy Ngọc Lâm vẫn đồng ý: “Được.”
Mục đích hắn làm như vậy cũng không phải là vì dỗ Tiêu Vũ vui vẻ mà là hắn cũng muốn biết Thẩm Hàn Thu đã làm cái gì mà lại đột nhiên khiến Tiêu Vũ thay đổi ấn tượng đối với hắn ta. Thay vì để đích thân Tiêu Vũ tiếp xúc với Thẩm Hàn Thu, còn không bằng để cho tất cả mọi chuyện đều diễn ra dưới mí mắt của hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận